Có những buổi chiều
Có những buổi chiều như buổi chiều nay
Hồn bỗng dưng lạc về đâu không rơ
Xao xác ngoài hiên run run ngọn gió
Nắng tắt cuối ngày cây lá bơ vơ
Em tựa vai ḿnh da diết vào thơ
Nghe tiếng buổi chiều cô đơn rủ rỉ
Co ngón tay xương dỗ ḿnh ủy mị
Sóng sánh nỗi buồn đâu đó về loang
Em nhớ nhung người ? Ảo ảnh hoang mang
Có những buổi chiều ngồi im và khóc
Kỷ niệm về treo đung đưa ngàn tóc
Cô lẻ đời ḿnh rụng xuống nghiêng chân
Lấp loáng con đường muôn bóng người dưng
Có những buổi chiều ḷng như huyệt lạnh
Nhánh cỏ nằm phai trần gian cô quạnh
Buông tiếng thở dài mê mỏi tàn hơi…
PL 22.3.2016