Lạnh
Thêm áo thêm khăn...lạnh trong lòng Thêm gì cho ấm giữa đông phong Con đường hun hút dài năm tháng Mình mãi chông chênh những lối vòng Mong đợi đã mòn, lạnh xuyên tâm Bàn chân buốt giá lối riêng thầm Tay cầm tay nọ thương mình quá Cố khép lại lòng giấu lệ câm... PL |
Giáng Sinh và tôi
Đi trên phố Những ngã tư đèn đỏ Đứng lại bâng quơ Ừ nhỉ Giáng Sinh rồi... Chuông vọng tiếng, thức lòng mình kỷ niệm Trĩu trong lòng một giọt đắng đang rơi Bạn thưở ấy, lạc về đâu thăm thẳm Mỗi giáng sinh có nguyện Chúa ban ơn Sao muôn nhánh đường đời chia rẽ mãi Để giấc mơ xưa lặng lẽ chập chờn? Giấc mơ cũ không còn nguyên hình dáng Chúa vô tình lời nguyện đã phôi phai Ta trả lại bước chân trên lối ấy Mỗi Giáng Sinh nghe ray rứt những dấu hài... PL 24.12.08 |
Vu vơ Giáng Sinh
Gió không lạnh như giáng sinh mùa trước Người đông hơn mà buốt giá se lòng Đi vô thức lại về qua ngõ ấy Nơi có ngôi nhà cửa khóa vườn không Hoa cát đằng nhớ ai cần mẫn tím Xác lá bàng lăn lóc khoảnh sân quen Bên rào cũ ai đem lòng mắc lại Để nhói chân em mỗi lúc lạc về tìm Em ngoại đạo vẫn quỳ bên thánh giá Gởi nguyện cầu đến một cõi xa xăm Chắc có lẽ quãng đường này xa quá Nên lời nguyện kia chưa đến được nơi cần... PL 26.12.08 |
Hà Nội mùa đông
Hà Nội ngày đông lạnh đã nhiều Gió từng cơn thổi bóng cây xiêu Co ro lá khép, mình che áo Ngăn lạnh len vào tận góc tim Hà Nội ngày đông, kỷ niệm buồn Bao mùa còn đọng những châu tuôn Lối quen đã lạ từ hôm đó Ngoảnh mặt lòng nghe lắm dỗi hờn Hà nội ngày đông, lạc bước về Quán xưa ghé lại, gọi cà phê Bàn đơn ghế chiếc, thương ngày cũ Người đã xa xăm chốn nọ, hề... Hà nội bây giờ... ta, lữ khách Đến đi lặng lẽ thế mà thôi Còn ai đón đợi sân ga nữa Tình ấy tan theo bọt sóng rồi... PL 2.1.09 |
Anh có lạnh không
Nhớ bạn bè diễn đàn cũ Chiếc áo em tặng anh có mang theo Dẫu chẳng đủ dày ấm lòng anh ngày gió Cũng có thể thay chăn nơi căn phòng vò võ Làm bạn cùng anh nơi chỉ bốn bức tường Ở nơi này đông vẫn lạnh vô chừng Đêm mấy bận trở mình em thao thức Thạch sùng nhớ ai khản giọng kêu ray rứt Em nhớ một người lệ chảy xuống gối chăn Anh một mình nơi ấy có ai thăm? Trên lối cũ ngày vẫn qua đều đặn Lịch trên tường vẫn từng tờ rơi chậm Lẩn khuất trong lòng nỗi xa xót không nguôi Ở nơi này vẫn có những cuộc vui Người vắng mặt có người điền chỗ trống Vẫn nghe thầm trong tim nốt lặng Anh một mình nơi ấy có lạnh không? PL 3.1.09 |
Nói với anh
