Lửng lơ
LỬNG LƠ
Nằm khèo bổi hổi hồn thơ
Ḷng treo trên vách ngẩn ngơ mất rồi
Nguyệt hoa đă trả về trời
Chỉ c̣n riêng tớ nửa đời lửng lơ
Người đi bỏ lại hững hờ
Kẻ ở vẫn cứ mong chờ đợi trông
Sao khuya thổn thức nỗi ḷng
Cuối trời ấy để tim hồng nơi đâu!
Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 10-10-10 lúc 03:46 PM
|