Cớ sao người phải phân trần
Có câu "tham phú, phụ bần" tặng em Vài dòng anh viết em xem Vui thì giữ lấy buồn đem hóa vàng. Đằng nào cũng lỡ đò ngang Đằng nào tình cũng sang trang mất rồi Bây giờ phố thị lệ rơi Nhân nào quả nấy Nghẹn lời.... Trách ai? Em đi, Anh khóc đêm dài Nỗi buồn được thể nhân hai lần buồn Tình đầu chẳng được sẻ suôn Lá trầu héo úa, cau buồng lặng thinh Em đi anh chỉ một mình Ngôi khâu vá lại cuộc tình dở dang. Giận em giận cả lỡ làng Yêu em nỗi nhớ xếp hàng xót xa Dẫu rằng dập liễu, vùi hoa Về bên Anh nhé... Mình Ra Đầu Làng.... :moneygrubber: |
Quote:
Một căn nhà nhỏ thin đàng thuở xưa Giờ thì anh noái iem thưa Có bi nhiu đóa chẳng vừa đâu anh Phải hoành xờ tráng vang danh Lên xe xuống ngựa oành oành chúng xem Nhà cao cửa rộng chẳng thèm Phải là mặt phố trước thềm trung tâm Sân thượng bãi đỗ trực thăng Du thuyền 4 cánh buồm căng sẵn chờ Hàng hiệu chính hãng nhập cơ Xì pa cà phé những giờ lâm râm Tiền xài phải cỡ anh hâm Trầm bê Cường gỗ tầm tầm dưới cơ Đới là bé nhỏ giấc mơ Khi mô mần được em chờ nhóe anh!:luoi::luoi::luoi: |
Quote:
Em đem tặng cả một giành mơ chua Phen này quyết phá cửa chùa Để cho ông phật khỏi đùa nhân gian Thưở xưa hai quả tim vàng Ngày nay dãi đất đầu làng chưa xong Ngày xưa trưa ngóng tối mong Ngày nay không bạc lê mông cột đèn Ngày xưa phân biệt sang hèn Ngày nay khác biệt lỗ ghèn cũng soi Ngày xưa năn nỉ ỉ ôi Ngày nay cút xéo cho tôi rảnh đời Ngày xưa trân trọng ngôn lời Ngày nay ta cứ nới cơi chữ từ Ngày xưa đau khóc hừ hừ Ngày nay giận thét gầm gừ mày tao Ngày xưa giọng nói thanh tao Ngày nay thỏ thẻ tiền vào em ưng Nói sao cho hết cay gừng Nghĩa tình thời đại lẫy lừng ớn ghê! :he: |
Mèn ui dữ hông,mở cửa chờ mãi mới thấy chú LTK ghé chơi,lóng rày chú lang thang nơi mô mừ ít dìa thăm cô zị chú ui? :
Nói nhỏ :bèo nghe đồn chú bỏ ngỏ nhà cô nên chị 3 đang tính mon men mai mối giề giề đó chú à |
Quote:
Nghe anh nói quá ngỡ ngàng Ai người tình phụ lỡ làng duyên xưa? Tình anh sớm nắng chiều mưa Sông quê anh nỡ đẩy đưa mái chèo Anh chê gia cảnh em nghèo Nên em đành phải gieo neo xứ người Thân em ngơ ngác bên trời Anh vui duyên mới bên người anh yêu Dẫu anh quen thói đặt điều :luoi: Lòng em vẫn ấm mỗi chiều nhớ anh Thề xưa hẹn cũ mong manh Lều trăng quán gió cũng thành câu thơ Mai sau dù có bao giờ Gặp nhau giữa chợ giả vờ chưa quen Cho anh trọn nghĩa chồng hiền Phần em giữ trọn một miền tương tư :khocloc::khocloc::khocloc: |
Quote:
|
Quote:
Thương người thục nữ bấy chừ thủy chung Trống treo ai dám đánh tùng Sao em lại ngủ tấn mùng kín bưng? Câu này tớ hỏi người dưng Cớ sao người lại anh đừng đẩy đưa Miền tây sắc đủ duyên thừa Sao em lại chẳng ôm bừa anh đây? :king: |
Quote:
Một thời ân ái bây chừ thế sao Giết người chẳng dụng gươm đao Xẻ ngang da thịt, cứa vào tim côi. Anh bạc bẽo, cũng được thôi Chê nghèo ngại khổ, thằng tôi cũng đành Cao xanh ơi hỡi cao xanh Chỉ người trong cuộc ngọn ngành đầu đuôi. Nhỡ mang tiếng ác vậy rồi Hỏi em, em có mặn mòi tình xưa? Bây giờ nắng lại nhớ mưa Mái chèo lại nhớ sông xưa dãi dầu. Đôi ta làm lại từ đầu Anh về bỏ vợ để trầu bén vôi Duyên tình thắm đỏ đôi môi Xóa tan cái kiếp cút côi, chúng mình….. |
