Chủ đề: Trâm
Xem bài viết riêng lẻ
  #4  
Cũ 02-11-10, 08:46 PM
dangphuong dangphuong đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Nov 2010
Bài gửi: 10
Thanks: 1
Thanked 49 Times in 10 Posts
Mặc định




Trâm 02


Trên xe đi về Saigon, tôi hỏi ông chủ, bệnh của Trâm có thể chữa lành được không? Ông nh́n tôi lắc đầu "Nhiều phần là không...?" Cả hai trầm ngâm suốt con đường dài. Tôi suy nghĩ tôi sẽ làm được ǵ? Vai tṛ của tôi chỉ là kèm cho Trâm học hay c̣n ǵ nữa...? Sao Trâm cứ khăng khăng muốn người kèm dạy phải là tôi, người mà cô ghét cay ghét đắng?

Về tới nhà, ông chủ nói với tôi: "Bác dặn cháu hai điều. Thứ nhứt đừng nói cho con Trâm biết là bác đi t́m cháu. Nó giận điên lên với ai tỏ vẻ thương hại nó. Thứ hai bác nghĩ cháu nên gọi hai bác là bác."
Vừa bước vô nhà bác đă nói lớn lên "Trâm ơi! Coi có ai đến nhà ḿnh này." Một lát sau, tôi mới thấy Trâm ơ hờ bước ra. Cô trố mắt nh́n tôi, nửa có vẻ bực ḿnh nửa có chút vui mừng. Nhưng sao tôi không c̣n thấy ghét cô nữa.Tôi chào cô trước "Dạ..chào cô Trâm." Cô hất hàm: "Anh tới đây làm ǵ?" Ông chủ đỡ lời cho tôi:"À..anh ấy cần việc làm nên xin ba tạm thời tới đây kèm cho con học." Bác giả lả:"Người quen dù sao cũng tốt hơn con" Trâm nh́n tôi nghi ngờ, hỏi trỏng "Có thiệt không?" Dĩ nhiên là không thiệt rồi, nhưng sao tôi vẫn nói dối một cách rất chơn chất thiệt thà: "Dạ thiệt chớ.!" Kể từ hôm đó, cuộc đời tôi bỗng rẽ vào một ngă quanh không ngờ.
Công việc của tôi ngoài "kèm sư" bất đắc dĩ, tôi c̣n phải làm cho cô được vui. Cả hai điều này đều rất khó khăn đối với tôi..Trâm vẫn là một cô gái rất đanh đá và rất đáng ghét. Tôi không biết ông chủ có nói thật với tôi về căn bệnh của cô hay không? Hay chỉ là một cái cớ để thuyết phục tôi về đây. Cô đầy đọa tôi c̣n hơn là hồi ở căn biệt thự dưới tỉnh. Bây giờ lâu lâu cô c̣n ngắt véo tôi nữa. Có một lần tôi đứng sau lưng cô chỉ bài, cô c̣n cầm tay tôi lên cắn một cái gần chảy máu.Tôi muốn vả cho cô một tát tai, nhưng thật t́nh tôi không nỡ. Dù cô có bệnh thật hay chỉ là giả vờ.

Một hôm, tôi nhăn mặt với cô v́ chỉ một bài toán đơn giản, tôi giảng hoài mà cô vẫn không hiểu.Thấy tôi nhăn nhó, cô bỗng cầm cuốn sách đập vô đầu cô lia lịa. Cô nhảy đầm đập và miệng th́ hét lên: "Sao mà tôi ngu ngốc dữ vậy.?" Tôi c̣n đang bàng hoàng th́ cô đă ngă xuống đất.Tôi tưởng cô chỉ làm ḿnh làm mẩy với tôi thôi. Không ngờ 5 phút sau, thấy cô vẫn nằm im, tôi hô hoán lên...Mọi người xúm quanh, hỏi tôi chuyện ǵ đă xảy ra..Tôi kể lại ...ai cũng nh́n tôi trách móc. Lần đó Trâm phải vô nằm bệnh viện cả tuần. Tôi vô thăm cô, nhưng cô nhứt định không thèm gặp mặt tôi. Tới bây giờ th́ tôi đă hiểu rơ ràng, cô có bệnh thật và là một căn bệnh nguy hiểm.

