Góc Trầm
Góc Trầm Lặng lẽ nơi đây một góc trầm Chong đèn học chữ thật từ tâm Ru mình tạm lánh đời hư ảo Giữ chút bình yên dệt mộng thầm. 20100729 HP |
Góc Trầm
Chiếc Lá Mong Manh Mong manh chiếc lá trên cành Tâm, thân yếu tựa chỉ mành treo chuông Vì đâu vương mãi chẳng buông ? Tuổi xuân phung phí với muôn nghìn sầu Lửa lòng lá tắt từ lâu Chốn xưa phủ vết thương sâu khó mờ Lá tim băng giá hững hờ Tựa hồ sỏi đá trơ trơ chữ tình Xót xa ai thấu cùng mình Nỗi niềm chôn giấu, lặng thinh bẽ bàng Đớn đau nhân thế phũ phàng Ngắt chi đời lá dở dang, dại rồ Chán chường lá chẳng điểm tô Áo hoa son phấn ngây ngô một thời Thả hồn vào cõi chơi vơi Giọt thơ lặng lẽ rong chơi cuối ngày Ủi an trong chén rượu cay Trăm năm nghe tiếng thở dài : phù du Vầng trăng khuất giữa sương mù Đâu người tri kỷ nhẹ ru giấc lành Đời em chiếc lá mong manh Gió lay khẽ nhé, động cành .. lá đau Lá xanh giờ đã úa màu Ngại cơn dông tố, lá sầu .. rụng rơi ! 20070502 HP |
Góc Trầm
Tự Tại Thế nhân ôm giận ấp sầu Vương chi đa sự, chỉ hầu nhọc thân Điềm nhiên uống cạn bụi trần Hoan say men tịnh, lâng lâng tấc lòng. 20080329 HP |
Góc Trầm
Vô Đề Thất tình lục dục, sầu vây lấy Hồi đầu thị ngạn, mấy ai cân Dễ đâu xả diệt thế trần ? Tâm phàm lần gội, ít phần nghiệp căn. 20090429 HP |
Góc Trầm
Đau Bao đêm thao thức giấc không an Nén kín tâm tư, chẳng thở than Khẽ mượn tiếng xưa ru cõi mộng Chập chờn nửa thức, nửa mê man Bừng tỉnh, cơn đau .. vật vã thân Cắn môi nuốt lệ đắng muôn phần Buông lơi chăn gối, vươn tay níu Níu, níu hư không .. buốt, buốt chân Xiêu xiêu lần bước vén màn đêm Bảng lảng bóng ai rũ trước thềm Thấm đẫm sương khuya hồn lây lất Một miền hư ảo, nặng lòng thêm Nguyện ước mong sao giũ bụi hồng Liễu thôi oằn oại giữa thinh không Tâm bình tịnh phủ an miên giấc Phận mỏng, trần ai cũng cam lòng Thức trắng canh thâu tóc bạc màu Chong đèn hiu hắt dạ xanh xao Nỗi niềm trút cạn, sầu trang giấy Hạ bút thơ đề, một chữ ... đau. 20090404 HP |
Góc Trầm
Dấu Yêu Xưa Hạ đã sang mùa dạ xuyến xao Từng trang kí ức bỗng tuôn trào Bâng khuâng phượng vỹ chiều ly biệt Nắng đổ bên thềm giọt hanh hao Niềm yêu thuở ấy lặng như tờ Vén sợi tơ lòng dệt áng thơ Tuyển tập đong đầy lời hẹn ước Mười năm nét mực vẫn chưa mờ Gió cuộn mây về úa có xanh Hoàng hôn ngã tím lá xa cành Mưa sầu giăng kín khu vườn mộng Áo Trắng âm thầm vắng bút anh Tìm về chốn cũ áng mây đưa Góc nhỏ rêu phong dưới rặng dừa Đại Học Cần Thơ tràn nỗi nhớ Ninh Kiều ẩn hiện bóng người xưa Sông buồn chở gió phủ đầy vai Nhặt bước thời gian trĩu gót hài Dõi mắt nương theo miền kỷ niệm Nghe hồn lạc lỏng giữa chiều phai. 20090529 HP |
Góc Trầm
Bên Sông Ai thả hồn quạnh quẽ Theo dòng nước lặng trôi Gió hoàng hôn vuốt nhẹ Chạm vào cõi xa xôi. 20090619 HP |
Góc Trầm
Nhớ Hạ Bao mùa hoa đỏ Lặng tiếng ve sầu Nắng chiều nghiêng gió Lá rụng về đâu Mộng thuở tri âm Ru đời ngọt lịm Hạ chở tình trầm Xuôi dòng mực tím Áo trắng thơ ngây Còn vương bến đợi Nhạn bỗng lạc bầy Khuất xa tầm với Giữa trời chạng vạng Nhặt cánh thư xưa Bóng người bảng lảng Nhớ mấy cho vừa Phượng đã xa rồi Mười ba năm lẻ Một thoáng đơn côi Chợt thầm gọi khẽ Hạ ơi! 20100320 HP |
Góc Trầm