Quote:
|
Quote:
Bây giờ mà có cái váy nào ở đây em sẵn sàng rúc vào để che đi cái sự xấu hổ. Em xin trả lời câu hỏi "có hơi ác không" của bác: Em và hoabeodai yêu nhau là mối tình đầu, hồi đấy em ngây thơ lắm, chỉ có bèo là dạn dĩ và chủ động thôi. Cô đấy theo tiếng gọi của thị thành những tưởng được "ngồi mát ăn bát vàng" nên từ bỏ tình quê đậm đà nhưng nghèo khó. Em ở lại vò võ trong vô vọng và buồn tủi lại bị ba má thúc lấy vợ vì em là trưởng nam. Vì thế, dù không có tình cảm yêu thương gắn bó với người vợ mà đến giờ em cũng đã đủ nếp đủ tẻ. Thiết nghĩ, phận làm con cũng đã gần tròn, đến giờ em mới lo cho hạnh phúc riêng mình bác ạ. Cùng lúc này thì Bèo cũng xác xơ nơi chốn thị thành, mới thấy tiếc, mới đau đáu tình quê. Cô đấy tha thẩn hàng giờ, hàng ngày nghêu ngao " Tình xưa nghĩa cũ"... Hai con tim rỉ máu và rách rưới đang tìm về nhau... Âu cũng là chuyện vui, phỏng ạ? :luoi: |
Quote:
|
Quote:
Cho đàn con nhỏ vào ra nói cười Anh ơi nhất vợ nhì trời Dài tay sao khỏi miệng đời thế gian? Nhỏ to sẽ vặn cung đàn Con khờ vợ yếu nhờ chàng chở che Tiếc chi cái thưở giao hè Phượng loang sắc thắm hồn ve đã chùng? Xưa anh không bước đường chung Nay em xin giữ một vùng yêu thương Mộng xưa lở dở đôi đường Tròn duyên Mai Trúc em nhường phần anh Anh giờ tóc chẳng còn xanh Em như cổ tượng mong manh muộn phiền Giữ cho nhau chút tịnh yên Biết đâu mình vẫn...láng giềng của nhau |
Quote:
|
Quote:
|
Tính vải thưa che mắt người ta đóa chị 3.số bèo bèo quá đơi hu hu...
|
Đoạn Bèo tân thanh lục bát triện
Bèo trôi lên phố Sài Thành Hốt nhiên một bữa vướng anh tàn tàn Với Bèo lúc ấy cũng sang Thía là vội vã theo chàng về dinh Ở năm ba bữa cũng tình Cũng tươi cũng thắm lung linh dạng ngời Tháng ngài ròng rã rong chơi Thời gian thoăn thoắt tưởng đời hết lo Dồi bê kia hóa thành bò Bèo kia cũng nở thành hoa..lục bình Cũng như ngài ấy tươi xinh Dưng thêm nhung lụa thấy mình cực sang Dằng đây lá ngọc cành vàng Tàn Tàn chẳng xứng đu càng Bèo đâu Bướm khôn bướm đậu cành dâu Bèo khôn bèo ở chân cầu mới ngon Phen lày bỏ hẳn suối mòn Chôi da sông nhớn vượt cồn một phen..... Ngắt com câu viu hé hé! |
Bèo đâu cóa tính bon chen
Bấy lâu vẫn sống ở ven sông Tiền Tự dưng có một anh điên Trông gà hóa cuốc làm phiền ngừi ta May mừ nhờ cóa chị 3 Xách tai tên í quăng ra...ngoài đồng :complaint::complaint: |
Quote:
|
Quote:
@ chị 3 : kỉu nì chắc hổng còn chị em giề nữa quá..âi đời đêm chiện nhà ra nói cho pàn dân thiên hạ? phù ... |
Quote:
Thì anh xin nguyện ngày đêm tâm thần. :kiss::kiss: Quote:
Thích em áo cưới cô dâu - vợ hiền Nụ cười đẹp tựa nàng tiên Dắt anh - chú rể đến miền Vu sơn. Vợ anh chẳng biết dỗi hờn Chuyện xưa ngày ấy là cơn sóng đời Đến tuổi thì lấy vậy thôi Nghĩa tình đâu có, lòng phôi pha lòng Anh sống mà cứ như không Đêm nằm cạnh vợ chỉ mong một người Ước chi gặp lại nụ cười Đổi ngàn châu báu, vàng mười cũng cam Nửa đời sống kiếp tội tình Giờ anh phải sống cho mình em ơi Hôm qua gặp Mẹ ngỏ lời Mẹ em rơm rớm " Ơn trời...nếu như...." Nắng lên xóa đám mây mù Tình anh vẫn đợi cho dù...trăm năm. :luoi: |
Mẹ em rơm rớm " ơn trời... nếu như...
