Nhẽ
Nhẽ chưa đủ những nhọc nhằn vô lư
Sao cố căng ḿnh trên chiếc đinh treo
Đời ngộ lắm bỗng dưng sinh thiên hạ
Đường phẳng vun cho thành núi người trèo
Nhẽ đă thấy những dụm dành hoang phí
Vệt mày tô phấn rụng đến khô hương
Trăm vặt vănh đem lồng khung thờ phụng
Nhạt lưỡi nhạt môi vẫn dại thêm đường
Hoa lá kết dày chiếc lồng tâm trí
Ngỡ ḿnh trong tự tại quẫy ngàn sông
Mùa vẫn đẹp ngoài kia khung cửa đóng
Rón rén mà chi bay phỉ tang bồng
Đừng vin nữa những từ chương vờ vịt
Giũ CON NGƯỜI, son phấn rớt tơi bơi
Người nghĩ hẹp dĩ nhiên ngôn từ hẹp
Ngồi xuống an nhiên bụm miệng mà cười...
PL 15.6.2020