Quote:
Còn 4 thì... Sáng thứ bảy nằm co ro ... vẫn nhớ... Tách cà phê buổi sáng chẳng ai pha Thèm vị đắng thèm hương nồng dịu ngọt Thèm lời chào buổi sáng của người ta...:khoc: |
Quote:
Tối qua PL xem một phim trên HBO, ấn tượng câu nói này của người mẹ dạy con: "Sao ta phải bám víu vào ai đó khi ta cô đơn? Ta phải bám víu vào chính ta, vì ai đó có thể một ngày nào đó sẽ bỏ ta mà đi, còn ta sẽ chẳng bao giờ bỏ ta cả..." |
Quote:
Đúng là chỉ có mình mới tự cứu được mình , 4 hiểu điều đó ... và cũng đang tự kéo mình ra khỏi vũng nhớ ... nhưng cái vũng này quá sâu quá rộng nên vẫn còn ngoi ngóp ngụp lặn PL à Rồi sẽ có ngày 4 thoát được ... thời gian thôi... |
Quote:
4 thoát ngay bây giờ đi, còn ngụp lặn làm chi trong cái vũng vô tình đó chứ... Chỉ nên nhớ vì những người yêu thương ta, sao phải hoang phí cảm xúc cho những người không yêu thương ta ha 4? |
Quote:
Có lẽ vì 4 đã quá yêu người ta , 1 ngày 1 bữa không thể thoát ra ngay được .Lý trí nhiều khi không thắng nổi con tim ... thế nên 1 mình gặm nhấm cho hết nỗi buồn thì sẽ không buồn nữa Người ta nói yêu nhiều sẽ hận nhiều ,lý trí 4 đã nói 4 hận người ta lắm nhưng con tim thì hoàn toàn ngược lại ... cứ chồng chất những yêu thương Haizzz thế mới biết ...nợ đời là khó trả , mà trả rồi cũng không phải là đã dứt nợ..l |
Biển mùa này sóng lớn không anh? Biển mùa này sóng lớn không anh? Cơn mưa cũ có về trên bến cũ Con dã tràng có bình yên nằm ngủ Góc quán nào anh còn ghé hay thôi Sài Thành bây giờ ngập ngụa mưa rơi Mưa giống lắm cơn mưa chiều hôm đó Nhớ quá tay anh một lần ngăn gió Đưa sóng ôm bờ trôi giữa thiên thai Anh bây giờ bàn tay nắm tay ai? Đêm có còn trở trăn cơn ngủ muộn Cuộc rượu tàn có nghe lòng vất vưởng Chiêm bao dài khép mở đến mòn tay Biển muôn đời con sóng vỗ loay hoay Anh chắc vẫn... một khối tình. Em hiểu... Bài toán yêu cộng trừ hoài vẫn thiếu... Biển mùa này sóng lớn không anh? PL 28.5.11 |
Quote:
Sầu Lẻ Bóng Anh Bằng Người ơi.. khi cố quên là khi lòng nhớ thêm. Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ. Mơ vui là lúc nghìn đắng cay ...xé tâm hồn. Tàn đêm.. Tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu... Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng.. Đau thương từ lúc vừa bước chân ...vào đường yêu.. Đêm ấy mưa rơi nhiều. Giọt mưa tan tác.. mưa mùa ngâu Tiễn chân người đi Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly Nghe tim mình giá buốt Hồi còi xé nát không gian Xót thương vô vàn Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn êm Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi Mà người còn vắng bóng mãi Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay ... đã phai rồi Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên Đời việc gì đến sẽ đến Những ai bạc bẽo mình vẫn không ... đành lòng quên |
