SÀI G̉N & NỖI NHỚ
Cơn mưa trái mùa & Anh
VN nhất là SG bây giờ là mùa mưa .Bỗng nhớ cơn mưa trái mùa 15/03/2013 đến lạ ... 3 tháng 5 ngày tự tách ḿnh ra khỏi cuộc sống ồn ào náo nhiệt của SG , hôm đó bỗng dưng muốn lang thang lên phố .Như thường lệ buổi sáng làm hết mấy việc vặt vănh trong nhà , nấu xong bữa trưa , ăn vội với Mẹ chén cơm rồi ... lẳng lặng thay đồ xong hết mới xin phép Mẹ ... "Con đi chơi" ... Mẹ ngạc nhiên nhưng chỉ ừ và nói ... " Sáng mát trời th́ không đi trưa nắng như thiêu thế này có mà điên mới ra khỏi nhà " Bỗng nhiên buộc miệng... " Biết đâu nhờ con chịu ra khỏi nhà mà SG sẽ được 1 cơn mưa mát mẻ th́ sao ..." . Cũng chẳng ngờ sao mà " linh " thế ??? Phải chi những ǵ ḿnh mong ước ông trời cũng nghe thấy th́ hay quá ...
1g trưa nóng nắng như đổ lửa , đi bộ có 5 phút ra bến xe Bus mà rát cả mặt , đă vậy quen ra đường chẳng mũ áo che chắn nắng như các bà các chị ở VN ... nên thường bị Mẹ la " Cứ đầu trần áo cộc tay cứ thế mà giăng nắng về mà đổ bệnh th́ ... ăn đ̣n " H́....đă sống 2/3 cuộc đời rồi mà lúc nào Mẹ cũng coi là con nít ... Mỗi khi Mẹ mắng yêu như thế chỉ biết cười trừ ... Mà công nhận mấy hôm đó SG nóng thật , thường ngày giờ đó chỉ trốn trong nhà ôm laptop lướt web hay coi tivi ...Vậy mà hôm đó ... hứng bất tử , thích đi là đi...
Cái xe Bus bé xíu như cái ḷ hầm bước lên vài giây là mồ hôi đă túa ra , đông người nên ngợp ...nhưng chẳng hiểu sao đi đâu cũng chỉ thích đi xe Bus ( có thể v́ rẻ và tiện bởi không thể chạy xe ở cái đất SG và cũng không phải phiền đến ai ở nhà ) Lên xe chừng 10 phút bỗng dưng trời tố sầm lại , bỗng thấy bồn chồn ... và khẽ xin " Trời đừng mưa " và lại nghĩ ... "Chắc không mưa đâu , nếu có th́ chắc cũng nhanh như cơn mưa hôm mùng 4 tết chợt đến chợt đi thôi ... Nhưng không ...Mưa rồi , càng lúc càng nặng hạt , gió rít mạnh và mưa làm mờ cả kính xe ... 1 suy nghĩ thoáng qua trong đầu " Nếu bác tài không thấy đường th́ sao nhỉ ??? " Rồi lại tự an ủi ... " Nếu có ǵ th́ coi như đó là " định mệnh " ngày nào không đi sao đi vào ngày này ??? Nghĩ thế mà ḷng chợt thấy nhẹ nhàng để suy nghĩ ấy qua đi ... 30 phút cũng tới trạm BT . Xuống và chạy ùa vào nhà chờ ... Người đông như kiến ... chen chút nhau ... lách ḿnh ra ngoài cái hiên nhỏ để cho khỏi ngợp th́ cũng toàn người là người ... Mỗi người mỗi vẻ mỗi người 1 tâm trạng nhưng đa phần là bồn chồn vội vă cứ chốc chốc lại ngước nh́n trời , có người lẩm bẩm " Mưa bong bóng th́ biết khi nào tạnh đây ..???" Ừ nhỉ , đúng là từng hàng bong bóng đang đuổi nhau và vỡ ̣a trong ḍng nước dưới đường . Chỉ mỗi ḿnh em thích thú nh́n ngắm những hạt mưa trái mùa thỉnh thoảng lại tḥ 2 tay ra để hứng lấy những hạt mưa mát lạnh mà úp lên mặt ... Bất chợt nhớ ngày xưa ... mỗi khi đi học mà gặp mưa là thích lắm , bởi cả đám có cớ về trễ , thời gian đó cũng tụ dưới 1 mái hiên nào đó mà tán gẫu , có khi mưa tạt ướt lạnh run cũng kệ ... Những tia chớp và sấm làm cho mọi người giật ḿnh ... Có người lại nói " Thời tiết lạ thật ... Mùa này mà có sấm , mưa th́ như băo ... Chắc gần tận thế hay sao ??? "
Nhưng ... Sài G̣n trong mưa thật đẹp , cái nóng bức ồn ào bụi bặm bỗng chốc được thay bằng cái man mát của mưa , dưới cơn mưa ḍng người vẫn đang hối hả ngược xuôi nhưng h́nh như không chen chút như b́nh thường có phải v́ 1 số người biết dừng lại để trú mưa , cảm tưởng y như con người đă bớt những bon chen xô bồ v́ những tính toán để đối phố trước những cạm bẫy của cuộc đời vậy ... Bất chợt mỉm cười v́ cái suy nghĩ đó rồi lại nghĩ ....Phải chi b́nh thường con người cũng biết dừng lại cũng biết né tránh những cạm bẫy biết bảo vệ bản thân ,bảo vệ những điều tốt đẹp th́ cuộc sống này đẹp biết bao ...
