Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Tùy Bút (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=77)
-   -   Tâm (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=1360)

Như Diệu Linh 27-08-10 09:31 PM

Tâm
 
CÁM ƠN THẦY - XIN LỖI BA !

Mỗi khi ai đó hỏi tôi rẳng : "Ba bạn làm nghề ǵ?", tôi đều tự hào mà nói với họ rằng "Ba tôi là giáo viên". Trong đôi mắt tôi, nghề giáo luôn luôn là một nghề vô cùng cao quư. Có những khoảnh khắc, những kỉ niệm từ rất lâu trong tiềm thức tôi lại ùa về,với những trăn trở và những niềm luyến tiếc...

Ba tôi là giáo viên chủ nhiệm lớp 5 của một trường tiểu học trong xă,ngoài ra ba c̣n được phân công dạy bồi dưỡng bô môn Toán cho học sinh đi tham dự các cuộc thi của huyện và tỉnh. Tôi cũng là một trong số những học sinh nằm trong đội tuyển học sinh giỏi Toán, Ba nhiễm nhiên trở thành thầy-giáo-bất-đắc-dĩ của tôi. Gặp ba thường xuyên, tôi căng thẳng lắm, ba vốn là một người vui tính nhưng trong chuyện học hành lại rất nghiêm khắc. Mỗi lần đến trường, tôi cứ len lén nh́n ba như sợ sẽ giải sai một phép toán hay tính sai một con số nào đó, lúc ấy th́ quê với bạn bè lắm. Không phải là một đứa trẻ hư, tôi biết ba nghiêm khắc chỉ để cho tôi giỏi hơn và thành công mà thôi, ấy thế mà tôi vẫn bướng bỉnh lắm. Những bài tập ba giao cho tôi làm cứ bị tôi cho "nghỉ ngơi" ở một góc khuất nào đó, mỗi lần ba hỏi là tôi cứ tảng lờ "Khó quá, con đang suy nghĩ ba ạ", không biết ba có biết tôi nói dối không mà đôi mắt ông có vẻ buồn buồn.

Ở trường là thế, ở nhà tôi vẫn phải học với ba mỗi ngày 2 tiếng, với một đứa bé hiếu động lúc đó, hai tiếng đó như là hai tiếng giam cầm của con chim bé nhỏ cần không khí để thở, tôi uể oải ra mặt, cố t́nh cho ba tôi thấy khuôn mặt đực ra như không hiểu ǵ của tôi, như con lật đật không chịu yên tôi t́m đủ tṛ để ba phải mệt mỏi mà cho tôi nghĩ sớm.Ba thường bảo: "Cố gắng học đi con ạ, chỉ có kiến thức mới có thể giúp ta sống vững ở trên đời này". Tôi nào có để tâm ǵ những triết lư ấy, tôi chả thèm quan tâm, tuổi trẻ mà không chơi mới là thiệt tḥi - tôi đă nghĩ thế.

Khi lên đến cấp 2, tôi vẫn luôn chịu sự giám sát của ba về kế hoạch học tập, ba kiểm tra từng môn học để thấy sự tiến bộ của tôi, vẫn dạy cho tôi những kiến thức trong trường lẫn trong cuộc sống. Sự ương bướng của tôi lúc đó quá lớn để nhận ra rằng ba là một người thật tuyệt. Ba biết thật nhiều thứ, ba như là cuốn từ điển sống của tôi, mỗi lần có điều ǵ không hiểu tôi lại chạy về hỏi ba, tôi hỏi nhiều lắm nhưng chưa khi nào ông tỏ ra khó chịu mà ngược lại c̣n khuyến khích tôi : "Ham học hỏi như thế là tốt, không biết th́ cứ hỏi c̣n à". Ba không bao giờ tạo áp lực cho tôi phải giỏi như thế này hay xuất sắc như thế kia, ông chỉ nhẹ nhàng khuyên tôi cố gắng bằng những trải nghiệm của chính cuộc đời ḿnh.

Nào phải chỉ dạy cho tôi kiến thức ở trường, những cách hành xử trong cuộc sống, đạo làm người hay những thói quen nên tạo lập cũng được ba truyền dạy cho tôi với nhiều cách. Vốn biết tôi mê đọc sách và nghe kể chuyện, khi th́ ông giả vờ cho tôi ṭ ṃ khi thấy cuốn sách "Đạo đức cổ nhân", khi th́ kể cho tôi nghe những truêền thuyết về các bậc Mạnh Tử, Trang Tử rồi khéo léo dẫn dắt tôi theo những cách sống đẹp về ḷng hiếu thảo hay t́nh thương người...

Thời gian cứ thế trôi qua,tôi xa nhà để đi học xa, ba chẳng c̣n bên tôi để đưa ra phương pháp học hay liệt kê thời khóa biểu cho tôi tuân theo. Tôi phải "tự thân vận động", tự sắp xếp sao cho hợp lư, làm sao để thời gian được sử dụng tối ưu nhất, những phút giây như vậy tôi thèm được nghe lởi khuyên của ba biết bao, thèm được sự đốc thúc hay những ánh mắt nghiêm nghị của ba biết bao. Tôi lờ mờ nhận ra rằng thật hạnh phúc biết khi được dạy dỗ bằng t́nh yêu thương, thật may mắn cho ai được người ta chỉ cho những điều đúng đắn phải làm và những điều sai cần sửa chữa. Nhưng ba đă bắt đầu già rồi, tính hay quên của ba sinh ra từ di chứng của vụ tai biến đă làm ba không c̣n nét linh hoạt và vui vẻ như xưa nữa. Ba hay buồn nhưng không bao giờ tỏ ra yếu đuối trước mặt tôi. Ông cố vui vẻ để tôi an tâm về bệnh t́nh của mỉnh dù rất sau trong suy nghĩ tôi biết thời gian tôi gần ba c̣n rất ít. Tôi bao biện cho ḿnh những lư do để không điện về cho ba: gọi về đâu biết nói ǵ với ba đâu? ừ, thôi, mai rồi điện...

Một buổi sáng, khi tôi c̣n chưa tỉnh khỏi cơn mộng đẹp tối hôm qua th́ tôi như bị sét đánh khi nghe tin: Ba đă mất, tất cả vỡ oà trước mặt tôi. Mới hôm trước gọi cho tôi ba c̣n dặn ḍ tôi phải cố gắng học hành, phải sống cho tốt đừng để mích ḷng ai hết và phải luôn là một người trung thực, tôi đă cười cho tính lo xa của ba, vậy mà... Niềm đau của tôi đọng lại ở đâu đó, tôi khóc, nhưng tôi không thể gục ngă v́ ba đă từng nói với tôi rằng: "Nếu có biến động xấu ǵ đó xảy ra trong gia đ́nh ḿnh đi nữa nhất định con cũng phải vượt qua và mạnh mẽ lên nhé, chuyện ǵ rồi cũng có cách giải quyết, ba tin ở con".

Tôi mạnh mẽ, tôi đă vượt qua nỗi đau v́ mất mát to lớn nhưng ḷng tôi vẫn không thể nào yên b́nh được khi đă không kịp nói với ba câu nói mà tôi ấp ủ từ rất lâu nhưng cái t́nh bướng bỉnh của tôi khiến tôi chưa kịp thốt nên lời. Có một điều mà từ khi tôi sinh ra cho đến ba mất đi ba đă dạy tôi, đó là bài học làm người, là bài học mà dù học cả đời tôi cũng không sao học đủ. Với tất cả ḷng biết ơn của con dành cho ba, xin cho con được nói lời tri ân với người thầy lớn nhất cuộc đời con, người cha vĩ đại trên thế giới này mà con có may mắn được cảm nhận: "Con cám ơn thầy và con xin lỗi ba!"


(-Mặt Trời nhỏ của ba-)

hamy 27-08-10 09:50 PM

Chị ơi, đọc những ḍng tâm sự của chị viết về ba mà nhỏ không cầm được nước mắt của ḿnh. Chị thật hạnh phúc và ba chị thật tuyệt vời!

Như Diệu Linh 28-08-10 12:24 PM

Ừ, Linh luôn thấy hạnh phúc v́ ḿnh có một người ba tuyệt vời như vậy :)... Ngay cả bây giờ những lời ba dạy vẫn c̣n giúp Linh rất nhiều trên đoạn đường sắp đến .