Kỳ thi tú tài I lần thứ hai năm đó Trâm cũng rớt. Tôi không thấy cô buồn một chút nào. Nhưng tôi th́ buồn vô hạn. Tôi đă không làm tṛn trách nhiệm. Sau kỳ thi, tôi chờ hai ông bà chủ cho tôi nghỉ việc. Nhưng không thấy hai ông bà đá động ǵ hết. Thời gian ghi danh vào đại học cũng sắp hết rồi..Tôi đang bồn chồn, th́ bỗng một hôm Trâm đề nghị với tôi: "Anh P. hay em với anh đi Đà Lạt nghỉ hè. Ở đây em thấy tù túng quá!" Cái mặt của cô như ra lệnh. Tôi bực ḿnh quá, nhưng thấy h́nh như cô sắp sửa muốn ngă xỉu...tôi hết hồn trả lời nhanh " Được..được...được mà..!"
Tôi phải dấu mẹ và hai anh tôi về vụ đi Đà Lạt này..Khi tôi về không biết tôi có c̣n ghi danh học đại học kịp không? Hai ông bà chủ chiều Trâm từng chút một. Cô muốn ǵ là được nấy. Không ai dám nói một điều ǵ trái ư cô. Riết rồi cô càng ngày càng ương ngạnh. Tính t́nh th́ vô cùng ngang bướng xấu xí, nhưng gương mặt th́ lại đẹp quá sức. Càng ngày càng đẹp ra. H́nh như căn bệnh này khiến người ta đẹp ra th́ phải...! Những khi cô không đanh đá...nét mặt cô sầu thảm ngó về một khoảng xa xăm nào đó... Lúc đó h́nh như cô mới thật là cô...một đóa hoa mong manh.Tôi nh́n cô, nước mắt tôi lưng tṛng. Ông Trời thật là tàn nhẫn.

Chúng tôi đi xe đ̣ tới Đà Lạt. Nhà có xe, có tài xế nhưng Trâm không muốn đi xe nhà. Hai ông bà cũng có một căn biệt thự ở Đà Lạt nhưng Trâm nói là muốn ở nhà thuê. Cô lại c̣n dứt khoát phải là nhà do cô thuê lấy. Đà Lạt mùa này đẹp vô cùng. Buổi sáng nh́n xa xa, sương mù c̣n thấp thoáng. Sâu xuống bên dưới là một ngọn suối. Đêm ngủ nghe tiếng suối chảy róc rách và tiếng lá cây rung xào xạc như trong cảnh thần tiên.
Những khi vui, Trâm không có vẻ ǵ là bệnh hoạn cả. Tôi và cô đi mua những bức tranh lụa. Về tới nhà, cô nhứt định tự ḿnh cô treo lên. Tôi đứng vịn cái thang nhỏ. Cô mặc một cái áo bà ba...tôi nh́n lên..rụng rời. Thấy tôi có vẻ lạ, cô nhíu mày rồi cũng biết. Cô cười mỉm nh́n tôi hỏi:"Có đẹp không?"

Từ lần đó, Trâm và tôi h́nh như thân hơn.Trâm tự đi chợ mua thức ăn. Về nhà hai đứa cùng nấu nướng. Nghề nấu ăn của tôi c̣n cao cường hơn Trâm.Thế nhưng càng vế sau, Trâm càng dành nấu nướng và lo toan giống như một người đàn bà chu đáo trong gia đ́nh. Nhà chỉ có một pḥng ngủ.Trâm ngủ trong pḥng c̣n tôi th́ đi ngủ lang thang. Khi th́ pḥng ngoài. khi th́ treo vơng nằm ngủ dưới mấy gốc cây.
Đúng là một kỳ đi nghỉ hè. Trâm và tôi đi khắp Đà Lạt.Thác nước nào cũng ghé qua.Trâm đ̣i đi ngựa ở thác Cam Ly. Cản không được tôi đành phải chạy theo con ngựa. May mà con ngựa nhỏ xíu, nó chạy c̣n chậm hơn tôi.

Có khi hai đứa ngủ trưa ở đồi thông. Ăn bánh ḿ ở bờ hồ Than Thở. Đi bộ mệt nghỉ tới chùa Linh Phong.
Một đêm, Trâm cứ nằng nặc kêu tôi dọn đồ qua ngủ chung với Trâm. Con nhỏ này muốn cái ǵ là chỉ có Trời mới cản được.Trâm ngủ trên giường tôi nằm ở dưới đất. Không biết Trâm có ngủ được hay không chứ tôi cứ thao thức hoài.
Một hôm đi chợ Đà Lạt, tôi bỗng gặp Lan cô bạn học chung lớp Đệ nhất năm rồi. Cả hai đều mừng rỡ.Tôi giới thiệu với Trâm, Lan là bạn học. Tới phiên Trâm tôi giới thiệu với Lan là "cô chủ". Lan tṛn mắt ngó: "cô chủ" là sao?"
Về tới nhà Trâm giận tôi suốt một ngày đêm. Tôi năn nỉ măi mới chịu ăn chút cơm. Qua sáng hôm sau, Trâm dằn mặt tôi:"Anh không được giới thiệu em là "cô chủ".!" Tôi nh́n Trâm hỏi lại: "Vậy Trâm muốn tôi giới thiệu như thế nào.?" Trâm trả lời không đắn đo: "Là người yêu của anh." Tôi chưng hửng, không biết con nhỏ này nói thật hay nói chơi? Nhưng nh́n nét mặt của cô hầm hầm...tôi không nghĩ là cô nói chơi.
(c̣n tiếp)

Lần sửa cuối bởi dangphuong; 02-11-10 lúc 10:36 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to dangphuong For This Useful Post:
CM4Q (02-11-10), hoatigon208410 (15-11-10), LAO HAC (03-11-10), Nhím con (03-11-10), phale (03-11-10)