Dưới chân mình vẫn cuộc ruổi rong
Dưới chân mình vẫn cuộc ruổi rong
Khi mỗi mai dẫn xe ra phố
Bao nẻo bao đường đã qua từ độ
Còn lối trần nào đang đợi chân đi
Sau những tàn phai thương nhớ nhu mì
Yêu cũng khẽ sợ sẩy tay tan gió
Em ở nơi này và anh phía đó
Nghe con đường sương khói dễ hư hao
Đời vốn phong trần chen bước tiêu tao
Sau nụ cười có khi là nước mắt
Dưới những liền da còn đau vết cắt
Để những chạm hờ lại nhói im câm
Đã vắng con đò cho sáo sang sông
Con đường dẫn cuối bến bờ dừng lại
Trái tim ngập ngừng, nỗi lòng hơ hải
Nghe dưới chân mình vẫn cuộc ruổi rong...
PL 11.4.2017
Có lần
Có lần nằm nghe sóng
Trong màn đêm quanh mình
Nghe gió len vào tóc
Dịu dàng như tay vin
Bỗng ước mình như sóng
Ngàn năm bên bãi bờ
Yêu trọn lòng tha thiết
Muôn đời còn say sưa
Sóng nói gì với cát
Mà miệt mài trùng dương
Cát nhu mì lặng lẽ
Tình thủy chung vạn mùa
Có lần em như thế
Trước biển trời thênh thang
Chợt thấy mình nhỏ bé
Lặng co trong tay quàng…
PL 11.4.2017