Cám ơn Hamy v́ sự đồng cảm ha. Gia tài lớn nhất của mỗi người con là t́nh yêu thương của ba mẹ...:)

Như Diệu Linh 28-08-10 01:34 PM

Niềm vui của cá
 
NIỀM VUI CỦA CÁ

http://i910.photobucket.com/albums/a...hien/caNau.jpg


Có một con cá tung tăng bơi lội trong ḍng nước ngọt mát lành của một ḍng sông,ḍng sông phẳng lặng và yên b́nh lắm ,sông yêu thương ôm trọn nó vào ḷng…dịu dàng, êm ái....Nhưng từ rất sâu trong tâm hồn cá, nó vẫn muốn có một điều ǵ đó khác biệt chứ không phải là một cuộc sống đơn điệu và nhàm chàn như thế, một cái ǵ đó…

Năm tháng trôi qua,ḍng sông cũng trôi đi cùng với những mốc son của thời gian,,sông đổ ra biển kéo theo chú cá nhỏ bây giờ đang dần trưởng thành. Chú ta thích thú biết bao khi trong thấy băi biển xanh ngắt, đẹp lạ ḱ. Với nó biển như một thế giới khác, thú vị hơn, hấp dẫn hơn. Nó lao vào uống lấy những ḍng nước mặn chát, chạy theo những con sóng dữ dội, cứ thế nó đă ḥa ḿnh vào trong ḷng biển…

Nhưng biển là một kẻ khó tính, ngày vui vẻ cùng cá đùa giỡn và vui chơi, ấy vậy mà cứ đến đêm,những kỉ niệm ngày xưa kéo về khiến biển trở nên dữ dội hơn, điên cuồng hơn, biển thét gào, đẩy những thứ ḿnh đang có ra xa,muốn cô độc một ḿnh mà thôi_chỉ một ḿnh!

Cá rất muốn bên cạnh an ủi vỗ về, nhưng cá không lbiết nên làm như thế nào, cá bất lực, nó chỉ khiến biển càng hung dữ hơn, không thể làm ấm ḷng biển được, nước biển lúc này lạnh ngắt, cá nhỏ nhoi quá!

Cá rơi vào bờ, không một giọt nước, cá thoi thóp sống! sông vẫn chảy, một ngày sông thấy cá, sông muốn kéo cá trở về như ngày nào nhưng không thể nữa rồi,cá không c̣n sống được ở ḍng nước ngọt mát lành, muối của biển đă thấm sâu vào từng thớ thịt của cá.

Nó nh́n mọi thứ và chợt mỉm cười, dù sao nó cũng đă sống được với những khát khao của ḿnh, làm những ǵ ḿnh muốn, dẫu có v́ điều đó mà hy sinh nó cũng không hề hối tiếc, bởi v́ sống là dám ước mơ và dám thực hiện ước mơ. Cá đă làm được và với nó thế đă là một hạnh phúc...


P/s: Hăy dám sống với ước mơ và thực hiện những điều...ḿnh mơ ước dù có phải...san bằng đại dương! :)

Như Diệu Linh_Cá Nâu

Như Diệu Linh 10-09-10 10:39 AM

Tâm
 

Nó vui mừng tung tăng với những bông hoa cúc dại thật xinh, với nó cái ǵ hoang dại cũng đẹp, tự nhiên là tuyệt nhất!

Nó đang đi "bái sư", ôi, ông "sư" của nó khó lắm, ḱ kèo măi ổng mới chịu nhận nó làm đệ tử, ổng cứ bảo "ng̣i bút là từ tâm , không cần học bé à", Ổng ăn mặc thật giản dị, lời nói cũng tự nhiên, chân chất v́ thế nó mới mến, nó muốn được ông chỉ dẫn để có được những tiểu thuyết hay như ông. V́ thế nghe ông nói nó chả chịu, tâm nhưng cũng phải có sách có cách mới viết hay được chứ! Sau một hồi thuyết phục, ổng phải nhận nó, ổng bảo " Bé có tâm thế, nhất định sẽ viết văn hay như tôi", hẹn hôm nay ở nhà ổng. Thích thế!

Nó đă tới nơi, nó đi sớm hơn giờ hẹn tận một tiếng, nó muốn làm ông ngạc nhiên. Nh́n ngôi nhà trông hoang dă nhưng xinh phết, bao nhiêu hoa cỏ cây lá đều được ông gom về hay sao ấy nhở, nó mê mẩn như nàng công chúa lạc vào một khu rừng cổ tích, lối đi có sỏi rải dọc theo con đường, một vài bông hoa dại thật xinh xắn, cả chùm hoa tóc tiên leo quanh uốn lượn, nh́n toàn thể kiến trúc, cứ như một mê cung...

_Thế nào! Có khai không- là "sư phụ tương lai" của nó.

Có tiếng roi mây quất vào một cái ǵ đó, tiếng người rên rỉ

_Con không hái mà ông

-C̣n chối hả? Nhà ta kiên cố như thế nay, kẻ ngoài làm sao vào mà hái được, rơ ràng là ngươi đă hái đúng không?

-Không thật mà ông - giọng cô gái, vẻ sợ sệt- con biết cây Mộc Lan đấy ông quư thế làm sao con dám hái.

Nó không nh́n thấy ǵ bởi bức tường rất cao, nó chỉ nghe thấy tiếng người mà nó định bái làm sư phụ đang đay nghiến "Này, th́ không này", kèm theo mỗi câu nói là tiếng roi quất vào cô cái vùn vụt với tiếng hét thất thanh v́ đau đớn.

Nó đi về, mặt không c̣n chút sắc, những đoá cúc dại trong tay nó nát tả tơi, nó không ngờ người viết ra được những câu văn mượt mà, tha thiết t́nh yêu thương lại có thể đối xử với con người không bằng một...bông hoa như thế.Cái ǵ tự nhiên cũng đẹp, cũng xinh, nhưng phải coi đó là tự nhiên thật hay là tự nhiên giả tạo. Nó quyết định rồi, ngày mai nó sẽ viết, viết một câu chuyện của chính nó-tự nhiên-như ông bảo...với tựa đề là..."TÂM"

P/s: Mỗi ngày, hăy nh́n lại xem thật sự ḿnh có viết được chữ TÂM cho tṛn hay không...

Như Diệu Linh 11-09-10 10:21 AM




Người ta thường gán ghép những thứ người ta không thích vào một tính từ "GHÉT"!

Trong cuộc sống, có nhiều điều không phải cứ ôm khư khư măi được, có lúc cần phải buông ra, để t́m thấy những thứ tốt đẹp hơn

- Buông nỗi buồn, niềm vui mới được t́m thấy

- Buông thù hận, t́nh yêu mới có thể lớn lên

- Buông niềm đau, hạnh phúc mới có bờ neo đậu

- Buông ḷng...để thấy dạ thảnh thơi

Bàn tay ta, nếu nắm cái ǵ đó quá chặt, tay ta sẽ đau, thứ ta đang nắm cũng không c̣n nguyên vẹn. và nếu đó là một nắm cát, nó sẽ chảy qua kẽ tay.

Nên buông đi một chút ḷng ích kỷ để tha thứ

Buông đi một chút sự tự cao để đón lấy những lời khuyên

Buông đi chút vội vàng để đi...thật khẽ...

Đôi khi phải buông đi một chút...để nắm lấy...nhiều hơn...

:)


p/s: Nắng đang lên....rất cao...:smells:

Bụi đường 11-09-10 10:45 AM

Ḿnh thích bài "Buông" của Diệu Linh. Cám ơn nhiều nhé!

Tịnh 11-09-10 11:26 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Như Diệu Linh (Gửi 17069)



Người ta thường gán ghép những thứ người ta không thích vào một tính từ "GHÉT"!

Trong cuộc sống, có nhiều điều không phải cứ ôm khư khư măi được, có lúc cần phải buông ra, để t́m thấy những thứ tốt đẹp hơn

- Buông nỗi buồn, niềm vui mới được t́m thấy

- Buông thù hận, t́nh yêu mới có thể lớn lên

- Buông niềm đau, hạnh phúc mới có bờ neo đậu

- Buông ḷng...để thấy dạ thảnh thơi

Bàn tay ta, nếu nắm cái ǵ đó quá chặt, tay ta sẽ đau, thứ ta đang nắm cũng không c̣n nguyên vẹn. và nếu đó là một nắm cát, nó sẽ chảy qua kẽ tay.

Nên buông đi một chút ḷng ích kỷ để tha thứ

Buông đi một chút sự tự cao để đón lấy những lời khuyên

Buông đi chút vội vàng để đi...thật khẽ...

Đôi khi phải buông đi một chút...để nắm lấy...nhiều hơn...

:)


p/s: Nắng đang lên....rất cao...:smells:

Giống như việc, bỏ đi một thứ không thuộc về ta để đón nhận những điều mới mẻ và tốt đẹp hơn. Kết thúc của một t́nh yêu chưa đẹp là bắt đầu của một t́nh yêu đẹp hơn.

"Love is all around you... I know!" (Love song - Tesla)

@NDL: Ước mơ trở thành trẻ con là ước mơ lớn nhất của những người đă lớn. Nhưng ước mơ ấy vẫn chỉ là ước mơ đúng nghĩa :pig::pig::pig:


CM4Q 11-09-10 02:14 PM

Biết "Buông " đúng lúc là người thông minh

4Q cũng thích bài "Buông " của DL .Thanks !!!

