Rác
- Đến từ đâu vậy rác ?
- Đến từ tay người quăng
Người là ai vậy nhỉ
Rác ngập đường... băn khoăn
Vĩ mô xa xôi lắm
Rác- b́nh thường, xung quanh
Công viên và phố xá
Rác từng gốc cây xanh
Khách nhiều khi chạnh nhặt
Chỉ là khách Tây thôi
Người Việt Nam ? Chắc bận
Chuyện lớn lao trên trời
Rác bất thường đến vậy
Sống lâu dần thành quen
Chị lao công ? Ừ có
Dọn mà không bơ bèn
Nếu như đừng ai xả
Lẽ nào rác tự sinh
Tôi nhiều khi bắt gặp
Tay người quăng vô t́nh
Thật nhiều khi không hiểu
Rác ḿnh đem ra đường
Sạch nhà ḿnh thôi nhỉ
Bẩn nơi nào không thương
Nơi tôi làm hiện tại
Sếp là dân xứ người
Mà trở trăn chuyện rác
Trở trăn hoài không nguôi
Biết đến bao giờ nhỉ
Dân ḿnh như người ta
Thương phố phường đất nước
Rác không đành quăng ra...
PL 26.3.2016
Đà Lạt
Lâu rồi chưa trở lại
Nghe nhớ thương quá chừng
Quê ḿnh? Không, đâu phải
Sao vương ḷng bâng khuâng
Khói sương nào bịn rịn
Cỏ hoa nào dây dưa
Người một hôm chợt ghé
Rồi loay hoay mấy mùa
Nhớ? Quên? Người dưng nhỉ
Thời gian trôi miệt mài
Bao hẹn ḥ lở dở
Cho con đường mong ai...
Chắc là mai em sẽ...
Ai đợi chờ em không
Những hàng thông lá hát
Những lối quen mây bồng ?
Và ngàn hoa đâu đó
Mai em về đan tay
Đợi em Đà Lạt nhé
Hồn tương tư đă gầy...
PL 27.3.2016