Trầm tư
Những giọt mưa tràn... chiều hoang vắng
Tiếc ḿnh khói thuốc khó thả bay
Nh́n mưa, nghe đời run rẩy lạnh
Ai ở bên ta những lúc này?
Đôi phút trầm tư, bày hư thực
Ta là ai nhỉ giữa trần gian
Dại-khôn rồi cũng tro bụi ấy
Rời ră bay đi đến suối vàng...
PL 20.8.09
|