Chiều lại về với nỗi đơn côi
Khi chợt thấy ḷng ḿnh trống trải
Giọt nắng cuối ngày vương sót lại
Ta c̣n ǵ ơi năm tháng tàn phai
Đi lang thang trên khắp nẻo phố dài
Phố đông người mà sao ḷng trống vắng
Chiều nhẹ buông mà ḷng người chĩu nặng
Biết t́m ai bên cạnh giữa ḍng đời
|