Như Diệu Linh 13-09-10 11:22 AM

Vâng, đôi lúc cần buông th́ phải buông! :), rất vui v́ mọi người đồng cảm... !

NHẬT KÍ cho một t́nh yêu

Tuổi 18

Ngày...tháng...năm
Lớp ḿnh có một tên con trai cứng đầu, đáng ra ḿnh chả quan tâm tới hắn đâu, nhưng v́ hắn là đứa duy nhất trong lớp mà ḿnh chưa bao giờ nói chuyện dù đă học với nhau ṛng ră 2 năm rồi. Vậy là không được, bạn bè trong lớp phải hiểu rơ về nhau cơ!!!

Ngày...tháng...năm..
Ḿnh đă nói chuyện với hắn nhiều lần, th́ ra hắn ko lầm ĺ như cái vỏ bề ngoài, chúng ḿnh đă bắt đầu thân hơn. Hắn rất biết cách lắng nghe...

Ngày...tháng...năm...
Ḿnh bị tai nạn, bạn bè tới thăm rất đông, có cả hắn. Ḿnh vẫn cười nói để tụi bạn yên tâm, cả đám rất vui vẻ chỉ có hắn nh́n ḿnh...khó hiểu!
Tối, có điện thoại, là của hắn :"đang làm ǵ đó?"_"ngồi chơi thôi","Mệt lắm à?''-giọng hắn chúng xuống-"không, tớ khỏe, hôm nay không thấy à?''. Hắn im lặng, rất lâu sau hắn mới nói "Đừng bao giờ tỏ ra mạnh mẽ khi thật sự ḿnh đang yêu đuối!". Ḿnh không nói ǵ được nữa, nghe có cái ǵ đó nóng hổi...

Ngày...tháng...năm...
Cả lớp kéo nhau về biển, hắn nằng nặc đ̣i chở ḿnh bảo: "có chuyện muốn nói"- lạ thật, 2 đứa có khối dịp gặp nhau cơ mà, làm ǵ mà quan trọng thế nhỉ

Suốt cả đoạn đường hắn không nói lời nào, khác với vẻ năng nổ của hắn thường ngày. Tới nơi hắn kéo ḿnh ra tận mép của những con sóng, bảo" ngồi đấy, tớ tắm!". Người ta bảo con gái khó hiểu ḿnh lại thấy con trai khó hiểu hơn nhiều!
Khi về, hắn lại chở ḿnh, hỏi hắn"không phải có chuyện muốn nói à?"_"Quên rồi". Đáng ghét!!>"<

Ngày...tháng...năm...
Giờ ôn tập thi tốt nghiệp, hắn bảo mượn vở ḿnh, có bao giờ hắn mượn vở đâu, không quan tâm. Chút sau, hắn trả vở, h́nh như mặt hắn đỏ lên. Trời đâu có nóng!

Ngày...tháng...năm...
Có giấy báo nhập học! Cả lớp tới chúc mừng và cũng là "tiễn bạn lên đường". Không có hắn, có cái ǵ đó hụt hẫng trong ḷng.
Cuối buổi khi mọi người về hết rồi, hắn tới, có hơi men, hắn bảo:"Nếu bây giờ ví dụ như tớ bảo tớ yêu cậu th́ cậu nghĩ sao?", hơi giật ḿnh nhưng vốn biết t́nh hắn thích đùa ḿnh cũng hùa theo:" Chúng ta c̣n nhỏ lắm, chuyện đó khi lớn lên rồi t́nh sau". Hắn cười, có cái ǵ đó nhức nhối trong ḷng, ḿnh muốn đó không phải chỉ là lời bông đùa..

21 tuổi

Ngày...tháng...năm
Dọn dẹp lại đống sách vở cũ, vô t́nh mở ra 1 cuốn tập, ngỡ ngàng, đập vào mắt ḿnh là ḍng chữ "YÊU ...NHIỀU" và chữ kí không-lẫn-đâu-được của hắn.

Thời gian...3 năm...


P/S: Nh́n lại con đường ḿnh đă đi để khỏi ngă...lần tiếp theo :)

Như Diệu Linh 13-09-10 09:23 PM

GIÓ

Bé nói với ta rằng bé lạnh!

Cầu Tràng Tiền rộng lớn nhưng không đủ chỗ cho 4 h́nh hài bé nhỏ trú chân trong cái mưa gió rét của mùa đông. Mấy cái áo mỏng te tua v́ những trân gió, thốc vào làm cả 4 co ro run cầm cập.

- Mẹ bọn em mô rồi?
- Mẹ đi vô rửa chén trong khách sạn Morin rồi, cở hai tiếng nữa mới về lận chị ạ.-Đứa lớn nhất chừng 11,12 tuổi trả lời.
- Mấy em ăn ǵ chưa
Nghe thấy tiếng bụng bé sôi sung sục ta biết chúng nhịn cũng lâu lắm rồi. Chạy vôi đi mua mấy ổ bánh ḿ, thấy bé nhai ngấu nghiên tự nhiên ḷng nghe thắt lại.

Mưa càng lúc càng to, gió càng lúc càng lạnh.

Ta bảo bé ngồi đó đợi ta, về nhà, gom hết tất cả áo quần mà ta chưa bao giờ mặc v́ quá nhiều, đem tới cho bé, bé vui lắm đứa nhỏ nhất mới có 7 tháng vẫn phải ẵm trên tay, choàng cho nó chiếc khăn dày và to nhất, ta đi.

Không được bao xa, ngoảnh lại thấy có rất nhiều người xúm xít quanh bé, người cho tiền, người cho đồ ăn, cả mấy ông Tây cũng đứng lại hỏi han và chụp h́nh- ta cười,-chúng có hiểu đâu chứ.

Nhưng ta vui…v́ thấy đúng là “gió càng lạnh…th́ ḷng người càng ấm”

Mùa đông đang về….rất nhanh…


NDL_Chiều đông...

Như Diệu Linh 15-09-10 10:49 AM

NÓ!

Nó đi măi trong cái màn đêm dày đặc, mưa tuôn xối xả...h́nh như nó khóc....mà không...mưa đấy!!!

Tưởng rằng một ḿnh nó có thể vượt qua được những băo giông của cuộc đời...nhưng h́nh như nó nhầm, nó vẫn không vượt qua được, đêm đen quá, gió...lạnh quá...

Có ai đó đă nói với nó rằng "cây cau oằn ḿnh xuống v́ trận gió băo sẽ bật dậy trở về vị trí ban đầu khi gió đi qua" nhưng h́nh như ko phải, nó vẫn nằm đó, bất động, tê cóng, ê chề...

Nó đă từng dặn ḷng rằng dù có bất cứ điều ǵ xảy ra nó cũng sẽ phải đứng vững nhưng bây giờ dường như nó muốn bỏ cuộc, nó muốn nằm xuống...nghỉ ngơi...

Nó muốn thét gào thật to nhưng cổ họng nó đông cứng lại và nó gượng mỉm cười với sự ngụy tạo hài hước, nó măi măi là nó.

Nó buồn, thật sự nó rất buồn, nó lại tiếp tục đi sâu vào trong bóng đêm dày đặc trước mắt! Liệu ngày mai....Mặt Trời vẫn sẽ mọc...?

Như Diệu Linh 21-09-10 12:13 PM

MỘT SỚM MAI

Quỳnh! Ra đây cái coi!

Đưa bộ mặt c̣n ngái ngủ ra nó bắt găp ngay cái Hạnh. Rơ chán! Chủ nhật mà phá giấc ngủ của người ta thế đấy!

Ḷ ḍ t́m đôi dép búp bê mà Long vừa mua tặng nó bước ra mở cửa.

- Ǵ vậy mày? Bộ mày không thể thôi chăm chỉ một ngày và tha cho cái sinh mạng tội nghiệp của tao được hở?

- Ha ha, nh́n mặt mày là tao biết đang mơ về anh chàng hoàng tử Long yêu dấu rồi! - Nghe cái giọng nài nỉ quen thuộc của nó, Hạnh không nh́n nổi cười- Nhưng hôm đầu tiên mày về đây tao phải dẫn mày tới một nơi...

- Mẹ tao c̣n không nỡ vùi dập tao như mày, mới có 5h sáng...

- Chỉ có giờ này mày mới có thể thấy khung cảnh lăng mạn như thế thôi! Mày tới đây thăm quan hay...tham ngủ hử?

- Đi đâu?

- Biển!

Không nói nhiều, cả hai lái xe đi, gió biển lồng lộng cộng với vị mằn mặn của những lớp muối đang có thoát ra khỏi lớp nước xanh ngắt để vươn lên trời cao khiến ḷng đứa nào cũng thư thái đến lạ ḱ.

