Dặm Đường Đời
Nửa cuộc đời anh sống kiếp lẻ loi
Khi nụ cười không nhiều bằng nước mắt Giữa đêm đen cùng bóng ḿnh đối mặt Anh nhủ ḷng quen cuộc sống này thôi! Một con thuyền chở mấy vạn đơn côi Giữa ngàn khơi biết bến nào neo đậu Cuộc phong trần thuyền quyên ơi, bớ bậu Có nhớ ǵ chuyện ăn giá nằm sương Gối tay êm trong gió lạnh miên trường Mà hơi thở ấm nồng hơn ngọn lửa Rồi xa hoa t́nh biệt ly muôn thuở Em về nơi chứa đựng áng mây hồng Anh trả t́nh cho mây khói mênh mông Lê bước chân trên dặm đường đá sỏi Huyết lệ nào ḥa chung niềm nông nỗi Dẫu nghẹn ngào: " anh chẳng trách em đâu"! __________________ Nếu cô đơn mà chẳng buồn chẳng khóc Nguyện kiếp này không nói tiếng yêu ai |
CHẲNG CÓ CHI ĐÂU... CHUYỆN CHÚNG M̀NH...
Chẳng có chi đâu nghĩa chúng ḿnh Thương tiếc làm ǵ hỡi nhân sinh Ṿng tṛn ai vẽ thêm một nét Để lại chia đôi... một mốt t́nh! Níu kéo làm ǵ những ái ân Người đă xa tôi... nữa một lần Tim tàn ai khêu mà cháy nữa Thôi th́ chia tay nhé... t́nh nhân! NDL Mừng nhà mới....:) |
Ừ Th́...
Ừ th́...hai đứa đă chia phôi Duyên kiếp trần ai khép lại rồi Nếu lỡ mai này c̣n gặp mặt Mỉm cười ta gọi cố nhân thôi Ừ th́...vui nhé hỡi t́nh nhân Xe hoa chỉ rước có một lần Hạnh phúc - khổ đau nào ai biết Anh chỉ chúc người lệ không rưng __________________ Nếu cô đơn mà chẳng buồn chẳng khóc Nguyện kiếp này không nói tiếng yêu ai Rộng cửa đón Linh vào! |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:29 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.