Soi mình trước gương Soi mình trước gương thấy mình rõ quá Thấy bóng mình ngồi khóc giữa cô đơn Thấy khát khao, thấy nhớ mong, tuyệt vọng Thấy niềm vui, bên khóe mắt dỗi hờn Ta gạt bóng, xoay tấm gương úp lại Cố xua mình ra khỏi mớ dây đan Không soi nữa, vẫn thấy mình như thế Chợt xót xa những thương nhớ vội vàng.... PL 20.5.11 |
Tiếng ve Chợt tiếng ve ran đầy góc phố Níu vòng xe chậm lắng nghe xa Mùa đem nhạc hạ lâng lâng gảy Bao kẻ tha hương bỗng nhớ nhà Đã ngỡ tiếng ve trong cặp sách Im nằm đâu đó dưới thời gian Chiều nay rộn rã rung vòm lá Mạch nhớ ngày thơ lại chảy tràn Ta chở tiếng ve đi khắp lối Quên mình mái tóc đã pha sương Đâu phải hồi trống ngày xưa điểm Mà bỗng rưng rưng nhớ cổng trường Ôi tiếng ve chiều nao nức gọi Bạn bè ta cũ có ai hay Từng tên chưa nhạt dòng lưu bút Đã khuất mênh mang những tháng ngày... PL 20.5.11 |
Khi người không yêu ta Tặng X... Khi người không yêu ta nỗi buồn cắc cớ lắm Đến cợt đùa, ngả ngớn hổ ngươi Tim khờ khạo cúi đầu bên lý trí Những nhớ những thương đến ngó ta cười... Đã biết rõ tình làm sao miễn cưỡng Sao cứ hoài mơ mộng chuyện không đâu Lại có buổi ngồi hoài ngẫm nghĩ Hay móc vào người một chiếc lưỡi câu...? Sách đã viết vạn trang ngàn cuốn Chuyện tình yêu muôn thuở tùy duyên Ta đâu phải con dã tràng se cát Mà rắp tâm ảo ảnh đi tìm? Người đã bảo chẳng yêu gì ta hết Thôi đừng bắc cầu ra gió ra mây Ta không phải Bụt, lấy đâu quyền phép Để cho người mê đắm ta đây... |
Quote:
Khi người không yêu ta cứ chơi trò cút bắp,, Đến dịu dàng, vụt biến tản băng trôi Ta ngơ ngác như trẻ vừa lãnh phạt Chẳng biết vì sao bỗng chốc đơn côi Khi người không yêu ta nên coi thường tất cả.. Mọi chuyện ta làm người phủi nhẹ tênh Chẳng lo bỏ mặc như từng xa lạ Kệ cho cuộc tình dần đến chông_chênh 22.05.11 |
Quote:
Bài thơ người buồn hơn Cơn bão nào phía đó Mà xô người chơn vơn... |
Không đề Ta tránh con đường cũ Sợ nghe quen một chiều Sao nhìn đâu cũng thấy Ngọn sóng tình phiêu diêu Người xa xăm đến thế Nực cười cho ta thôi Ích gì câu nói nhớ Thôi mím lòng vào môi... Mà chắc gì phương ấy Ngọn gió còn lưu hương Ta làm chi chiếc lá Rụng bơ vơ bên đường? Ta tránh con đường cũ Tránh cả mình đa đoan Tình toan nhen thành lửa Đã manh nha ngày tàn... PL 22.5.11 |
K. Em sẽ theo anh về chốn cũ Khung trời tím ngắt bằng lăng bay Tiếng chim vẫn sót trong vòm lá Vạt nắng nghiêng nghiêng ngủ giữa ngày Em sẽ nhặt hoa cài lên tóc Anh ngồi nắn nót những vần thơ Vần thơ một thuở tình ươm ấp Chưa nhạt màu tim, đỏ đến giờ... Chốn cũ bàn tay còn chạm tới Mà nhánh sông nào đã rẽ đôi Giấc mộng phù du... còn mãi mộng Mà tiếng yêu thương đã bặt lời... Em sẽ theo anh về chốn cũ Chắc tình thuở đó vẫn còn neo Bàn tay nắm lấy bàn tay đợi Thác vực nhân gian sẽ sánh trèo... PL 22.5.11 |