Mặt trời đang nhú dần lên sau mặt nước xanh trong, thật không uổng công bỏ một giấc mộng lành, quang cảnh thật khiến con người ta ngưỡng mộ. Tưởng chừng như bóng tối sẽ lùi dần, lùi dần măi măi sau khi cái vầng sáng kia ngự trị trên cao...

- Thế nào thích chứ! - Vừa lái xe Hạnh vừa ngoái đầu lại hỏi trong khi mắt nó vẫn đang "mơ về nơi xa lắm"

- Không diển tả nổi! Tao yêu mày quá Hạnh ơi! Mày thật tuyệt vời!

- Nè, nè, tao đang lái xe đó, mày bỏ ngay cái tay của mày ra khỏi cổ tao mau, không thở được. Ặc ặc...

Hai đứa cười vang giữa con đường c̣n phảng phất mùi sương sớm...

Như Diệu Linh 25-09-10 06:13 PM



Cần một không gian nào đó cho riêng ḿnh, không nổi loạn, không xốc nổi, không hời hợt, không dại khờ,...một chút tĩnh lại, để thật sự là ḿnh.

H́nh như cái bản chất sâu lắng vốn có đă bị không gian náo nhiệt ở nơi này bật gốc lên, trơ cái rễ trần trụi. Không c̣n như xưa không phải là v́ thay đổi mà v́ những lớp bụi từ đâu đó bám vào...phủ mờ mất.

Tự nhiên muốn biến thành một con gió bay đi nhẹ nhàng, qua núi, qua sông, qua biển, và về với trời xanh.

Tự nhiên muốn làm một đám mây trôi bềnh bồng, lửng lơ, vô định.

Tự nhiên muốn làm một tẳng đá, đứng trơ ĺ một chỗ, mặc khách qua đường cứ vội vàng đi qua.

Tự nhiên muốn làm một bộng hoa dại, để nằm trên tay trẻ thơ, xơ xác!

Tự nhiên không muốn là ḿnh nữa, để có thể nh́n thấy ḿnh rơ hơn.

Tự nhiên muốn đến một nơi không có ai cả, chỉ có ḿnh và thiên nhiên, nắng, mây, gió, cỏ cây....và biển.

Tự nhiên muốn một khoảng lặng cho riêng ḿnh...

Như Diệu Linh 05-10-10 10:06 PM

NGƯỜI DU HÀNH NGỐC NHẤT THẾ GIỚI?!

http://www.dunglac.org/upload/article/1262426319.jpg
Có một người du hành đi khắp thế giới! Anh ta cả tin đến mức ai nói ǵ cũng tin .Với vốn của cải của ḿnh anh ta nhanh chóng bị người ta lừa lấy 1 cách "tự nguyện" với những lư do rất đáng thương:

_Nhà em không có tiền mua thuốc cho mẹ

Chàng ta vui vẻ trao cho 1 bọc tiền không ngần ngại....

_Không có tiền cho con đi học

Chàng đưa rất niềm nở....

_Không có thóc giống mới để gieo trồng

Chàng gom hết những ǵ có được đưa cho ...

Cứ thế , chàng ta ra tay phân phát tất cả những ǵ ḿnh có được cho những người "xấu số".

Chàng ta đi , đi đến đâu cũng đều bị lừa lấy hết của cải bằng những câu chuyện như thế .

Mọi người ai cũng bảo nhau: "Thằng đó ngốc thật, ai nói ǵ cũng tin, sớm muộn ǵ nó cũng ko sống sót" , nhưng riêng người du hành lại rất vui v́ chàng đă giúp đợ được mọi người, chàng cứ ngây thơ tin ḿnh đă mang lại hạnh phúc cho rất nhiều người ....


Rồi cũng đến lúc tất cả của cải của người du hành đều tiêu tan, anh mệt và khát nhưng với nụ cười trên môi, anh vẫn cố gắng để đi khắp nơi giúp đỡ mọi người, hạnh phúc của anh ta là mang lại hạnh phúc cho người khác...


V́ không muốn bị mọi người bắt gặp, anh đi đường rừng, nơi có rất nhiều bọn quỷ ...bọn chúng nh́n thấy anh và lại bắt đầu nài nỉ:

_Anh ơi ! Bọn tôi đang đói quá , anh có thể cho tôi chân trái của anh không , anh ko có vẫn có thể sống sót c̣n bọn tôi th́ không?

Dù có đắn đo nhưng sau đó , anh vẫn vui vẻ cho bọn quỳ ăn chân trái của ḿnh.

Tiếp đó bọn chúng lại cầu xin anh cho chân phải, rồi tay trái, tay phải, rồi cả ḿnh .....cuối cùng chỉ c̣n lại cái đầu. Anh vẫn suy nghĩ, nhận thức được, trên môi anh vẫn có nụ cười v́ đă mang lại hạnh phúc cho...bọn quỷ.


Rồi chúng lại xin anh đôi mắt, cái giá trị c̣n lại của con người anh , anh cho nốt, giờ anh chẳng c̣n nh́n thấy ǵ cả, một màn đêm bao trùm xung quanh anh...có một con quỷ đă quay lại trao cho anh 1 món quà,anh luôn miệng cám ơn, v́ :


_Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi được người ta tặng quà như thế này, cám ơn, cám ơn rất nhiều .....

Nước mắt anh lăn những giọt hạnh phúc....anh không nh́n thấy tờ giấy-món quà mà con quỷ trao-là ǵ nhưng miệng anh nở 1 nụ cười măn nguyện ...lần đầu tiên một con quỷ mang lại hạnh phúc khi tặng 1 món quà cho anh, thứ mà anh luôn cố làm cho mọi người. Kiệt sức....anh chết, trong cái lạnh giá của mùa đông, trong sự hạnh phúc khi nụ cười vẫn nở trên môi ....

Anh ra đi và không quan tâm trên tờ giấy viết ǵ ...anh đâu biết trong sự hạnh phúc của anh ...có những tiếng cười chế nhạo của mọi người....và tờ giấy con quỷ trao anh là "quà" chỉ có vỏn vẹn 2 từ :NGU NGỐC !


p/s: Cho đi không cần nhận lại là hành động ngu ngốc? Thật ư?

Như Diệu Linh 07-10-10 01:09 PM

NGHĨ...?

_ 2 chiếc áo dài được phục vụ cho đại lễ, mỗi chiếc 1 tỷ đồng .

_Mỗi ngày tiêu phí hàng chục tỷ cho việc gọi là "Đại lễ ngàn năm có một"

Trong khi...

- Mưa lũ triền miên đă làm đổ ập bao nhiêu căn nhà, làm chết bao mạng người, tổn thất hàng trăm tỷ đồng...

- Tiền cứu trợ mỗi tỉnh nhận được cho việc cứu trợ chỉ vỏn vẹn trong con số hàng triệu.

Thiết nghĩ...

Mà không nên nghĩ làm ǵ, v́ suy nghĩ không giúp được người ta bằng... hành động...

:)

Như Diệu Linh 17-10-10 04:40 PM

THỔI TAN TRONG HƠI SƯƠNG LẦN CUỐI...

http://i910.photobucket.com/albums/a...thuong/gio.jpg

Gió đang lên, những cánh diều nương theo tiếng gió...

Gió đến đâu? Phải chăng gió qua bao núi, trải bao sông rồi lại lặng thầm bên một vùng trời...

Ta hỏi gió, chỉ là những khoảng trống mênh mông

Ta hỏi mây, một màu trắng bềnh bồng.Trôi. ...lơ đăng...

Ta nhặt lấy những lá vàng, chợt hỏi có đến một lúc nào đó lá sẽ thôi rơi, thôi rơi...

Ôm hết vào, ôm cả vào, ôm cả một khoảng không đầy gió, ôm cả một khoảng trắng đầy mây, ôm đầy cả bàn tay...một thế giới, ôm vào...để thấy ḿnh giàu có biết bao.

Chợt hỏi có ǵ là măi măi, hay rồi tất cả sẽ tan đi, không vết dấu, những yêu thương, những hận thù, những buồn thương, hờn ghét, niềm vui, ích kỷ, tham lam....sẽ tan...vào một ngày nào đó.

Ừ, th́ là gió, gió lăng du, trôi đi, bay đi, tan đi...

Đừng vương vấn về một điều đă mất mà hăy nh́n vào tương lại để t́m thấy những điều tốt đẹp hơn.

Rồi mây sẽ tan, gió sẽ ngừng, mưa sẽ thôi rơi, và ta t́m lại được ta.

Hoa sẽ đổi màu, trời sẽ thay sắc...

Đừng mong người ta không thay đổi

Chỉ cần ta không thay đổi

Hôm qua
...trời vẫn đầy nắng

Hôm nay
...trời vẫn ngợp đầy hoa...



Thổi tan trong hơi sương ...lần cuối...
Nhạt nhoà...