Thấy Dường thấy bạn gục đầu trong gác vắng Tiếng khóc không lời nghẹn đắng trên môi Ôi, bỗng ghét vị thần tình ái Bắn hợt hời vô ý mũi tên đôi... Dường thấy những trái tim đang rớm lệ Nẻo đường tình chật hẹp, một người dư Trời cắc cớ hay là trời thử thách Vẽ một ngã ba nan giải bạn - yêu - thù.... Con đường ấy một lần ta đã trải Biết nhớ một người còn dễ hơn quên Ngăn lòng nhỏ thật tình nan gói lại Biết lối quanh co, vẫn mải mê tìm... Tơ Nguyệt nơi nào lãng quên trần thế Se nhập nhằng sợi chỉ đỏ nhân gian Hơ hải nỗi buồn tranh nhau kể lể Dệt chiếc khăn sô... cho một kẻ quàng... Che mắt lại, không muốn nhìn thêm nữa Nỗi đau bày, ai bán với ai mua Ta chẳng có lọ nước thần hạnh phúc Để vẩy cho ai một chút... sang mùa PL 28.5.11 |
Đón con tan học Đón con tan học Mưa hoài kỳ ghê Ướt con ướt mẹ Mưa vẫn dầm dề (Giờ con bé bỏng Đường chung song hành Đi qua mưa gió Nụ cười vây quanh Mai này con lớn Một mình đi thôi Gió mưa giông bão Tay mẹ xa vời...) Nhìn con nhỏ nhắn Ôm mẹ sau lưng Mưa cười khúc khích Chạy theo lưng tưng.. Đón con tan học Mưa sà xuống chơi Giấu con vào áo Thôi đừng mưa ơi... PL 28.5.11 |
Quote:
|
Quote:
Cảm ơn Mi thấy bài thơ dễ thương nghen. Đọc cho bé nghe, bé ôm mẹ "I love mum"... |
Thơ người cứ ngọt lịm từng vần điệu
Cảm xúc dâng theo con chữ mênh mang Sao chẳng thể ta được như người nhỉ Hay tim này gói vỏ bọc khô ran Có đôi lúc tim chơi vơi nhoi nhói Cũng đêm trường giấc trằn trọc nặng sâu Hay vì lẽ nỗi niềm quen chôn giấu Muốn sẻ chia con chữ khó thành câu.... |
Hôm nay Bụi thông được rồi...
Không còn bị tắc....than trời...trách thơ... Bụi ơi mau tiếp vu vơ.... Thả nhà cô giáo....bom thơ....đè người... Bụi vui, hay khóc hoặc cười... Cứ vo thành chữ...thêm màu rồi tô... Đã thông đường cống ra thơ... Bụi mau tận dụng...hiếp cô ...Đá hùa... Bụi hén..... Mại dzô...ai hùa với Đá nửa hôn...? |
Quote:
|
Của ngày xưa
Các muội nhà ta mãi thất tình Lòng vòng vẫn lạc chốn u minh Vần thơ chở nặng nhiều đau khổ Chẳng biết bao lâu trở lại mình... |
Này anh ai đó thất tình
Còn em thì lại ...chín tình đó nha Tình đâu ai bảo nhiều nà Chín tình rụng xuống...em mà nhặt thôi! |
Quote:
Buồn không là mẩu bánh Gặm thêm mòn ta thôi Buông tay buồn ra nhé Thả về phương trời người Yêu đâu là ma túy Sao chìm đáy hôn mê Dẫu say còn túy lúy Đừng quên lối chờ về Buồn không là mẩu bánh Đừng gặm buồn ai ơi Lòng dẫu còn dính dấp Đừng làm ngơ nụ cười... PL 4 đang bệnh rồi, chúc 4 mau khỏi bệnh nhé! |
Quote:
Thơ nhọc nhằn không chạm nổi tâm tư Thêm vỏ bọc xù xì và gai góc Cho nên thơ gõ cửa ngần ngừ... p/s: Chỉ sợ đến lúc khơi được nguồn lại không làm sao ngăn nổi í Bụi... Quote:
Vung tay một cái thơ chờ lăm lăm Quote:
Thơ làm chạng vạng tới bình minh Đời kia vốn dĩ nhiều đau khổ Tại bởi trời xanh chẳng tại mình... Quote:
Chín tình, tình rụng xuống tay Mà sao chua chát đắng cay lạ lùng Cuốc cày cày cuốc bỏ công Bây giờ thu hoạch trái không muốn cầm... Chín tình, muốn hái cũng đừng... |
Niềm riêng Viết giùm ai... Anh đủ lạnh lùng để không nhớ gì em Nên không biết sau lưng anh một người đang cúi mặt Mưa tháng 5 thương nhớ gì ai đổ bên trời thưa nhặt Đem cả nghìn buồn trút ngập ngụa ngoài hiên Em không thể như anh. Không đủ lạnh lùng để quên Nên từng phút từng giây ngả nghiêng hoài về kỷ niệm Ký ức càng ngọt ngào, nỗi đau càng hiển hiện Càng thấy đời buồn như đã hoang vu Em chỉ đủ hiền lành ôm lấy nỗi lòng mình tự ru Chôn cất nỗi niềm hết ngăn này sang ngăn khác Chỉ giỏi gạt gẫm mình lăn vào thơ gõ, hát Chứ có ai một mình mà hạnh phúc đâu anh? Em tự vẽ lên môi mình những màu sắc tươi xanh Để ít ra khi soi gương còn tưởng mình đang vui thật (Thấy mình chẳng khác gì con búp bê lật đật Quay quắt đổi thay mình rồi chợt hiểu mình không thể đổi thay) Sao đổi ngôi rồi, em vẫn cứ là em. Loay hoay... Tìm giữa đêm mịt mùng, đôi mắt anh thấp thoáng Thấy mình như kẻ tật nguyền hụt bàn tay cầm. Loạng choạng... Chỉ anh đủ lạnh lùng off nick thành người dưng... Chỉ anh đủ lạnh lùng thản nhiên trước một người đang khóc rưng rưng... PL 30.5.11 |
Quote:
Quote:
Híc... sáng ra chưa ...khóc , giờ khóc rồi nà:( Đúng là... Thấy mình chẳng khác gì con búp bê lật đật Quay quắt đổi thay mình rồi chợt hiểu mình không thể đổi thay |
Quote:
Khóc được là tốt mà 4, ngoài tác dụng làm trôi nỗi buồn, nước mắt còn có tác dụng rửa mắt nữa... 22 có một bờ vai gầy... 4 tựa thì 22 cho 4 mượn... dưng mà tựa nhè nhẹ thôi ha... kẻo 22 cũng ngã theo 4... |
Quote:
4 bây giờ nhẹ lắm qua cầu gió thổi cũng bay :lacha: chắc không đến nỗi làm 22 ngã theo đâu Rửa mắt hoài mà sao chẳng sáng Lê ơi ... Thấy phía trước vẫn là màn đêm u tối Ai là người dắt tay trong những ngày sắp tới??? Bước đi mà cứ cảm thấy ...chơi vơi... |
Quote:
Huynh giờ chắc phải sắm guồng dây Chơi diều lựa trảng nào căng gió Cột bốn vô xong thả suốt ngày. Kakaka. Giờ lại có diều để thả chơi như hồi trẻ con. Sướng nhể! |
Quote:
Nếu không thì .... Muội làm diều cho Huynh thả nè ...Nhưng mà ... Huynh về nhớ sắm sợi thừng to Bởi Quái Em đây nhỏ tựa....Bò ( con )á :grimace: Muốn thả thì mong trời nổi bão Tay cầm chắc nhé kẻo ...nằm ...co ( vì bị ...té á Huynh ) Hahahaha |