Anh có buồn khi đọc thơ em Những vần thơ mong manh gởi về nơi vô định Em như chiếc thuyền con giữa sóng tình vô vọng Muốn cập bến bờ, sợ chạm phải hư vô Có con đường nào không bão dập gió xô Em một lần dẫm gai, đã hoá thành yếu đuối Xao xác cỏ khô, cũng nghe lòng sợ hãi Cố thu mình trong vỏ ốc riêng tư Gánh tình em mang, vui ít buồn dư Những sầu lệ đã chứa đầy trong cõi lòng thăm thẳm Cảm ơn anh đã khẽ khàng tay nắm Cho tủi hờn vơi bớt... Cảm ơn anh! Gặp gỡ nhau một thoáng ở đường quanh Dẫu vấn vít cũng chia ly lối rẽ Bên đó, bên này...làm sao cân nặng nhẹ Nên nỗi nhớ nào thôi vậy, cất trong tim Anh có buồn, nếu một khi nào em bỗng lặng im Tránh cả đường quen mình hay lui tới Cũng vì sợ sợi dây tình khởi gợi E thắt lòng đau đớn cả hai ta Ngó nhau thì gần, chạm đến thì xa Làm sao bắc được nhịp cầu không hư ảo Anh có buồn không? Vần thơ em trăn trở từ dạo... Nỗi nhớ về lăn trên nẻo không tên... PL 3.1.09 |
Gần Tết rồi anh
Những hàng quán đã bày bánh mứt Mai sau vườn đang trổ nụ xanh Nghe hương xuân về trong muôn ngõ Nỗi nhớ ai, trong dạ giật giành Những đứa trẻ nhà anh Tết này không có bố Lấy gì vui đón Chúa xuân sang Anh vắng bóng, cô lòng thiếu phụ Tết về trong thao thức võ vàng Em mỗi ngày về qua phố nọ Nhà ai im loang lổ sơn bong Mai trước ngõ chưa người ngắt lá Nỗi buồn treo bên song Anh có đang nôn nả Đếm ngày trôi ước buổi tương phùng? Lời nguyện cầu còn xa Thượng Đế Thương một người lạc giữa vui chung PL 10.1.09 |
Đơn chiếc
Người xa vắng, đông hoài lạnh lẽo Tách trà khan, nhạt nhẽo mùi hương Bóng gầy héo hắt trong gương Nỗi buồn lăn lóc trên giường chiếu đơn Lòng đã quạnh, còn cơn mưa đổ Năm canh dài giấc dỗ chẳng xong Rèm thưa lồng mãi đông phong Gối chăn ôm siết vào lòng, rưng rưng Khúc hát tình lưng chừng đã bặt Dưới đèn hao vuốt mặt lệ tràn Đêm từng đêm đợi đêm tàn Khối tình đợi lệ ai chan bây giờ PL 10.1.09 |
Tết
Bánh mứt đã bày hàng quán ấy Tuổi thơ đâu nữa để tìm về Bao năm xa xứ bao mùa lạ Đón tết trong lòng những tái tê Phố xá nôn nao người sắm sửa Ta làm lữ khách giữa dòng đi Mỗi mùa xuân đến chồng thêm tuổi Gầy guộc trên tay bóng xuân thì Những ngôi nhà lạ thay màu cửa Ta gánh thời gian trên tóc mây Tết đến bên hiên, ai kẻ đợi Ưu tư lặng lẽ lối riêng này... PL |
Thư cho Mẹ
Mẹ ơi, Sài gòn lạnh, là Miền Trung rét buốt Con-áo mặc thêm, Mẹ-lấy chi đắp vào Nơi giừơng cát và chăn trời lồng lộng Hun hút gió, vời vợi bóng trăng sao? Năm ngóai con về hàng dương còn nhỏ Chắc khó lòng ngăn cái lạnh căm căm Con xa quá nén nhang không thắp được Biết làm sao cho Mẹ sưởi đêm nằm Nếu có thể níu thời gian trở lại Giá lạnh này con ủ Mẹ trong tay Con còn nhớ dáng mẹ gầy guộc lắm Giữa long đong vai Mẹ trổ xương gầy Sài gòn lạnh, con đi làm mỗi sớm Là mỗi lần đau đáu nhớ quê xa Mai Cha về con gom lòng gởi gắm Chút tình con sưởi Mẹ chốn quê nhà PL 23.1.09 |
Rỗng