:)

Như Diệu Linh 28-10-10 07:16 PM

Nguệch ngoạc
 
NGUỆCH NGOẠC...

http://i910.photobucket.com/albums/a...g/mayvagio.jpg

Niềm tin mỏng manh đến vụn vỡ, những nét vẽ nguệch ngoạc đầu tiên!...đi t́m...vẫn đang đi t́m...

Một hướng đi! Hăy đi bằng la bàn của trái tim và bước chân của niềm đam mê và nhiệt huyết...đi đi!

Niềm thương mến!...dẫu là phút giây nông nổi hay sự cảm nhận sâu sắc th́ cũng đến thế mà thôi. Một phút giây đă có tất cả, đă sống bằng tất cả trái tim, dẫu giờ đây trái tim đó đang phải dán bằng rất nhiều băng dính th́ ta cũng đă...từng hạnh phúc!

Ừ, t́nh yêu! Cám ơn...t́nh yêu...giả dối đấy...xốc nổi đấy...đau đấy...nhớ đấy...ghét đấy...thương...đấy!

-ooOoo-

Đưa bàn tay ra đón gió, gió xuyên qua bàn tay rồi, vẫn c̣n cảm giác mát lạnh thoảng qua từng kẽ tay...ừ...gió lúc nào cũng vội, mà nắng lúc nào cũng chói chang...

Đời vẫn đang trôi, ḍng người vẫn hối hả lướt qua...nhanh quá, chưa kịp nhận ra nhau th́ đă tan đi...

Nắm lấy, dẫu là cái nắm tay hững hờ, hăy nhin nhau, dẫu rồi không bao giờ nh́n thấy nữa, nào...hăy sống...hăy sống...sống đi trọn hôm nay...chỉ hôm nay...


Em vẽ mây...
Mây trôi...
Méo mó!

Em vẽ gió...
Gió thổi...
Vô h́nh!

Thôi th́ b́nh minh...
Hăy để em vẽ...
Nắng...
Rực rỡ hoài ngàn năm!


:)

Như Diệu Linh 30-11-10 09:36 PM

MỘT CHÚT

http://i910.photobucket.com/albums/a...bangkhuang.jpg

Một chút thôi, à mà không, nhiều hơn một chút...

Đă bảo là sẽ t́m kiếm sự b́nh an ngay cả trong giây phút hỗn loạn nhất... nhưng h́nh như khôgn làm được, lời nói vốn là một cái ǵ đó dễ nh́n thấy nhưng khó tồn tại cơ mà...

Những nỗi lo sợ mơ hồ ùa đến, bủa vây... Có đúng là mưa sẽ tan và bầu trời lại sáng? Hay là những con sóng ngầm có ngày sẽ lao tới đổ ập cả những tóa lâu đài bằng cát nguy nga?

Muốn về nương nàu bên mái ấm gia đinh, dù sao cái nơi xa lạ ḿnh miễn cưỡng chấp nhận cũng không thể sánh bằng nơi ḿnh thật sự sinh ra...

Nhớ, rất nhớ cái mùi mạ sau những cơn mưa đầy ẩm mốc, cái mùi của những hoa cau rụng chín đầy vườn, cái mùi của đất, ấm nồng chi lạ, cái mùi mà ta gọi là mùi quê hương...

Một chút thôi... sau một chút... hăy lại là một mặt trời... đốt cháy những lo toan

:)

Như Diệu Linh 07-12-10 12:11 PM

http://i910.photobucket.com/albums/a...untitled-2.jpg


EM LÀ...

Em đă biết rằng cuộc sống không như những con sóng gào thét t́m lại những bến bờ ngày xưa mà c̣n là những ḍng sông bềnh bồng êm ả thả về nơi những vùng đất mênh mông. Quay ngược lại thời gian, em t́m lại chính ḿnh, ngổ ngáo, ngớ ngẩn, khùng khùng, tưng tửng ^.^

Cuộc sống như những chiếc xe đang hối hả đi trên những giao lộ. Động cơ của mỗi chiếc xe chính là phong cách ḥa vào ḍng đời này của mỗi nguời: người ồn ào, người êm ái, người hối hả, người chậm chạp. Có những người phô trương bằng những lớp vỏ bọc "mốt" nhất cho "chiếc xe" của ḿnh. Có người vẫn giản dị "áo nâu sờn" cho người bạn tri giao.

Kia là chiếc SH 300i với bề dáng to lớn, chiếc Toyota sang trọng, kia nữa là chiếc classico nhỏ gọn mà tinh tế....nhiều,hàng ngàn chiếc xe với hàng ngàn phong cách, hàng ngàn động cơ....

Riêng em, em không muốn trang bị cho ḿnh những "đông cơ" nhân tạo, em muốn sức mạnh đến từ đôi chân và bàn đạp của trái tim ḿnh.

Thế nên... em là một chiếc xe đạp nhỏ xinh... :cuoi:

Như Diệu Linh 12-12-10 11:15 AM

TỚ YÊU MỘT GÀ BÔNG THUỘC D̉NG MÁU LẠNH

http://i910.photobucket.com/albums/a...g/luoitinh.jpg


Là bạn chung lớp, thân nhau từ những năm bỡ ngỡ vào thời phổ thông, thế rồi t́nh bạn ấy nhân lên thành t́nh iu lúc nào không hay, tưởng có người yêu sẽ vui lắm ai ngờ...

*Gà bông của tớ thuộc ḍng máu lạnh*


Chẳng ồn ào và lăng mạn như những cặp đôi khác, luôn quấn quưt bên nhau, tớ và gà bông lúc nào cũng chỉ lặng lẽ, đến cái cầm tay cũng c̣n ngượng nghịu. Lắm lúc cứ mơ hồ, có phải tớ là girlfriend của cậu ấy?

Nhiều lần tớ hỏi, gà bông chỉ cười x̣a, xoa mái tóc rối xù của ḿnh chả nói ǵ. Sao mà tớ ghét cái nụ cười đó quá đi mất, chẳng lẽ cứ cười huề vậy là xong? Tớ không chịu được.

Thế là tớ ra chiến lược: ...

*"Một tuần với phép thử của t́nh yêu"*

Theo lới mách nước của nhỏ bạn thân (chắc như đinh đóng cột)-Yêu là phải ghen! Ghen mới là yêu!


Thứ 2: (Mở màn)

Tớ hẹn cậu bạn thân từ hồi c̣n để chỏm đi ăn trưa, cố t́nh nói qua điện thoại rơ to để gà bông nghe thấy: “2h hả? Ừa, lâu ngày quá nhớ ơi là nhớ luôn ấy!”. Quay qua gà bông, tưởng sẽ có phản ứng ǵ khác biệt, ai dè gà bông nhún vai "Đi nhanh kẻo người ta đợi"

Thứ 3: Thêm gia vị

Tớ làm bộ cho gà bông xem những tin nhắn tràn ngập yêu thương mà một hotboy trong trường gửi cho, rồi nói bâng quơ: "Đọc những tin nhắn này ai không xiêu ḷng cơ chứ", kết quả: "Mỗi người có một cách cảm nhận khác nhau".

Thứ 4: Chút nữa

Tớ gặp lại người xưa của ḿnh, dù là chỉ để trả lại những thứ người xưa đă tặng nhưng ra vẻ luyến tiếc lắm. Kết quả: Gà bông nh́n thấy, cười chào và bắt tay với "t́nh địch" như thể tin chắc rằng chẳng có "nguy hiểm" ǵ xảy ra.

Thứ 5: Chút nữa

- Nhóc đi sinh nhật anh bạn.

- Anh bạn nào ?

- (Ra vẫn quan tâm cơ đấy) anh T., hôm sinh nhật nhóc anh ấy tặng 99 bông hoa hồng đỏ thắm ấy (Tớ cố nhấn mạnh vào đoạn "99 bông hồng đỏ thắm")

- À, thế à, nhóc đi đi.

Vẫn là âm 40oC.

Thứ 6: Tăng tốc


Tớ vừa nhắn tin vừa làm bộ hí ha hí hửng khi đang ngồi trong quán nước với gà bông, gà bông hơi bực ḿnh nói: “Đang nói chuyện với Gà sao Nhóc nhắn tin cho ai vậy?”. Tớ nửa đùa nửa thật :”Nhóc nhắn tin cho thằng bạn trong lớp 12B ấy mà, nhắn tin với nó vui ghê!”. Đến nước này th́ dẫu gà bông có nổi sùng lên và giận tớ th́ tớ c̣n thấy vui được đôi chút. Đằng này: “Ôi, T. phải không? Nó là cây văn của lớp 12B mà lại, nói không hay mới lạ đó!”. Bó toàn tập.

Thứ 7: Nỗ lực cuối cùng:


Tớ cầm tay ông anh họ ở quê mới ra (đảm bảo gà bông chưa gặp lần nào) đi ngang qua chỗ gà bông, giả bộ bối rối. Kết quả: “đi chung đi!”

