Không buồn không vui nữa
Không buồn, không vui nữa
Hững hờ hững hờ thôi
Dù mưa mai, gió tối
Cũng dửng dưng không lời
Không chạnh ḷng khi nhớ
Không nhói ḷng khi xa
Người dù bên ai đó
Cũng b́nh thường đi qua
Tựa như hoa, như cỏ
Thanh thản và b́nh yên
Vàng rồi xanh ngời ngợi
Kệ buồn vui ngang thềm
Không bận ḷng chi nữa
Những lợi danh vô thường
Về gối đầu lên chữ
Tự ru ḿnh yêu thương
PL 9.1.2015