Nỗi nhớ nhiều khi thật lạ
Nỗi nhớ nhiều khi thật lạ
Mơ hồ như khói như sương
Siết cơi ḷng nhau rời ră
Chân mây góc bể cung đường
Vô h́nh x̣e tay không thấy
Mà bần thần ngón xanh xao
Hiên chiều gió ngang run rẩy
Nhớ lăn tiếng vọng cồn cào
Nỗi nhớ ai trồng? Lại mọc
Rễ dài từng lúc dài hơn
Người không biết đâu, có lẽ
Yêu thương đang khép mắt hờn
Nỗi nhớ nhiều khi đỏng đảnh
Luồn vào ngóc ngách không đi
Phố giờ người dưng thôi ghé
Cớ sao nỗi nhớ c̣n gh́…
PL 28.3.2016
Tự ru
Ngủ đi nào tôi yêu
Vầng trăng khuya đă lặn
Ngọn đèn chong hiu hiu
Gió về đầy song lạnh
Con nhện giăng nôi tơ
Ôm vào ḷng mộng mị
Lá ngoài hiên vu vơ
Cỏ kề vai rủ rỉ
Ngủ đi tôi, giấc đợi
Ngủ đi tôi chăn chờ
Buông rèm và khép cửa
Nắm tay ḿnh t́m mơ
Đêm không dài miên viễn
Tôi ơi đừng lần khân
Ngủ đi nào mắt tội
Cất vào mi sầu trầm...
28.3.2016