Chủ nhật: Buông



*T́nh yêu liệu có cần phép thử?*


Khi thất vọng v́ tất cả cố gắng vẫn không mang lại kết quả ǵ, tin chắc rằng gà bông chẳng iu tớ nh́u như tớ iu gà bông, th́ tớ nhận được điện thoại: “5 giờ, chỗ cũ nhé”.

Chỗ cũ của bọn tớ là những mỏm đá ven biển, sóng ồ ạt đánh vào nghe thảnh thơi, mùi mằn mặn của biển khiến tâm trạng con người ta trở nên thanh b́nh. Nhưng bây giờ là mùa đông, biển lạnh hơn, trống trải hơn. Tớ vẫn c̣n rất giận , nước mắt rưng rưng, nghĩ lại tất cả đă qua và tủi thân ghê gớm. Nhất định lát nữa tớ sẽ không thèm nói ǵ cho coi. Nước mắt chực trào ra…

Một bản nhạc nhẹ nhàng và sâu lắng được cất lên, đúng là bản nhạc Trịnh yêu thích của tớ. Cái đầu "chôm chôm" của gà bông hiện ra sau cây Violon xinh xắn sao mà đáng yêu thế, chính v́ tiếng nhạc này mà tớ đă đồng ư làm bạn gái của gà bông, chính cái dáng vẻ nghiệ sĩ rất riêng của gà bông đă làm rung rinh ḷng tớ…

"Chúc mừng 100 ngày chúng ta yêu nhau, Nhóc!"

“Sao cơ?”

“Mải t́m cách làm cho người ta ghen nên quên luôn hả?”

Tớ có cảm giác toàn thân ḿnh nóng lên dù lúc đó trời rất lạnh, không chỉ v́ tấm áo mà gà bông mới khoác vào cho.

“Thật ra Gà biết hết những điều Nhóc làm chỉ nhằm khiến Gà ghen và chứng tỏ t́nh yêu với Nhóc, nhưng nhóc biết không, t́nh yêu đôi lúc chỉ đơn giản là sự có mặt khi người ấy thấy cô đơn, sự im lặng lắng nghe khi người ấy cần chia sẻ, một ánh mắt chất chứa bao cảm xúc hay giản đơn chỉ là một khúc nhạc xoa dịu ḷng khi người ấy giận. Gà yêu Nhóc với tất cả sự im lặng đó, Nhóc hiểu không?”

Tớ im lặng nghe gà bông nói, nước mắt vẫn rơi ra, nhưng là giọt nước mắt hạnh phúc, gà bông từ từ nắm tay tớ, tựa vào vai gà bông tớ biết bờ vai này rất vững chắc, sóng đang vỗ ngoài kia báo hiệu một mùa đông ấm áp, và tớ nhận ra rằng
“T́nh yêu thật sự th́ không cần bất kỳ một phép thứ nào” :cuoi:

Như Diệu Linh 21-12-10 06:17 PM

Ngày hôm nay...

Có những điều đă là quá khứ, nhưng có những thứ vẫn c̣n là tương lai!

Ngày hôm nay...

Có những người đă quên ta, nhưng cũng có rất nhiều người... ta c̣n nhớ!

Ngày hôm nay...

Ta sẽ không thay đồi được những việc đă làm ở ngày hôm qua nhưng sẽ có thể thay đổi mọi thứ ở ngày mai.

Ngày hôm nay...

Ta khóc nhiều hơn cười, nhưng có lẽ ngày mai ta sẽ cười... nhiều hơn khóc!

Ngày hôm nay...

Ta nhận ra rất nhiều khía cạnh của 1 vần đề và ta biết điều quan trọng không phải là "nó trông như thế nào" mà là "ta nh́n nó như thế nào"

Ngày hôm nay...

... 21.12

Như Diệu Linh 25-12-10 01:56 PM


Lại ngồi giữa trưa, nóng nực để gơ mí chữ. Rứa là lại bị mang danh cô khùng :lacha: . Kệ, nhỡ rùi. Có những chuyện đă làm rồi là đă làm rồi, không thể khác được. Học cách chấp nhận c̣n hơn là cứ đổ tội cho hoàn cảnh... biết không hả... ta ơi... :)

Cảm nhận chút không khí của 1 trận băo lớn sắp diễn ra. Người ta bảo trước khi có 1 đợt băo lớn bao giờ bầu trời cũng thật đẹp và yên b́nh...



Lặng lẽ nơi này với riêng mang
Nắng ở ngoài kia chín độ vàng
Thu tan nhạt nhoà cây nghiêng ngả
Gió lùa... đông mới đấy... lại sang...

Mong rằng băo tan... bầu trời lại đẹp... thật đẹp...:)


Như Diệu Linh 27-12-10 11:35 AM

Lật tờ giấy A4 trắng tinh ra trước mặt, tự nhiên ḷng dâng lên 1 niềm xao xuyến khó tả...

Cũng tờ giấy này... 10 năm về trước, những nét nguệch ngoạc của con bé con vẽ lên những thiên thần, công chúa, hoàng tử... màu trắng với nó... có thể vẽ nên những giấc mơ tuyệt đẹp!!!

Cũng tờ giấy này...5 năm trước, nó viết thư, ḍng chữ của nó trải dài theo từng cảm xúc, nó viết cho người đă quen, đang quen và... chưa quen như 1 sự gắn kết những tâm hồn đồng điệu, những kiến thức bao la.... Thế giới bây giờ với nó là một chân trời hiểu biết vô tận...

Vậy mà bây giờ, cũng tờ giấy A4 trắng nơn ấy, nó lại chẳng biết nên làm ǵ? Đă có quá nhiều vết tẩy xóa, đă có quá nhiều nét sai nhầm... đặt bút xuống nhưng rồi nó lại thôi... tâm hồn nó bây giờ cũng như thế, trắng xóa... vô hồn

Bút viết sai rồi sửa
Bút hết xóa lại chùi
Tờ giấy trắng tươi vui
Giờ chỉ là... giấy nháp!!!

Lặng...

Như Diệu Linh 06-01-11 10:01 PM



Cuộc sống trôi nhanh, con người ngày ngày vẫn thay đổi. H́nh như câu nói này ḿnh đă nói nh́u lần. Nói được hẳn nhiên đă nghĩ được.Nhưng nghĩ được chưa chắc đă thông được +__+

Cảm thấy hụt hẫng v́ những người ta iu quư phút chốc không c̣n... đáng iu nữa. Ta vốn ghét những sự đổi thay, nhất là sự đổi thay về bản chất!!! >"<

Không biết một ngày nào đó,ḿnh có ḥa vào những sự thay-đổi-không-mong-muốn đó không nữa... ch́ là hụt hẫng...

Muốn đưa tay ra nắm lấy một cái ǵ đó thật chặt nhưng h́nh như không được, không có ǵ là vĩnh viễn trên TG này... Nhạt!

Ừ, "tôi sẽ vẫn là tôi như thế này" c̣n ai muốn thay đổi th́ cứ thay đối...

Già rôi...nên chỉ muốn ở yên 1 chỗ và không dính dáng ǵ đến "chiến tranh thế giới" hay là "sự nóng lên của trái đất" nhưng không muốn không có nghĩa là không vướng...

Thay đổi, ai rồi cũng sẽ thay đổi, mọi sự vật đều sẽ thay đổi.

Viết ra có lẽ... nhẹ nhàng hơn ...:cutesmile:

Như Diệu Linh 27-01-11 10:25 AM

THI...

Mới hoàn thành một kỳ thi, à, mà không, lúc nào ta chẳng phải thi, thi với suy nghĩ, thi với hành động, thi qua một chặng đường đời và bước sang một chặng đường mới?

Cuộc thi của một con người không thể xếp loại chỉ bằng kết quả sau cùng mà là cả một quá tŕnh "hành động", biết đâu được những tấm "bằng" hạng ưu lại được trao cho những người "coi lóm" chứ thật chất chả biết mô tê ǵ? Có nhiều cách để vượt qua một kỳ thi mà cách tốt nhất là hăy... đi xuyên qua nó :)

Đến một lúc nào đó, con người sẽ mệt, không muốn thi nữa, không muốn cố gắng nữa. Nhưng chỉ là trong khoảnh khắc, nếu buông tay, buông "kiến thức" đă trải nghiệm th́ sẽ không có kết quả nào dù là tối tệ!

Hăy cứ thi, cứ đối mặt với các "Cuộc thi" khó khăn và gian khổ nhất, để biết rằng "quá tŕnh" ḿnh đă qua có mang lại "kết quả" măn nguyện hay không?

Vẫn đang thi, không biết là ḱ thứ bao nhiêu. Chỉ biết rằng sau ḱ thi này, c̣n rất nhiều ḱ thi nữa ḿnh sẽ tham gia...

...những ḱ thi của cuộc đời...