Một Mình Một mình thăm lại chốn xưa Nhành si xõa tóc che vừa bóng râm Không gian vẫn đượm màu trầm Gió se se lạnh, thanh âm vỗ về Một mình ngắm giọt cà phê Dường như khép lại bộn bề nhân sinh Nhâm nhi vị đắng thế tình Chiều bên khung cửa lặng thinh nét dàu Một mình chiêm nghiệm nỗi đau Bao cơn phiền muộn rủ nhau đến cùng Thả hồn lạc giấc mông lung Thềm xuân mơ khúc tương phùng cố nhân Một mình nghe tiếng chuông ngân Lời kinh xoa gót phong trần trót vương Trăm năm một cõi vô thường Kiên tâm giữ chút yêu thương làm quà Một mình ta lại nhìn ta Chơi vơi bến nước, phận là bèo trôi Sắc hương giờ đã phai rồi Ai người tri kỷ ? Ừ thôi ... một mình. 20130106 HP |
Góc Trầm
Ước Gì Ước gì về tuổi đôi mươi Để ta nhặt lại nụ cười đánh rơi Sớm mai còn thấy mặt trời Thuyền đâu lạc lối chơi vơi giữa dòng. 20130204 HP |
Góc Trầm
Xuân Lặng Mùa hoa nở rộn ràng Mọi người đón xuân sang Ta thả buồn theo gió Lặng bên cội mai vàng. 20130207 HP |
Góc Trầm
Đêm Trắng Có giọt buồn khắc khoải thấm vào đêm Hồn lạc lõng vỡ bên thềm trăng lạnh Bao ước vọng rồi cũng là ảo ảnh Ta ru mình trong góc quạnh hằng đau. 20150207 HP |
Góc Trầm
Thôi Kệ Có nỗi buồn dâng như ngọn sóng xô Mơ giọt nắng để hong khô dòng lệ Đời nước ngược, thuyền xuôi đâu phải dễ Chỉ thương mình, mặc nhân thế gièm pha. 20150810 HP |
Góc Trầm
Độc Ẩm Vài chung rượu gạo mình ta Giữa khuya thanh vắng dần dà đẫm môi Say cho dễ ngủ, thế thôi Bao đêm nhức nhối liên hồi vì đau. 20160228 HP |
Góc Trầm
Mãi Nhớ Tháng tư về chở kỷ niệm ngày xưa Hình bóng cũ nơi vườn thưa phượng trải Màu ký ức ai còn vương vấn mãi Bao mùa hoa cũng trở lại ru tình. 20160406 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 1 Trót thương, thương thật mặn mà Dẫu tình tri kỷ cũng là trăm năm. 20170812 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 2 Người thôi ru tiếng ngọt ngào Ta thôi nằm mộng, tiêu tao một đời. 20171003 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 3 Khuya nay theo gió đi rong Những điều canh cánh trong lòng có vơi? 20180723 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 4 Ừ thôi xa cách, cũng đành Giấc mơ gói lại treo cành tương tư. 20181001 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 5 Người đi góc nhỏ đong đầy nhớ Đếm lá thời gian lẳng lặng buồn. 20190528 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 6 Ngại người chẳng đủ yêu thương Ngại mình chẳng đủ sắc hương, thôi đành ! 20190605 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 7 Những khi đối diện cơn đau Nhìn quanh chỉ thấy một màu cô đơn. 20191014 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 8 Lặng nhìn mai nở trước sân Đời ta còn lại mấy lần đón xuân? 20200117 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 9 Ta về mượn bút làm tri kỷ Viết chữ bâng quơ khỏa lấp sầu. 20200615 HP |
Góc Trầm
Điều Ước Ước một ngày thả nỗi nhớ đi chơi Tay nhè nhẹ buông lơi miền ký ức Chân dạo bước điềm nhiên trong cõi thực Đêm không còn thổn thức những niềm đau Tìm vườn ươm muôn chiếc lá xanh màu Ôm lẽ sống đời thanh cao, biết đủ Tim chỉ có lời yêu thương trú ngụ Ta vỗ về bên giấc ngủ bình yên. 20200616 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 10 Có những buổi chạm phải vài câu nói Cũng đủ làm đau nhói cả trăm năm. 20200701 HP |
Góc Trầm