Chợt thấy mình rỗng rênh như quả bóng Chẳng còn hơi, nằm bẹp dí góc nhà Như chờ đợi giờ ra đi... hấp hối Lặng lẽ chờ... lặng lẽ chờ... từng phút trôi qua... Hiểu cuộc đời không khác gì sân khấu Ta từng vai đã nhận cố cho tròn Rồi im lìm khi màn nhung khép lại Với riêng mình đằng sau lớp phấn son Thôi tự vẽ bao màu sơn lạ lẫm Rồi khóc cười cho hết một trăm năm Trút xiêm áo, mai rời xa cõi thế Không muốn lệ ai rơi xuống chỗ mình nằm.. Ôi, ngày tháng.. như vực sâu ẩn hiện Ta một mình đứng chới với vin thơ Mong ước gì... còn ước mong chi nữa Thả tay ra... khuất đáy vực sâu mờ... PL 23.6.09 |
Bạn giận
Bạn giận... mình hóa thành trẻ nhỏ Đứng vò đầu, bối rối biết sao đây Lục tài sản xem có gì đem đổi Chỉ có lòng trong, có đổi được nụ cười huề? Bạn giận tớ, ừ thì thôi tớ chịu Miễn bạn vui, tớ im lặng cũng đành Tại đa đoan, lo nhiều chuyện cắc cớ Đôi khi thấy mình trẻ nít lanh chanh Mai ngày mới, bạn vui nhiều bạn nhé Những trớ trêu, ừ thôi, kệ hắn đi Tớ sợ rồi, bạn giận, buồn thiệt đó Chắc từ nay không thế nữa... dù gì.. PL 23.6.09 |
Mới sáng mình chui vào góc nhỏ...:o
Hôm nay trời nắng đẹp Mình nhủ lòng định vui Tin nhắn không chờ đợi Lòng thêm vết thương rồi Những niềm vui ít ỏi Thập thò mãi toan sang Nhưng chồi non vừa chớm Đã chết theo nắng tràn Ước gì chia mình nhỉ? Xác thân này đưa ai Mình gói hồn mình lại Xây riêng một lâu đài.. PL 24.6.09 |
Quote:
Chúc Pha Lê thật vui Quăng hết đi phiền muộn Ngoài kia nắng lên rồi Hoa hạ vàng rực rỡ Đang chờ Pha Lê sang Uống chung trà buổi sớm Hạnh phúc trong nắng tràn Chúc PL một ngày thật vui, thật đẹp, quên đi tất cả mọi phiền muôn của ngày hôm qua (nếu có :rolleyes:) Lão K |
Quote:
Vén rèm lên đón nắng Chút lạnh cũng vừa tan Ly trà anh pha gởi Em nhấp môi, ấm tràn Mượn càn khôn chiếc túi Mang phiền muộn đổ vào Mà càn khôn ngoảnh mặt Em biết giờ làm sao? :o |
............
Quote:
|
...........
Quote:
|
Lạc bước đi vào chốn Nguyệt Viên
Mờ sương phủ khắp lạnh như tiền Thăm nhà Phá Lệ tìm hơi ấm Ước muốn đôi mình được bén duyên :nhaymat: |
...............
Quote:
|
Quote:
Một mình lủi thủi tóc mai thưa dần Sao mà bỗng thấy phân vân Mình đâu đến nỗi, (mà) chưa lần nào ( đc) yêu.... Klosen |
PL mang bài này về từ ĐTQ...
Vắng Quán vắng thơ treo, bụi phủ mờ Vài ba chiếc lá rụng bơ vơ Trà thơm, rượu ngọt không người chạm Ngơ ngẩn đầu hiên bóng nắng chờ... Biền biệt nơi nao người tri kỷ Cánh chuồn khép ngủ lạnh mưa bay Sầu trong khóe mắt rơi vào rượu Ta uống cùng ta một góc này... PL 10.6.09 |
...............
Quote:
|
[QUOTE=phale;23441]
Quote:
Vắng thơ ...sao vắng cả cơn mơ Tìm chút dỡ hơi ..thả vu vơ Thoảng qua phút chốc ...về thực tại Ta vẫn buồn ta ..bụi bơ vơ Quẳng đi ...quẳng ..đôi lần vụn vỡ Người đã xa rồi ...ta thảnh thơi Dẫu rằng sầu rơi vương khóe mắt Ta vẫn buồn ta ...bụi tím ơi ... 26.06.09 Khà khà ..rinh về ở đâu phải ghi thêm há ...đúng là bệnh lười ..gây vô số tội ...hehehe Thachanhtim |
.............