Ngày xưa tía má vô tư Thì đời con đã nát nhừ như tương Cái thằng dở dở ương ương...":grimace: |
Mẹ em rơm rớm " ơn trời... nếu như...
Ngày xưa tía má vô tư Thì đời con đã nát nhừ như tương Cái thằng dở dở ương ương..." Tía lừ lừ mắt : " nhưng dễ thương vô cùng Không lấy nó, thiệt là khùng..." (Rồi quay lưng bước, muôn trùng xót xa) Câu chuyện kết được rồi ha Không đầu không cuối mới là tơ duyên. :ThumbsUp: |
Quote:
Tớ đây người đấy vốn duyên bạn bè Cầm tay tớ lại nhắn nhe Chờ con nước lớn đấy dong bè sang chơi nha!!!!:luoi: |
Bình con!
Giờ này chắc rằng con đã lên xe bus rồi,Út chúc con đi an toàn nhé! Bình con! Thời gian con về thăm nhà ngắn ngủi,nên Út không tâm sự được nhiều với con,không phải là Út không quan tâm con,mà vì Út bị mấy cái giáo án điện tử nó “hành” mấy ngày nay,chỉnh sửa để chuẩn bị lên tiết,con đừng buồn vì Út cứ “ôm” máy suốt nhé!Tối nay,sau khi con đã chuẩn bị bài vở cho buổi học ngày mai xong,con hãy mở trang thư này Bình nhé! Bình! Út xin lỗi con vì những ngày đầu tiên con nhập học,Út lại không có thời gian và điều kiện để gần gũi hướng dẫn con,Út biết con gặp nhiều khó khăn khi bước vào cuộc sống mới,cuộc sống sinh viên đầy hứng thú,lạ lẫm nhưng cũng đầy trắc trở, khó khăn.Nhưng con hãy yên tâm,trước mắt,con hãy sống và làm theo những lời dặn dò của bà,của cha,của mẹ con và của Út thì rồi con sẽ dần dần quen đi,trong cái khó ló cái khôn ,con đừng quá lo lắng,hãy để mọi việc thuận chiều Bình nhé! Út thấy mắt mình cay cay khi nghe con nói với ngoại:”phải chi Út còn ở trên đó thì con sướng biết mấy” Bình ơi!Út biết con đặt nhiều niềm tin vào Út,Út cũng nhớ đã từng nói:”sau này các con học ĐH thì lên ở với Út”.Vậy nhưng Út đã chọn con đường về bên ngoại.Út đành lỗi hẹn với các con ,Út xin lỗi con nhiều,con người vẫn phải thường xuyên đối mặt với sự chọn lựa Bình à! Được cái này thì phải hy sinh cái kia,bà đã già rồi,sống nhiều lắm thì cũng mươi,hai mươi năm nữa mà thôi,Út quay về để gần gũi chăm sóc bà khi tuổi già sức yếu,tránh tình trạng cứ mãi lo bươn chải kiếm ăn đến nỗi ông ngoại đau yếu cũng chẳng biết chẳng hay,để rồi mãi mãi hối hận khôn nguôi… Trang Bình! Con đừng lo lắng quá nhé!Tuy rằng con gái quê bước chân lên thị thành một bước đi là một bước khó,nhưng đâu chỉ có mỗi mình con, hàng trăm hàng ngàn bạn bè khắp nơi cũng háo hức,hồi hộp như con,con đừng tự ti,mặc cảm vì mình “hai lúa”quá,cái chất con người không phải chỉ ở vẻ bề ngoài Bình ạ!Con là cô gái dịu dàng,hiền lương,chắc chắn con sẽ gặp được những người bạn tốt đồng hành cùng con.Hãy vững tin như thế. Trang Bình! Ở nhà trọ tập thể, con nhớ giữ mình,tránh tình trạng phân chia đẳng cấp,tuyệt đối tránh va chạm với bạn cùng phòng,mà nếu đã lỡ xảy ra va chạm thì ngay lúc đó đừng cố gắng giải thích hay buồn phiền,hãy đi ra nhà sách hay vào thư viện,sau đó khi có cơ hội hãy nhẹ nhàng giải thích với bạn,hãy nói cho bạn hiểu về con,nếu là lỗi ở con,con đừng ngại nói lời xin lỗi.Nhưng nếu bạn vẫn không thấu hiểu,bạn cố chấp và mỉa mai thì con hãy mặc kệ bạn ấy,bởi cuộc sống không dừng lại vì điều này,và bạn ấy không phải là