Anh
Đồi chiều hơi gió lạnh
Bóng lau ngùi ngùi lay
Anh ngồi rưng khói thuốc
Đếm buồn trên ngón tay
Chiếc ô người bỏ lại
Nhuộm hoàng hôn thẫm màu
Mùi hương người sót lại
Hóa gai cào anh đau
Mùa hoa đời trổ tận
Lẻ loi rụng vào chiều
Anh chờ... phai duyên nợ
Thương bấc tàn chưa khêu
Nguyện cầu anh Chúa thấu?
Sao vùi anh cô pḥng
Thiên đường không mở lối
Nỡ đày anh long đong...
PL 7.1.11