Lan man theo mưa ... 2 tiếng mà mưa vẫn không dứt ... trời vẫn xám 1 màu ... Bỗng dưng ... lại được thích dầm mưa như cái thuở nào ... Chờ cho ngớt 1 chút ... băng xuống đường và cứ thế đi trong mưa ... Từng hạt mưa mát lạnh chạm vào da thịt như mơn man vỗ về gọi giấc mơ tuổi thơ trở về ... T́m đâu c̣n cái thuở cùng lũ bạn dầm mưa tắm sông trèo cây hái trái...Ḷng tự hỏi ... "Bao nhiêu con người kia có ai giống ḿnh như bây giờ không ??? " rồi tự trả lời " Chắc chắn không " Một ḿnh lang thang trong mưa thật thú vị , loanh quanh qua các phố ... bất chợt thèm 1 ly cà phê nóng liền tạt vô Terrace lại thích chọn ngay cái bàn có mưa hắt vào nhè nhẹ ... Lúc này đă thấm lạnh , mấy đứa phục vụ chắc phải ngạc nhiên với cái bộ dạng của ḿnh lắm ... Không như chuột nhưng cũng đủ để lạnh .Gọi 1 ly cà phê đen không đường ... nhấp từng giọt đắng ... ngắm mưa rơi và ḍng xe đang hối hả bên ngoài mới thấy ... "sao cuộc sống của ḿnh lúc này đây thật ... đắng nghét như những giọt cà phê vừa uống vào ... Đời sao buồn quá... và có lẽ cũng không ai ở cái thành phố náo nhiệt này giống ḿnh ... Bỗng dưng thấy ḿnh như " thừa thăi " dù rằng ḿnh vẫn đang tồn tại và đang được sống trong ḷng đất Mẹ , nơi mà bao nhiêu năm khao khát được trở về . Ngậm ngùi nghĩ ... phải tiếp tục tha hương hay sao ??? Ôi ngày về chắc sẽ là xa lắm ... dù rằng đă nghĩ nếu có đi th́ cũng chỉ 2-3 năm rồi lại về . Nhưng 2- 3 năm nữa ai sẽ là người mừng ḿnh trở về , hay vẫn lại phải thui thủi như thời gian qua ...??? "
Ôi cuộc đời ...
Thế mà ... bỗng dưng tất cả thay đổi từ khi Anh đến ...
Ngày về chắc cũng không c̣n xa
Và người chờ đón Em chắc chắn đă có ... Anh
Đêm nay Em nhớ Anh , nhớ SG nhớ cơn mưa trái mùa ...Dù rằng ḿnh không gặp nhau trong mưa , nhưng Anh cũng như cơn mưa bất chợt mang những hạt mưa long lanh ngọt ngào về tưới mát trái tim tưởng chừng như sỏi đá khô cằn của Em . Cuộc đời chúng ta không bằng phẳng , con đường hạnh phúc lắm chông gai ... Tất cả những ǵ ḿnh có được đều phải do ḿnh cố gắng , Em và Anh trời cho cái duyên gặp gỡ nhưng cái phận th́...
Em viết lại bài thơ họa với Chị CTH ngày trước tặng Anh v́ Anh như cơn mưa bất chợt mang TY đến...
Cảm ơn Anh !!!
Bất chợt ...MƯA...
Tự dưng...
Mưa đến...
Ai ngờ...
Ngược xuôi phố xá đôi bờ...
Chạy mau...
Mái hiên nhỏ
Đứng gần nhau
Vu vơ
Hỏi khẽ...
"Về đâu hỡi người..."
Nghe ḷng xáo xác lệ rơi
H́nh như ai cũng nổi trôi vơ vàng
Sông đời chắc lắm trái ngang ???
Đôi tim bắt nhịp nhẹ nhàng cùng ngân...
Gió tung ...
Mưa hắt ...
Nhích gần ...
Bàn tay ...khẽ chạm
Tần ngần ...
Anh - Em
Mưa hôn cho tóc ướt mềm
T́nh trong đáy mắt càng thêm len vào
Ngả nghiêng phiến lá
Rào rào
Chênh chao tấc dạ
Nháo nhào theo mưa
Thinh không gió hoải hoang lùa
Vần thơ ghép vội
Làm bùa ...
Ếm nhau...
QN
27.09.2010
|