cả xã hội,Bình không nên mất thời gian cho những trăn trở “vì sao người ta không nghĩ vậy?vì sao bạn ấy lại như thế?vì sao mình đã cố gắng mà vẫn chưa được hài lòng?vì sao và vì sao???...” Bình đừng phí thời gian vào siêu thị nhé, Bình có thể tham gia các câu lạc bộ của Trường,ngoài ra con cũng nên đăng ký theo học các lớp dạy về kỹ năng thuyết trình hay lớp dạy đàn ở nhà văn hóa thanh niên thành phố.Con hãy năng đến thư viện đọc sách thay vì đốt thời gian ở siêu thị chỉ để ngắm hàng hóa.Nhanh chóng vào học ngoại ngữ,đó cũng là cách để con vơi đi nỗi nhớ nhà buổi đầu. Út nhớ là con rất thích hát,giọng tốt nhưng hát luôn luôn… trật nhịp,vậy sao con không tham gia tập văn nghệ cùng với các bạn ở lớp?Gần tới 20/11 rồi đấy,chắc rằng trường lớp của con sẽ có những chương trình văn nghệ chào mừng ngày nhà giáo đúng không?À! Nếu các bạn có bình bầu con nằm trong đội ngũ cán bộ lớp,con hãy nhận nhiệm vụ đừng quan ngại điều gì,vì con sẽ có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với các thầy cô bộ môn,học hỏi được nhiều điều ở người đi trước, đồng thời,con cũng sẽ phát huy được khả năng hỗ trợ,nhanh nhẹn và bản lĩnh của mình. Bình hãy lấp đầy khoảng thời gian trống của mình bằng những công việc như Út gợi ý nhé! Hiện tại con đi học bằng xe bus,thật thuận tiện phải không?Nhưng hãy cẩn thận chú ý nhé!hãy giữ kỹ ví và điện thoại.Khi lên xuống xe hãy chờ xe dừng hẳn và bước xuống theo hướng trước mặt,không nên xuống xe theo chiều ngược lại,dễ té ngã lắm đấy Bình nhé!xe bus luôn vội vã mà.Có điều này Út căn dặn con đây,Trang Bình,nếu giả sử gặp phải một tên dâm tặc đi cùng xe và có những hành động quái dị,ví dụ như áp sát vào người con,hay là hắn dí của nợ xấu xa vào người con,Bình,đừng hoảng sợ,đừng xấu hổ,con hãy chụp lấy và cấu thật mạnh,mạnh nhất cho hắn biết tay đồng thời hãy nói to lên cho cả xe đều biết mà hỗ trợ con nhé!Đây là tình huống Út đã từng gặp,khi Út là sinh viên như con,Út càng sợ,càng né tránh thì hắn càng lấn tới.Út đã vô cùng căm phẫn và xấu hổ,chỉ biết ấm ức kể lể với bà ngoại,bà ngoại đã chỉ cho Út chiêu này, tên dâm tặc kia do thấy không bị phát hiện nên tiếp tục đón chuyến xe bus trùng với giờ đi học của Út và đã bị Út cho một trận nhớ đời,hắn ta cong người xin xuống khỏi xe ngay lặp tức và từ đó về sau Út không bị lần nào nữa.Hãy nhớ “đi với bụt mặc áo cà sa,đi với ma mặc áo giấy”… Bình đừng lên mạng chat chit nhiều quá nhé!Ngồi máy nhiều hại mắt và tốn kém,mất thời gian,hãy sống với cuộc đời thật nhiều hơn.Riêng chuyện tình cảm gì gì thì mẹ của con đã tâm tình hướng dẫn nhiều rồi,Út chỉ nói thêm là thời gian của Bình còn rất nhiều để tìm hiểu và lựa chọn,không nên vội vã,không nên tin vào những gì hào nhoáng Bình nhé! Ngày nghĩ,tranh thủ về thăm cha,mẹ,và Út.Đừng ngại di chuyển nghe. Cuối cùng,nghe Út dặn câu nầy chí lí nhất nè:đừng có ăn chè nhiều mập như Út thì Út gọi là Bình “nùn”ráng chịu à nha…!!! Cần tư xờ vấn gì thì nhắn tin nhé!(vào đọc xong rùi nhớ bấm thank nhóa…:grimace::grimace::grimace:)tạm biệt con,chúc con vững chãi trên đường học tập. Út xờ bu. |
Dượng út gởi Bình!