Quote:
|
Tiễn nhau
Một ngày mới đứng chờ bên cửa sổ Mình chưa sang, còn vướng vít gì ư? Con đường đó, một người vừa khuất bóng Ngày hôm qua muốn níu biết răng chừ Ta đã cắt một vết dao oan nghiệt Vào trái tim người, đưa tiễn nhau đi Lời kinh vọng, rót vào hồn day dứt Xòe tay ra, được mất cũng âu vì... Lời thơ tiễn nhau chìm vào đêm vắng Con đường chung, vừa rẽ kẻ ngược xuôi Xa lắm kiếp sau để hẹn lời gặp gỡ Giấc ngủ đêm nay, ai đó chắc ngậm ngùi Ôi hư ảo những tương phùng hội ngộ Người giấu chân tình, sâu lắm...chạm sao đây Ta soi gương, thoáng hình hài cầm thú Muốn đập vỡ gương...sợ nghe trái tim giày... Bạn đi nhé... hồn tả tơi tan nát Ta cũng về, khóa lại cõi riêng tư Đời nghiệt ngã hay lòng mình nghiệt ngã Vẽ oan khiên một ranh giới mịt mù... PL 30.6.09 |
Tàn tích
Đốt thơ.. nhặt được vần đau Đốt lòng nhặt được giọt sầu lăn ra Đốt tình thấy kẻ hôm qua Đốt thời gian thấy ngày xa quay về ... Ta vừa đốt một cơn mê Thấy ta nằm chết bên lề con tim Ngày mai đời sẽ nắng lên Còn ta mai nữa...không tên về trời... PL 30.6.09 |
Mai...
Mai.. thêm một người khuyết chỗ Ta ngồi với đêm... cố níu đêm dài Hành trang đã, hài kia cũng sẵn sắp Đêm chở nỗi buồn về phủ hai vai Ước gì có thể tẩy mờ quá khứ Những lỡ lầm theo đũa phép tan đi Bạn và ta lại cười vui rạng rỡ Đi trên thơ, rộn rã những yêu vì Nhưng có lẽ đã muộn màng chắc hẳn Đêm gọi mai về... đau tiễn biệt chờ dâng Người ở lại dõi người không ngoảnh mặt Cung đàn tri giao...dây đứt quãng trầm Mai... đêm lặng lẽ trôi đi thắc thỏm Lời chia ly, về đọng đắng trên môi Con đường này đâu phải là quãng dốc Mà sảy chân... đã lăn xuống chân đồi.... PL 30.6.09 |
Gạt lệ..
Ừ đâu phải mình khóc* Nỗi buồn lăn ra thôi Tan thành trăm mảnh vỡ Rồi hóa nanh dụ mời Những nanh buồn trắng nhởn Nhảy quanh mình lăm le Ừ đây trái tim chết Giờ đã vắng bạn bè Gạt tay đôi hàng lệ Lạnh len vào đáy tim Mai còn ai đi nữa ...Chợt lệ tuôn chẳng kìm PL 30.6.09 |
Quote:
Ngày hôm qua vẫn còn đó không cách chi đốt, xóa được...Vẫn còn những tấm lòng đây mà...hay lại để cho gió cuốn đi? Chúc Pha Lê vui nha Tocmai |
Quote:
|
Quote:
Tình xưa nay phải vào kho bụi mờ Trách người sao quá thờ ơ Xung quanh lặng lẽ như tờ Đừng đi cô nhé . ơ hờ , Sen mong MONG cô sớm cởi tấm lòng Sẻ san cùng bạn cho lòng zui tươi MONG cô đừng có mà lười Ngày ngày lên lớp, học ( sinh) cười : chào cô Ngày, nhìn bọn nhỏ bi bô Trong lòng thanh thản, cô ơi em mừng Klosen |
..............
