4, Đốt thơ
2007
Niềm đau xót, chán nản khi đốt ba cuốn thơ khoảng hơn 200 bài
Ba cuốn sách thơ trong một buổi tối
Bị ngọn lửa thiêu bùng lên cháy trụi
Chủ nhân vẫn dưng mắt và điệu cười
Máu của linh hồn giờ đă tàn lụi.
Con người ấy không đau thương ǵ cả
Coi cuộc đời nhẹ tựa lông phao
Rũ bỏ hết những g̣ công tự tạo
Đă mất rồi trong một lúc thao thao.
Những tro tàn thơ làn gió bay vung
Linh hồn này đă chia ra vạn chỗ
Ba cuốn thơ đă ngang theo chiều gió
Bước vào nhà khép cửa và ngồi im.
Nước mắt đă rơi như tiếc điều ǵ đó
Máu của linh hồn chia rẽ muôn nơi.
Một ngày kia trong đầu thu buồn bă
Linh hồn về nhưng ḷng khép ngang vai
Thiên nhiên kia lại theo ḷng ta úa
Thơ trong người lại thức tỉnh về đây.
Trời thu gắt chỉ làm thơ đỡ buồn
Lại dựng lên những vần thơ đanh thép
Những vần thơ t́nh ngọt ngào dịu êm
Lại đổ ập một bài ngang ba tập.
Nước mắt đă rơi như tiếc điều ǵ đó?
Máu của linh hồn đang dần hợp lại.
Đốt thơ xong giờ thật bao hối tiếc
Thật là đau như chiếc lá rời cành
Như cánh tay đă hoàn toàn chặt đứt
Lại hồi sinh trong tiếng gọi ân t́nh.
Thơ gọi ta thơ gọi dịu dàng lắm
Đưa ta lên cao con đường ngắm
Hết đau thương chán nản với cuộc sống
Vui lại về trên những áng thơ ca.
Nước mắt đă rơi như tiếc điều ǵ đó?
Máu của linh hồn đă hoàn toàn hoà chung.
|