Con năm nai vào đại học, lần đầu xa nhà, sợ lắm phải hem coan? Hem sao, hem sao, coan hãy wan sát chung wanh, mọi động vật đều phải dời xa mẹ, và chúng đều tồn tại mạnh mẽ một mình chong thiên nhiên, giống nào càng da đi dất khoát, thì càng mạnh mẽ, như kỉu đại bàng, hổ... Dân Vịt ta có thói wen choa mẹ ấp coan như gà ấp chứng đến tận khi coan..99 tủi niếu cóa thể, đó là 1 thói wen nghe chừng cảm động vìa mặt tìn cảm, dưng gây hại cho chính coan mềnh và nhìu cái lớn hơn. Coan cái Vịt cũng thế, dà hói dồi vẫn dúc đầu vào nách bố mẹ làm phiền, xin xỏ và ỷ lại, íu ớt dất, thói wen nài tạo hệ quả lịch sử là dân Vịt cứ gom nhao lại chong cái ao, hem phát trỉn nủi, đi da ngoài sợ lém, nhát lém, khi xưa chên đất Vịt có phố Nhật, Tào, Tai, Ấn, thậm chí cả Chà dà( indonesia đóa coan) dưng chả hề có 1 phố Vịt nào chên toàn quả đất nài, mãi đến sao cái biến cố rất oải mùa xuân nào đó, bọn ngoại bang mới tạo cho một số Vịt nào đó những ghetto ở ngoại bang. Dân tộc nào có thói wen tự lập sớm mạnh chừng nào thì đất nước đóa mạnh chừng nấy. Coàn tìn cảm con ngừi thì dượng cũng có đi chút chút da ngòi, xã hội Vịt giờ là xã hội vô cảm dã man tàng bạo nhứt thế dới đóa coan. Nai con có điều kiện và phải tự lập đờ mi, hãy ngẩng cao và wai lưng, đi thật thảng, càng ít wai về và làm phiền nhờ vả gia đình chừng nào, tốt chừng nái, coan người là viên gạch của tòa nhà xã hội, gạch ngon thì nhà mới chắc nghen coan, thế hệ dì dượng đây tủi con là nui ngược lại cha mẹ roài đó. Lên thành, coan sẽ choáng lắm, đầu tin là ăn ở, hãy nhớ ràng chỉ ta thương ta và cần ta, tin cẩn và wan hệ có chừng mực nghen coan. Vụ ngắm siu thị, vừa vừa thoi coan, đi nhìu coan sẽ sinh ga đam mê vật chất, năng lực hịn tại chưa thỏa mãn được, cóa khi coan sẽ dần dần bị tha hóa, dùng những cách hem công chính để đạt mục đích vật chất ngai và lun, đìu nài xấu dất! Ngoài đường, xe buýt sài thành thì coan lun nhớ, xung wanh ta tuyền kẻ ác nhoa! dặn roài mà còn bị mất đồ là do thói bất cẩn, tiên trách kỷ nghen con, fone dùng cái 600k thui, mê 3 cái đồ Hai- Tếch có khi sao nài mất mệ chồng lun đóa! Đừng làm phiền Út của coan nhìu nữa, mỗi người đìu cóa khoảng chời giêng,ngoài công chiện, dì út coan coàn phải chat và fone với..dượng, nghen coan! Dài bữa coan mà sắm được cái chai roài coi con còn nhớ út nữa hem, ngoài những khi..nhờ vả. Chat chít chên mạng nên hạn chế, cấm tiệt chơi gim nhoa coan, tàn đời đóa. Dượng noái thịt tình, dượng đã từng gặp gỡ hem bít bao nhiu "sinh diên" có đứa còn cả thẻ, chỉ vì mê gim, fone, và cuộc sống hưởng thụ vật chất, học năm hai mà phi xe ga dìa quê lun đóa, dưng mờ 10 nam sao thì hem bít seo???? Thui dượng dừng bút, cóa gì cúi tầng hai bát cứ khi nào cần tư dấn hai bùn, coan lin hệ dượng nghen, số fone 0902020208(không biết không hai, không hai không hai không tám). Thui dượng chơi gim típ, xí coàn chát mí Út coan nữa!:grimace: |