Tự Vấn Vô tình khẽ chạm tim nhau Trời sao lại nỡ ươm màu nhớ thương Ví dầu người có vấn vương Chỉ hồng đâu thể kết đường tơ duyên Sao còn mộng tưởng triền miên ? 20200702 HP |
Góc Trầm
Hoài Cảm Vạn nẻo đời vắng người tri kỷ Ta cuộn mình thủ thỉ cùng thơ Khắc ghi kỷ niệm dại khờ Dạ đâu nỡ để phai mờ tình xưa Chắt chiu một mối duyên thừa ! 20200704 HP |
Góc Trầm
Bâng Quơ 11 Từ độ ấy ta thôi hò hẹn Sợ môi mềm chạm chén rượu cay. 20200706 HP |
Quote:
Thì thôi ở Góc Trầm này Tìm vui con chữ thả bay nỗi buồn... Hén 29....:infatuated::infatuated::infatuated: |
Quote:
|
Góc Trầm
Tình Tri Kỷ Ta thôi ước một mối tình thắm mãi Để bao lần ngần ngại chữ yêu đương Kiếp nhân sinh vốn dĩ đã vô thường Hồn đồng cảm tựa nương âu cũng vẹn Đời ngắn ngủi đừng buông lời hứa hẹn Mỗi trăng về cùng cạn chén tâm giao Sống chân phương nhẹ ru tiếng ngọt ngào Và chia sớt những niềm đau trăn trở Trời run rủi nếu mai này dang dở Tạ ơn người đoạn duyên nợ tri âm Khẽ nghiêng tai nghe từng nốt thăng trầm Ôm kỷ niệm, thì thầm câu ly biệt Mình thương trọn … nên đâu còn hối tiếc ! 20200816 HP |
Quote:
:hoanho::hoanho::hoanho: |
Sinh Nhật Buồn Bao cơn đau đớn liên hồi Bước đi chẳng đặng, nên thôi hẹn hò Gói ngày sinh nhật buồn xo Vùi vào chăn chiếu co ro một mình. 20211102 HP |
Mấy Mùa Qua Ta chịu mãi những cơn đau bất tận Nhức tột cùng đến nghĩ quẩn xa xăm Đêm thét gào khóc ngất giữa tường câm Sao bạn nỡ nhẫn tâm buông hờn trách ? Rồi đưa chuyện, thêm dăm điều hạch sách Tiếng bấc chì đã xé rách bình minh Sự gièm pha tạo khoảng cách vô hình Ôi sợ hãi, nên ẩn mình từ đó Khóa điện thoại, chỉ còn nghe chuông gió Ai nhắn tin, đều bỏ ngỏ lần hồi Va chạm nào cũng vỡ nát tim côi Tìm yên tĩnh để lòng thôi quặn thắt Bao buồn tủi lâu nay hằng cắn chặt Gói nỗi niềm dè dặt thả vào thơ Ngồi bên trăng soi phận mỏng như tờ Ru hồn lạnh bơ vơ trong cõi vắng Nếu không thể cảm thông, xin im lặng Đừng thốt lời cay đắng, đâm thấu xương Chữ trọng khinh giờ đây hẳn dễ thường Gieo sầu não tổn thương người cô thế Này đời hỡi, khó chăng câu khích lệ ? 20220429 HP |
Trở Lại Chiều nay trở lại góc trầm Bấy lâu gác bút, biệt tăm đó giờ Chốn xưa vắng lặng như tờ Cỏ lan rêu bụi phủ mờ thư hiên Về đây nương ngọn gió hiền Ngược dòng ký ức tìm miền thong dong Ta ngồi nhặt chữ bên song Nào hay sầu mãi ngụ trong câu từ Một đời ôm gánh suy tư. 20220429 HP |
Trầm Uất Nếu mai mốt bạn ghé sang vườn hạ Nhớ ươm trồng vài cây lá thiện lương Buổi xế chiều đừng gieo hạt tổn thương Khi chưa biết tỏ tường và thấu hiểu Chớ tàn tệ ăn hiếp người đau yếu Thôi buông lời đàm tiếu, ác lắm thay Kiếp đoạn trường chịu muôn nỗi đắng cay Chửa xoa dịu, há đang tay bức tử ? Ân tình cũ trôi theo miền quá khứ Bởi trò đời khéo trọng chữ kim ngân Hoạn nạn rồi ắt rõ dạ thế nhân Dường thực dụng, quên dần câu tương ái Mình thèm sống bình yên ngày còn lại ...! 20230215 HP |
#26 Ừ đơn giản chỉ đôi lời thăm hỏi Đủ ấm lòng bởi tiếng nói từ tâm. 20230302 HP |
Lặng Gói buồn thả chốn lặng thinh Mình về góc nhỏ tự tình với thơ Dịu dàng ru nỗi bơ vơ Ôm trăng ước vọng bến bờ an yên Chừng như nhẹ gánh ưu phiền. 20230303 HP |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:26 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.