Như Diệu Linh 05-02-11 07:19 PM


Cho một ngày... không phải chỉ là ngày hôm nay

Ai đó đă nói rằng, con đường ngắn nhất để vượt qua nỗi buồn là... đi xuyên qua nó, ḿnh đă xuyên qua (theo đường tắt) và nhận ra rằng đă đến đựoc nơi cần đến [:)]

Đi giữa những bông hoa, thật có, giả có, tự nhiên có, nhân tạo có bỗng thấy cuộc sống này thật muôn màu muôn vẻ, trông y như 1 bức tranh, nhờ có những nét đựoc gọt tỉa cẩn thận hay đơn giản chỉ là những thứ giản đơn và vốn có.

Chẳng muốn nói ǵ cao xa, Có những thứ ai cũng hiểu nhưng không phải ai cũng hiểu như nhau [:)], cứ thế thôi, bàn tay 5 ngón c̣n có ngón ngắn ngón dài th́ hàng triệu triệu con người làm sao đừong đi của những nơron thần kinh lại giống nhau được chứ ^.^

Một ngày, một ngày, thời gian cứ khắc khoải trôi, ta đă lớn hơn 1 tuổi, chính chắn hơn 1 chút và cũng lắm vết thương hơn... vài chỗ.

Cứ chạy cho nhanh, rồi té, rồi lại đứng dậy và chạy tiếp, tựa hồ như 1 ṿng quay dù có bị chèn vào một số giai đoạn trục trặc th́ sau đó cỗ máy vẫn vận hành tốt. ^.^. Chạy đi, chạy cho đôi chân bầm tím v́ những cú ngă để rồi sau đó biết rằng ở đâu có những "vũng nước" và "đoạn đừong đang thi công" ^.^

Đi trên đường sách, đọc ngấu nghiến từ những cuốn "hạt giống tâm hồn" đến những thứ linh tinh như "nghệ thuật xếp giấy Origami", cảm thấy vô vàn tri thức con người cần khám phá và chinh phục. Ôi, tự nhiên thấy yêu cuộc sống này vô vàn [:x]

Từ hôm 30 đến giờ, đi với ai, đi tới đâu cũng tay xách nách mang bao nhiu là sách, về lại bị mắng là nhà đă nhỏ lại cứ tha sách về [:D]

Cặp kiếng của ḿnh vốn 7diop tự nhiên mấy hôm nay giảm hẳn, mắt sáng trưng như... đèn neon [:">]

Cả lớp họp đông đủ, chỉ c̣n thiếu mỗi ḿnh ḿnh, tụi bạn í ới gọi vào "thông tin" về buổi gặp mắt, nghe giọng hớn hở ḿnh cũng đôi chút tủi thân, nhưng sau rồi cả mấy đứa nói nhớ, "truyền thanh trực tiếp" mấy giọng nói quen thuộc làm ḿnh vui lây, cảm thấy sao mà yêu chúng thế ^.^ [:*]

Một ngày dài...rất dài nhưng rồi lại ngắn...rất ngắn...

Không có ǵ... thay đổi được...tim ta ^.^

La la lá là......................


:heart::heart::heart::heart:

Như Diệu Linh 20-02-11 09:08 PM

ĐÔI LÚC NÓ MUỐN NGỦ QUÊN...

http://3.bp.blogspot.com/_RQep6fCMmS...0/CatSleep.jpg

Nó đang ngủ, trong cái thế gới của riêng nó, có chú chim non cựa cái mỏ xinh xắn. Cúc cúc cúc cu, cúc cúc cúc cu....

Nó vẫn ngủ, trong thế giới của riêng ḿnh, ngại kia gió thổi, mây trắng bay, nhịp sống vẫn đang tiếp diễn....

Nó ngái ngủ, nó ti hí mắt, nhưng rồi lại nhắm nghiền, nó thấy hoa nở, những chú bướm xinh xắn hút mật khoe bộ cánh thật rực rỡ, chắc là mơ...

Nó muốn ngủ trong thế giới của ḿnh, đường ray trật hướng, nhầm lẫn tang thương, giáo dục sai đường, nước mắt!

Nó vẫn ngủ... những tiếng chứi bới nhau âm ỉ, không ai sống vừa ḷng nhau, đố kị, ganh ghét, thù hận.... nó thấy màu đỏ hung hăn, rồi màu đen tội lỗi... màu trắng của thiên đường...

Nó vẫn đang ngủ, ngoài kia, ngoài bầu trời, đang nhộn nhịp lắm. nhốn nháo lắm, nhưng nó không muốn nghe, không muốn thấy, dù có khỏa lấp bằng những con bướm xinh hay những bông hoa thắm sắc th́ những ánh lửa hận thù một ngày nào đó sẽ thiêu đốt hết, trơ lại đốm tro tàn màu xám nhợt nhạt, vô hồn.

Nó vẫn ngủ. nó muốn ngủ, mặc tất cả, nó muốn sống trong TG của nó, một ṭa lâu đài cổ tích màu hồng, chiếc nệm bằng bông êm ái, mọi người hát ru nó ngủ, vuốt be mái tóc dài của nó, môi nó mỉm cười. Nó muốn sống trong thế giới của nó.

Thế giới chỉ có những người... sống là để yêu nhau...:)

Như Diệu Linh 05-03-11 09:54 AM


Có những con đường đă một thời in dấu chân nhưng giờ ngang qua lại thấy ngỡ ngàng, lạ lẫm. Phải chăng ḿnh đă gột rửa kí ức? Hay hiện thức đă xóa mờ vết tích của ngày xa xưa?

Ừ, đa mang là khổ. Ừ, rút cục khổ cũng v́ đa mang. Nặng ḷng, nặng t́nh, nặng cả những thứ đáng được quên. Nếu ví quá khứ như một bức tranh, th́ nó là 1 bức tranh trừu tượng. Họa sĩ vẽ trong 1 phút " ngẫu hứng" rồi sau đó không thể nào vẽ được y thế và đôi khi không lư giải được hết những ǵ bức tranh muốn gửi gắm...

Đôi lúc phải quay đầu, quay đầu là để bước tới, chứ không phải là rút lui. Con đường chỉ mở ra khi ta tiến tới , mặt trời chỉ chói chang khi ta ngẩng cao đầu, gió chỉ thổi khi ta đưa tay lên cảm nhận... cũng chỉ 1 góc nh́n...

Phải biết cười để sống và duy tŕ sự sống với nụ cười. Ngày mai trái đất có ngừng quay th́ vẫn c̣n ngày hôm nay để vui hết sức và cười hết ḿnh :)

Mở rộng trái tim và đốt tan đi ḷng nhỏ nhen ích kỉ. Cuộc sống chỉ đẹp khi nh́n qua lăng kính đẹp, hạnh phúc chỉ trọn vẹn khi ta tự cảm nhận ra hạnh phúc.:cuoi:

Biết đâu sau này, ta chẳng là ai, nḥe nhoẹt trong thế giới quá đông đúc. Nhưng ta cũng tự hào được v́ ḿnh đă sống, thật sự sống đúng nghĩa của một con người, với :hỉ, nộ, ái, ố, ai, cụ, dục..... :heart::heart:

Như Diệu Linh 17-03-11 09:00 PM


Chưa có khi nào... muốn viết nhiều như hôm nay, cái suy nghĩ có chiều hướng biếng làm... lại tỷ lệ nghịch với cái tay lia lịa viết, h́nh như là viết theo quán tính chứ chẳng biết mô tê chi hết rứa. Lạ ḱ chưa, người ta bảo nói phải suy nghĩ, nói mà không suy nghĩ là người dại, suy nghĩ nhiều quá mà không nói th́ chẳng ai biết ḿnh khôn. Kẻ dại rồi cũng chết, kẻ khôn rồi cũng chết, chỉ có kẻ biết là sống!

Mà sống lâu th́ càng mệt, thôi thà làm kẻ đi trước để hưởng phước... đất trồng

Có đôi khi muốn hỏi gió, bao giờ gió ngừng trôi, văng vẳng nghe gió trả lời :" Gió th́ cứ trôi... măi măi"

Có đôi khi hỏi biển, biển bao giờ ngừng chảy, loáng thoáng nghe biển trả lời:" biển sẽ chảy, thiên thu"

Có đôi khi hỏi đám mây mù, bao giờ mây thôi... lăng đăng, mây vẫn cười...(ngạo mạn), mây sẽ bảng lảng đến vô cùng!

Eo ôi, nói một hồi lại thành ra nói lung tung, đôi khi thật chẳng hiểu những thứ ḿnh muốn làm...(là chi nữa)

Thôi th́ hỏi Mặt trời, bao giờ nắng thôi vàng, mặt trời trên cao hối hả... nắng vàng măi...xưa chừ, hỏi bao giờ, bao giờ ư? Làm ao mà biết được.