Ấy nhỉ nhiều khi chó má đời
Nhưng mà bọn dốt vẫn giời di Thân không tự lập chờ sung rụng Đén lúc tàn thân lại thán trời |
Bé Bình nó nhắn tin dìa cho Bèo,nguyên xi như thía lầy " Út ơi con cảm ơn Út nhiều nhiều,ở lớp con có vài chuyện làm con buồn và xáo trộn,nhưng giờ con không buồn nữa,con gửi lời cảm ơn dượng út, mà sao Út có dượng hồi nào con hổng biết vậy ta?:matlac::matlac::matlac::matlac:
|
Quote:
Nhắn dùm bé Bình vại nha Út mình ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!:heart::heart::heart : |
Quote:
Dữ ác hem, mãi mới cóa người cho mềnh dựa lưng, hisc cảm động úa....:khocloc: |
Quote:
|
Dì út bỏ phố về vườn
Gánh gồng gian khổ vì thương mẹ già Gửi tình lưu lại phương xa Nặng lòng chim sáo câu ca xổ lồng Ngày nao chim ấy sang sông Ngày nay chim đó quay vòng chốn xưa Thương chim biết mấy cho vừa Đưa lưng chim dựa ngày thừa trần gian :congratulate: |
Hội nghị năm này tổ chức chưa
Tiền Giang giáo dục có tà lưa Thi đùa tổ bậu bao đồng chí Dạy giỏi trường em mấy teacher Lao động miệt mài tiên chắc tiến Đồng lương hắt hẻo béo còn bưa Toàn câu hỏi lớn không lời đáp Để cánh bèo trôi đến tận giờ Trong HNCB-VC viết gởi bèo |
Quote:
|
Giờ này Bèo đã ngủ rồi
Mình ta thức với bồi hồi, nhớ thương Trách mình dở dở, ương ương Người xa ngàn dặm vấn vương, mệt lòng. :smells::smells: |
Quote:
Tương tư đâu chỉ ả Hồng nàng Mai? Chút tình tưạ ánh sao bay Núi sông cách trở cho phai lời nguyền Cau trầu vẫn đợi giao duyên Lẻ loi một ánh trăng khuyên lặng buồn... |
Nâng cao chất lượng thế nào đây để đạt chỉ tiêu theo "định hướng"? Thật đau lòng và khó nghĩ...:no:
|
Buồn ghê!
Thôi anh,em sẽ lấy chồng Trả cho anh cái chữ Đồng hôm nao Trả anh âu yếm ngọt ngào Em về cỡi ngọn ba đào rong chơi Tiếc cho ao ước một đời Sớm còn hun đúc,chiều thôi ngỡ ngàng Em như ngọn cỏ võ vàng Như cá nằm cạn,như đàn tuột dây Trả anh chén rượu vơi đầy Vòng tay xin lại chuỗi ngày :không anh...:no: |
Mai em đi lấy người ta
Anh thời cô lẻ lại là....bạn sao? Ừ quên đi những ngọt ngào Quên đi một thuở dạt dào tình ta Quên đi lúc..ở chung nhà Cùng nhau rong ruổi ta bà đó đây Quên đi cái thuở xum vầy Đón đưa trưa tối thơ ngây một thời Quên đi cả những tuyệt vời Ngọt bùi chia sẻ vui đời còn xanh Quên đi những lúc năm canh Lùng bùng nước ngập em anh vui đùa Quên đi cả buổi hôm xưa Giữa khuya xe ngả ta đưa nhau về Cả hai cà nhắt gần què Tựa nhau cùng nhúc nhắc lê tới nhà Quên đi ngày ấy kiệu hoa Lâu rồi mà tưởng hôm qua mới vừa Quên đi thuở ấy ngây thơ....:congratulate::congratulate: |
Quote:
|
Quote:
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:52 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.