Quote:
|
Quote:
Biển-Thuyền và Bão Tặng bạn Bão nông nổi...cuồng phong thức dậy Nhấn con thuyền lạc lối đáy sâu Giọt cường toan, ta-người gieo lại? Biển chưa yên nổi sóng bạc đầu Con thuyền rã buồn loang trong dạ Nát tâm lòng vẫn nhớ biển khơi Cơn bão còn lăm le không hẹn Thuyền vẫn đi... khao khát chân trời Ta đứng trước ngàn khơi gió lộng Nhớ con thuyền rời bến vừa đi Tay phụ bão đẩy con thuyền nhỏ Buồn hay vui? chẳng có nghĩa gì... Ở quanh mình bến bờ rộng rãi Chỗ con thuyền dấu cát còn in Nghe xô về ngàn cơn gió lạnh Buồn hay vui? nhặt bóng riêng mình...? Đôi lời chúc gởi theo thuyền nhỏ Ngàn khơi xa cỡi sóng không lùi Chuyện quá khứ góc lòng khép lại Hẹn mai về khúc khải hòan vui... PL 1.7.09 |
Quote:
Cắt chữ tình lấy chi mà cắt Nghĩa trong lòng muôn thuở hồ phai Buồn kia gói với rượu này Mong ai vùi được đắng cay vào lòng Bách tùng vững trước bão giông Dù xa tình vẫn mãi không phai mờ Thôi ai gói lại chữ ngờ Ví như trời vẽ cuộc cờ gian ngoan Quay lưng thôi chớ lệ tràn Vẫy tay thôi chớ sầu chan tim mình Dẫu xa bạn vẫn bóng hình Sân si trả lại lối riêng tìm về Ảo kia khép lại bộn bề Về trong đời thực đam mê lại tròn Hiểu người tấc dạ còn son Trái tim còn nóng... lòng còn say hương Sen lìa ngó ý còn vương* Người đi... hồ dễ bình thường mà đi... Nhưng đành...lau lệ chia ly Gởi theo lối bạn những gì yêu thương... PL 1.7.09 p/s: Cuộc vui nào cũng tàn, gặp gỡ nào cũng đến lúc chia ly...biết vậy nhưng buồn vẫn về vây... muốn giữ bạn lại... nhưng lực bất tòng tâm... thôi thì gạt lệ tiễn bạn và mong bạn dù thế nào cũng hãy vui lên nhé. Chia tay cũng là trở về. Bạn bè luôn bên cạnh bạn... mãi mãi...! |
...............
Quote:
|
.......................
Quote:
|
Quote:
Chẳng gì tròn vẹn được đâu Nên đừng giấu hết niềm đau vào lòng! ... Đốt tình...tình cháy nổi không? Đốt thơ...thơ khóc! Bão dông bạn bè Đốt lòng...lòng vẫn trở về Dù cho cháy hết lời thề hôm nay Đốt thời gian...chắc chẳng hay Vì còn lại những tàn đầy ngày mai ... Đốt cơn mê...chết tim ai? Đốt xong tim vẫn chia hai mảnh sầu Thì thôi! Chắc chẳng đốt đâu Để thơ khóc hộ đôi câu gửi người!!! TA 02-07-2009 |
...............
Quote:
|
Quote:
Ảo Vọng Em như thiên thần nhỏ Bao bọc nháng hào quang Ta cánh nhạn nương gió Kiếp du mục lang thang Dẫu cố tình vẫy gọi Em cao ngất tận trời Đôi cánh ta mòn mỏi Đành từ bỏ cuộc chơi Em vầng dương rực rỡ Ánh sáng ngự trần gian Ta trăng tàn mộng vỡ Giữa sóng hồ lăn tăn Đêm ôm lòng chú Cuội Mơ tưởng bóng Hằng Nga Cây đa già trơ trọi Ngõ về ta với ta Huyền Minh Ảo Vọng 2 Bao nhiêu năm trái tim ta yên ngủ Sông nước hiền hòa vui thú ngắm trăng lên Yêu câu ca nốt nhạc khúc êm đềm Mộng Hồ Điệp - giấc mơ tiên Từ Thức Em chợt đến... biển tô hồng sáng rực Vùng nắng vàng lạ lẫm ánh chói chang Trong phút giây ta thức giấc ngỡ ngàng Tim lỗi nhịp tràn dâng bạc sóng vỗ Từ khoảnh khắc bão mưa gọi nhung nhớ Chim rời cành, sương đọng lá tương tư Từng chiều buông mây cuộn nắng giã từ Gió hiu hắt... lệ vương sầu trong mắt Đời bụi cát, vắng em hồn sa mạc Gót lữ hành lê nặng bước chân hoang Giữa đêm sâu đợi suối mát thiên đàng Chờ em đến bên bến bờ ảo vọng Huyền Minh |
Quote:
Cảm ơn chị sang thăm PL nha. PL cũng chúc chị mãi dễ thương. Cảm ơn bài thơ chị gởi vào góc nhỏ nhé! |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 12:28 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.