Game Over Ta và nhớ bày ra một cuộc chiến Hai đứa gườm gườm chẳng phút nào thôi Nhớ khuỳnh tay, ta xuống tấn bậm môi Đừng hòng nhé, lao vào ta chết đấy! Nhớ hất đầu lườm như dao cười khẩy Chắc đợi thời cơ sẽ giục ngựa xua binh Khổ cho ta trăn trở đợi bình minh Sợ nỗi nhớ chen vào khi bất cẩn... Ỷ mình to nhớ cứ hoài xâm lấn Ta thu mình vào vỏ ốc cài then Tưởng đâu rằng khe cửa hẹp khó len Đâu biết nhớ vốn cao chiêu thành thử... Rồi một hôm trước mặt mình án tử Nhớ xâm thành rào chật chội trái tim Rồi hì hục tên người ấy khắc lên Ta nhắm mắt. Game Over cam chịu... .... Ta và nhớ thu tàn quân ngừng chiến Sao tên một người dấu khắc chẳng phôi phai... PL 30.5.11 |
Bái phục cô giáo!:khoa:
|
Quote:
Đâu dè ngữ ấy chỉ lầm to Thân còm xác hạc thôi đừng gắng Kẻo lại tan thây chuốc tẽn tò. Kakakaka. Nhờ muội nhắc mà nhớ tới chuyện kia. Mượn chuyện tả 4 luôn cho vui. Giờ canh ai hở ra là chụp . Sáng giờ quậy được hai người zdui ơi là zdui. |
Quote:
Đá trốn vô hốc...len lén nhìn ... Cô tui khủng khiếp quá... Tìm đâu ra giống "tinh trùng " game...để mà đẻ thơ bằng game.... Amen....! Hễ có giống, lép chắc gì...cô cũng nhân bản ra thơ được hết... Bần tăng xin bái phục...quỳ, lê, vái cô PLê.... khiếp quá...eo ơi... |
Quote:
Híc ... chuyện kia là chuyện gì mà Huynh lại liên tưởng mà rồi tả 4 vầy nè :lacha: .Mà Muội có phải là ...ếch ộp đâu mà đòi chụp vậy trời ??? Huynh ơi , còn " quậy " được thì cứ xả láng đi Huynh .Thấy Huynh " quậy " mà Muội thèm ghê đi ...Cái máu "Quái Đản " nó đang ...rậm rực nà Huynh vậy mà bị nghẽn mạch ... kiểu mày chắc hổng sớm thì muộn Muội cũng bị "tai biến mạch máu não " hà :lacha: Phận nhái mong chi hóa kiếp bò Thân phình hết cỡ cũng nào to Thôi thì chẳng gắng cho người quở Hỉ nộ sân si ... cạch ...hổng... mò... Cái chữ " tò " của Huynh ...cắt cớ quá , nên Muội đành phải ..."mò " thôi |
Quote:
Cắc cớ người ơi chuyện mõm bò Trông mình bé tẹo lấy gì to Lâu đài gánh nặng cùng năm tháng Há miệng là thôi bị chúng mò Quậy nhà PL coi chừng bị bêu đầu trước công chúng đó. Mà hổng sao, tụi mình có máu liều mà. Sợ gì. PL nhào vô là mình quýnh hội đồng nha. Cứ vậy đi. |
Quote:
Con này thì ... Muội nghĩ là... Suốt kiếp còng thân lủi thủi bò Đêm ngày cặm cúi việc làm to Se từng hạt cát xây đài mộng Ngờ đâu phí sức hoải hoang mò Hiiii Huynh đừng lo , PL hổng lỡ xuống tay đâu , nếu có thì chả nhẽ " Quái Độc + Quái Đản " lại ...thua sao ??? Cùng lắm lúc đó mình " Hạ độc thủ " Heheheh Thoải mái " quậy " đi Huynh .Muội mang cái thân ...ve sầu ra bảo đảm cho nà :D |
Quote:
ẾCH TO BẰNG BÒ Ếch kia nom thấy chú Bò Trước con mắt Ếch, Bò to kếch xù. http://www.vietstamp.net/forum/attac...1&d=1243045920 Cái thân Ếch bé như quả trứng Lại muốn trương cho xứng với Bò. Cố phình, cố phệnh cho to Phềnh xong bảo bạn: “Thử so xem nào. Đã to chửa, nói tao xem thử Bằng Bò chưa, đã đủ hay chưa?” “Cóc bằng!” Tiếng chị em thưa. Ếch ta lại cố: “Đấy! vừa bằng chăng?” Chị em bảo: “Khó bằng Bò được.” Ếch lại rằng: “Đến lúc bằng đây.” Chị em cứ bảo: “Này này, Còn thua xa lắm, sức mày đừng mong.” http://www.vietstamp.net/forum/attac...2&d=1243045920 Cái con vật gầy nhong lại cố Phình phình thêm… đến vỡ bụng kềnh . Ngẫm trong thế sự chúng mình Dại như con Ếch thật tình thiếu đâu. Trưởng giả muốn ra màu vương giả, Học công khanh xây cả đền đài, Tiểu vương đặt sứ cho oai, Tước hầu cũng muốn lắm trai thị đồng. Nguyễn Đình dịch Mõm bò mà còn vác theo cả lâu đài thì là con ốc. Còn cái con muội nhắc thì huynh nhớ lại lần trước làm bài thơ viết : Dã tràng se cát. Vậy mà sai đó muội! Phải là Dã tràng xe cát mới đúng. Choáng chưa? |
Quote:
Thanks Huynh đã post cái ... "Ếch to bằng bò " Đúng là .... "Choáng " Vì đúng là "Dã tràng xe cát " mới đúng :D ( kiểm chứng rồi ).Vậy mà ... đây hổng phải lần đầu Muội "...se cát" đâu >> Potay chưa ??? :D |
Có rất nhiều khi Có rất nhiều khi lẩn thẩn nhớ anh Nỗi nhớ vô duyên giờ nào cũng hiện Giấc ngủ, bữa cơm... chen vào ngồi đếm Giữa việc, lưng ngày rủ rỉ không thôi Thượng Đế sinh ra vạn vật có đôi Ta muốn một mình, đừng se nữa Nguyệt Anh của người ta, mình yêu sao được Nỗi nhớ đừng lỳ, định trổ dây ư? Có rất nhiều khi lòng cứ khư khư Níu mãi chiêm bao một lần đã gặp Nỗi nhớ trong lòng trồi lên tất bật Anh chẳng của mình, vẫn mộng lao đao Bứt đóa hồng khô đếm cánh hư hao Con đường tử vi cầu quên chưa bắc Ta nhớ nhung anh, thấy tình xa lắc... Nỗi nhớ thôi nào... nẻo khác đi đi... Anh của người ta... nhớ đến làm chi? PL 31.5.11 |
Tạ người Tặng anh KHT, CM4Q, Tím, Bụi và những ai thường lui tới góc nhỏ... Bạn đến chơi nhà ta bóng vắng Trà chưa rượu chậm trách gì không Đôi câu đùa giỡn nao vườn nhỏ Thơ chữ về theo đứng xếp vòng Bạn đến chơi nhà vui bạn nhé Đường hoa lối cỏ đợi bàn chân Ân tình hồ dễ bao người được Đã đến thì vui chớ ngại ngần... Chỉ sợ vườn con, bàn ghế bé Rượu trà nhạt nhẽo bạn buồn thôi Vần thơ áo não treo tràn nữa Lại khổ lòng ai lỡ dợm ngồi... PL 31.5.11 |
Đợi Người còn bận nơi nào chưa ghé đến Lặng đầu hồi chim khách thẫn thờ trông Hoa định nở, băn khoăn hoài chưa nở Gió toan đi... quanh quẩn mấy đường vòng Ta tan họp ngồi bơ vơ bên cửa Ngắm bóng mình in trên kiếng trầm tư Nghe như thể ta một mình đứng lại Bánh thời gian lăn qua ngõ từ từ Người không hẹn, cớ gì ta chờ đợi Trộn chút buồn vào chút nhớ treo thơ Thêm một chút dỗi hờn nào nho nhỏ Thả lòng theo bóng dáng kẻ xa mờ... Người còn bận nên ngày ơi đừng vội Để ai còn về kịp trước hoàng hôn Ta cũng dỗ lòng ta đừng rơi lệ Cất vào thơ những mong ngóng bồn chồn... PL 31.5.11 |