Ừ, nhiệm vụ của nắng là vàng và mang ngày đến.

Nhiệm vụ của gió là thổi... ngược chiều

Nhiệm vụ của thuỷ triều là dâng lên... hạ xuống

Nhiệm vụ cũa biển là làm xanh... trái đất này!

Nhiệm vụ của mây là trôi lăng đăng trên trời

Nhiệm vụ của ông trời là nắng mưa... bất chợt

Nhiệm vụ của con gái(như ḿnh) là bất chợt...nói linh tinh !!!

:rang::rang::rang:
(hôm qua...)

tra sua 12-04-11 04:26 PM

Quote:

Nguyên văn bởi Như Diệu Linh (Gửi 17069)



Người ta thường gán ghép những thứ người ta không thích vào một tính từ "GHÉT"!

Trong cuộc sống, có nhiều điều không phải cứ ôm khư khư măi được, có lúc cần phải buông ra, để t́m thấy những thứ tốt đẹp hơn

- Buông nỗi buồn, niềm vui mới được t́m thấy

- Buông thù hận, t́nh yêu mới có thể lớn lên

- Buông niềm đau, hạnh phúc mới có bờ neo đậu

- Buông ḷng...để thấy dạ thảnh thơi

Bàn tay ta, nếu nắm cái ǵ đó quá chặt, tay ta sẽ đau, thứ ta đang nắm cũng không c̣n nguyên vẹn. và nếu đó là một nắm cát, nó sẽ chảy qua kẽ tay.

Nên buông đi một chút ḷng ích kỷ để tha thứ

Buông đi một chút sự tự cao để đón lấy những lời khuyên

Buông đi chút vội vàng để đi...thật khẽ...

Đôi khi phải buông đi một chút...để nắm lấy...nhiều hơn...

:)


p/s: Nắng đang lên....rất cao...:smells:


Trà buông hết rồi ...:cutesmile::cutesmile: đang đợi những cái " nhiều hơn" để nắm lại nè.

Như Diệu Linh 23-05-11 10:53 PM

MẸ CHỒNG - CON DÂU

- Bà Năm thiệt tốt phước mới có cô Trang làm con dâu đó nha !

Vừa đi chợ về bà Năm đă nghe tiếng ông Nam hàng xóm vọng sang:

- Sao hả ông?- Bà ngạc nhiên hỏi

- Th́ hồi sáng nay đó, con chó thấy cửa mở nên chạy ra ngoài đường, bị đụng xe có chút xíu thôi mà cô ấy khóc hết cả nước mắt, đă thế c̣n mua thuốc bôi cho nó nữa chứ, thiệt tôi chưa thấy ai thương yêu động vật như cô ấy. Với con chó thôi mà đă thế th́ cung phụng mẹ chồng phải biết.

Bà không nói ǵ, lúi húi mở cửa bước vào nhà. Cô Trang - con dâu bà vẫn c̣n đang băng bó cho con chó con.

- Mẹ đi chợ sao không khép cửa lại cho cẩn thận, để con Mino chạy ra ngoài bị xe đụng rồi thấy chưa? Lỡ nó có mệnh hệ ǵ th́ biết làm sao, thiệt là già lẩm cẩm mà!

Bà Năm mới chỉ kịp nói :

- Mẹ quên...

Cô con dâu lại sổ thêm một tràng:

- Mẹ c̣n đứng đó làm ǵ, lấy cho con xô nước rồi lau người cho Mino để con nằm một tí. Thiệt t́nh, đi làm về chưa kịp nghỉ ngơi đă gặp chuyện bực ḿnh!

Bà lầm lũi hứng nước, giặt khăn lau cho con chó trong tiếng ngáy đều đều của cô con dâu. Bên tai c̣n văng vẳng tiếng nói của ông hàng xóm:"Với con chó thôi đă yêu thương thế th́ cung phụng mẹ chồng phải
biết".

Tự nhiên, bà nghe miệng ḿnh mằn mặn...

CM4Q 24-05-11 12:03 AM

Híc... sao lại có người giống như cô con dâu của Bà 5 vậy ta ???

Trời không vật - Thánh không đâm th́ cũng có ngày ra đường bị chung oánh à...:(

Mặt trời ơi ...Cô 4 nhớ mặt trời quá :expect: Mặt trời chuẩn bị nắng cho Cô 4 nghen , cô sắp dźa rồi , mà VN mưa nhiều quá ... Cô th́ sợ... phải bơi giữa SG lắm , bởi tại hổng biết ...bơi :cutesmile:

Hiiii Dạo này khỏe không Mặt trời ơi , quà của Cô Bé c̣n giữ đó không ??? :cuoi: Giữ kỹ dùm Cô hén :cutesmile:

Như Diệu Linh 06-06-11 05:56 PM

Cô 4 về chưa? Linh giữ hạc dùm cô 4 cực quá á :surrenders:, một ngàn con mừ con nào cũng muốn... bay đi... Cô mau về nhốt hết vô nhà cô cho chúng hết đường thoát cô hén :infatuated:

p/s: Chuyện như thế bữa nay nhiều lắm đó cô :sau:

CM4Q 06-06-11 08:35 PM

Quote:

Nguyên văn bởi Như Diệu Linh (Gửi 44519)
Cô 4 về chưa? Linh giữ hạc dùm cô 4 cực quá á :surrenders:, một ngàn con mừ con nào cũng muốn... bay đi... Cô mau về nhốt hết vô nhà cô cho chúng hết đường thoát cô hén :infatuated:

p/s: Chuyện như thế bữa nay nhiều lắm đó cô :sau:

Mặt trời ráng giữ dùm Cô 4 thêm tí xí nữa ha Cô gần dźa rồi ( Con hạc nào muốn bay ... Mặt Trời " vặn chéo cánh " lại đi .Mấy con đó mai mốt cô 4 ... mần khô hehehe )

@ Cô thấy xă hội VN bây giờ h́nh như mọi thứ đều không có giá trị ǵ hết à :sau:
Thấy mà nản...:rang:

phale 06-06-11 09:05 PM

Quote:

Nguyên văn bởi CM4Q (Gửi 44532)
Mặt trời ráng giữ dùm Cô 4 thêm tí xí nữa ha Cô gần dźa rồi ( Con hạc nào muốn bay ... Mặt Trời " vặn chéo cánh " lại đi .Mấy con đó mai mốt cô 4 ... mần khô hehehe )

@ Cô thấy xă hội VN bây giờ h́nh như mọi thứ đều không có giá trị ǵ hết à :sau:
Thấy mà nản...:rang:

Tùy người thôi mà 4. Đừng bi quan thế 4 ui...

CM4Q 06-06-11 09:10 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 44534)
Tùy người thôi mà 4. Đừng bi quan thế 4 ui...


4 biết là c̣n nhiều điều tốt đẹp , nhưng mà thời buổi này h́nh như mọi thứ đều xuống trừ giá cả là ... tăng thôi:bemused: Đúng là 4 đang rất là bi quan , chưa về VN mà đă nản toàn tập :rang:

phale 06-06-11 09:27 PM

Quote:

Nguyên văn bởi CM4Q (Gửi 44537)

4 biết là c̣n nhiều điều tốt đẹp , nhưng mà thời buổi này h́nh như mọi thứ đều xuống trừ giá cả là ... tăng thôi:bemused: Đúng là 4 đang rất là bi quan , chưa về VN mà đă nản toàn tập :rang:

Nếu nh́n mà nản quá th́ tốt nhất nhắm mắt lại 4 ạ... :hoanho:

CM4Q 06-06-11 09:31 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 44546)
Nếu nh́n mà nản quá th́ tốt nhất nhắm mắt lại 4 ạ... :hoanho:

Nhắm mắt sợ hổng thấy đường , lọt hố c̣n chết hơn ... Híc ...kiểu này chắc phải kiếm cái gậy của mấy người mù để dọ đường quá :rang:

Như Diệu Linh 08-06-11 01:47 PM

Quote:

Nguyên văn bởi CM4Q (Gửi 44532)
Mặt trời ráng giữ dùm Cô 4 thêm tí xí nữa ha Cô gần dźa rồi ( Con hạc nào muốn bay ... Mặt Trời " vặn chéo cánh " lại đi .Mấy con đó mai mốt cô 4 ... mần khô hehehe )

@ Cô thấy xă hội VN bây giờ h́nh như mọi thứ đều không có giá trị ǵ hết à :sau:
Thấy mà nản...:rang:

Cô mau mau lên nà. Cô mừ về muộn, hạc có thiếu chừng vài trăm con cô đừng thắc mắc ǵ hết cô hén :luoi: (không chừng lúc đó c̣n duy nhất 1 con... làm chứng cũng nên á! ):nhaymat::nhaymat:

XH cũng có muôn mặt mà, nh́n tứ diện nhưng làm... chính diện thôi là được mà cô ^.^


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:41 PM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.