Không đề thứ...
Đă biết người không đến nữa
Bài thơ em viết cho ḿnh
Những buổi chiều phai lằng lặng
Bên ḷng muôn nỗi loang lênh
Biết rằng chỉ trang cổ tích
Buông tay khép tự bao giờ
Trái tim c̣n hoài cố chấp
Giụi ḿnh từ đó trong thơ
Từ đó ngh́n chiều mưa dỗ
Từ đó ngh́n mùa mây ru
Từ đó vẫn nhu ḿ cũ
Khum tay ǵn giữ cho dù
Hay duyên nợ ngàn năm trước
Thề nguyền nào đó đậm sâu
Nhất định chờ khi đến lượt
Ngh́n thơ thầm kết nhịp cầu...
PL 19.06.2020