Góc nhỏ mà thơ thật diệu kỳ
Men vào chữ níu bước người đi Lòng ai khéo mở vùng hư ảo Khiến kẻ hoài trăng thích ở lì Ta vào nhấm nháp những vần thơ Bỗng thấy lòng như sóng vỗ bờ Chợt tái tê buồn theo ý nhịp Bi hài lắng đọng mãi cung tơ |
Đọc báo mạng Xã hội thu nhỏ trong bàn tay click chuột Cuộc đời bày trước mặt nhói tâm can Ta lướt vào đâu cũng chạm đầy bi kịch Cướp của, giết người, lừa gạt...ngổn ngang Trái đất rộng bao nhiêu... mà loài người chen chúc? Giẫm lên nhau đến nát thản nhiên đi Đổ dưới chân mình muôn vạn dòng lệ, máu Máu của hận thù, lệ của chia ly... Trên ảnh báo hiện ngàn gương mặt lạ Ta lần nhìn, thiện ác khắc vào đâu? Cô gái trẻ, người đàn ông quá tuổi Cậu học trò, bà giám đốc... như nhau... Đọc báo mạng, bao điều không muốn thấy Một kiếp người ngắn ngủi cố tranh đua Cuối con đường nấm mộ chờ xanh cỏ Đâu phải thiên thai mà bất chấp...giẫm bừa... PL 31.5.11 |
Quote:
Thượng đế ơi,tại sao một con người Một nửa thú không hoàn toàn là thú? Người cho con lý trí và ngôn ngữ Suốt cuộc đời chỉ để kìm một nửa thú trong con Cái nửa thú trong con Lại hiện lên trong giây phút mât,còn Nó gầm gừ,cấu xé Nát trái tim,nát cả ruột non Cái nửa thú trong con Mỗi một năm có 365 ngày động dục Khát khao thú trá hình khát khao chinh phục Đau đớn,cuồng điên từ đấy mà ra Nửa thú nào cũng là thú đầu đàn Ta là một,là riêng,là duy nhất Là máu xương,là dẫm đạp Ác độc,đớn hèn từ đấy mà ra Hết vòng quay rồi con cũng thành ma Thượng đế lại tạo ra thiên đường,địa ngục Sao phải thế hay là người bất lực Bởi lỡ sinh một nửa thú trong mỗi một con người |
Người đàn bà ngồi đợi người đàn ông Tặng mình... Người đàn bà ngồi đợi người đàn ông Bên bữa cơm vẫn còn nguyên nguội lạnh Bản nhạc buồn tô thêm niềm cô quạnh Mưa ngoài trời... tịch mịch bóng hoàng hôn Người đàn bà ngồi đợi tiếng reng phôn Viết kịch bản cho một chiều im ắng (Khi người ta yêu một người sâu nặng Hay huyễn mình những lãng mạn không đâu) Người đàn bà buồn ấp ứ giọt châu Vẫn gạt mình người đàn ông sắp đến Trà pha chờ, ôm thời gian ngồi đếm Định cho đời thêm một bóng vọng phu Ôi, đắng lòng những cay nghiệt tình hư Người cam chết cho một người hạnh phúc (Yêu chẳng lẽ là thiêu thân nhắm mắt Chết dưới đèn đổi một phút thăng hoa?) Người đàn bà ngồi lại với hôm qua Chắc không biết người đàn ông đã khác Trên lệ người, người đàn ông vẫn hát Buông tay này đã nắm lấy tay kia... Thương cho người đàn bà đang thức trắng đêm khuya... PL 31.5.11 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:35 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.