Hạ Vắng T́nh Em
Một sớm nào khi Hạ bước sangThu
Chiếc lá vàng trước gió khẽ bay vù
Tôi tiếc nuối,c̣n đâu màu phượng vĩ
Cánh hoa nào xưa đă ép trong thư?
Em ra đi nay đă mấy thu dư
C̣n đâu nữa lời hẹn thề xưa đó
Ánh chiều tà nhuộm màu loang trên cỏ
Dư âm nào hai đứa ở bên nhau
Thời gian ơi sao cứ măi trôi mau
Làm thế nào để níu chân người bước?
Đời phong ba, ta hai ḍng xuôi ngược
Chung lối đi nhưng khác lối duyên t́nh
Đêm lạnh buồn tôi lẽ bước một ḿnh
Niềm nhung nhớ khắc hoài trong tâm khảm
Phải chi xưa tôi một lần dũng cảm
Níu bước, em khi ngược lối đi về
Th́ giờ đây tôi chẳng phải chơi vơi
Và phượng vĩ cũng không buồn hoa lửa
Ngôn từ nào, giờ nói lên được nữa?
Ngoài nổi đau tôi giấu măi trong ḷng.
trường hận
|