For K. Có những buổi chiều em nhớ K ơi... Bàn tay đếm không tròn năm tháng lạ Sông rẽ nhánh... bão thành cơn hối hả Sóng bơ phờ dạt bên đó bên tê Như vầng trăng cô lẻ giữa sơn khê Đêm ngược lối chỉ thênh thang gió gọi Đã ngập thời gian, lạ cười, lạ nói Có những buổi chiều em khóc trên thơ Vỡ tan rồi, còn đâu nữa giấc mơ Mảnh áo tình, vụng về bao mảnh chắp Ta đã qua hạnh phúc nào tất bật Vết xước dài vẽ lên trái tim nhau Em nơi này, còn K ở nơi đâu? Tay ngỡ chạm, dè đâu không với tới Có những chiều lòng như mưa vợi Úp mặt vào ngăn ký ức buồn tênh... Có những chiều lòng chẳng nguôi quên... PL 22.5.11 |
Mộng mị Anh vẫn hiện về giấc ngủ của em Thấp thoáng hư vô, chập chờn mê tỉnh Nỗi nhớ đi rong, thịt da bịn rịn Ôm gối vào lòng, dỗ giấc hoang mang Lý lẽ thua rồi... im lặng lời can Nhìn trái tim khờ lóc lăn chao chát Nỗi buồn vu vơ đêm dài chờ hát Mắt khép ngậm ngùi... mộng bóng tàn canh Em vẫn phương nào thổn thức loanh quanh Ngọn gió lừng khừng lay mùi hương cũ Mười ngón tay gầy chờ tay trú ngụ Anh vẫn hiện về như gió như sương Cố tẩy lòng mình lặng lẽ từng chương Nhắc nhở tim hiền dỗ ngoan kỷ niệm Nỗi nhớ âm thầm từng canh lặng đếm Anh vẫn hiện về giấc ngủ của em... PL 23.5.11 |
Bướm về nghe thơ những chập chờn cánh trắng bên chiều rơi mênh mang nắng lung linh màu ngọc kết hoa lên khăn quàng bướm về đây nghe thơ đậu trên đóa mười giờ đôi mắt huyền khem khép đôi cánh phập phồng mơ khum tay thơ thả gió từng câu bay bay bay khum tay thơ ủ nắng từng vần xoay xoay xoay bướm nghe gì không bướm đóa mười giờ đang phai thơ lăn trên lá cỏ đi tìm ai tìm ai những chập chờn cánh trắng về đậu trên môi ngày vần thơ chưa viết được đời co hoài đôi tay PL 23.5.11 |
Cõi lòng như chuỗi hạt Cõi lòng như chuỗi hạt Lần đâu cũng ra anh Nhớ treo dày lủng lẳng Ta rượt ta loanh quanh Bão khi nào lặng xuống? Sóng khi nào ngừng lên? Ta khi nào có thể Một người thôi gọi tên? Cõi lòng như chuỗi hạt Mắc ta vào chơi vơi Anh chỉ là ảo mộng Ta mơ hoang một đời... PL 23.5.11 |
... Em khép từng ngày giấu nhớ nhung Vùi trong mây gió lệ khôn cùng Buổi chiều không biển mà dư sóng Xô chiếc thuyền lòng ra mông lung .... |
Lăn lóc Ta ngồi lăn lóc giữa thơ Nghe thương nghe nhớ thập thò đâu đây Tay từ, tay ý loay hoay Ghép không nổi một dòng gầy... trao anh... Ngồi nghe lòng những loanh quanh Thơ va vấp bức tường thành chênh vênh Cuộc tình gọi chẳng ra tên Ta ngồi giữa nhớ và quên...đợi người... PL 24.5.11 |
Đếm nhớ Năm, mười, mười lăm, hai mươi Ta ngồi đếm nhớ thầm rơi trong lòng Tình che mặt bước đường vòng Ta ngồi đếm nhớ, long đong buổi chiều Ai hay cơn mộng bập bều Quờ tay chạm bóng, nghe nhiều đơn côi Trầu khô chẳng đượm nổi vôi Gom đầy nỗi nhớ thả trôi về người... PL 24.5.11 |
Lặng lẽ Em đã viết những dòng thơ lặng lẽ Cho riêng mình và cho cả hai ta Có nỗi buồn...niềm vui...nỗi nhớ.. Có yêu thương...đắng đót vội và Thơ em viết những ngày mưa tầm tã Những trưa nồng, sáng lạnh chiều phai Thơ em viết những đêm dài tĩnh mịch Khi tay chờ khắc khoải nắm tay ai Em đã viết miệt mài từ xa lắc Trang giấy lòng chi chít những niềm riêng Em đã viết một mình trong im lặng Mực tâm tư pha với lệ ưu phiền ... Em đã viết những dòng thơ không gởi Cất nỗi buồn rơi từ mắt dửng dưng Anh không đọc nên anh hoài xa lạ Bước vô tình qua con chữ rưng rưng... PL 26.5.11 |
Không đề Ta tránh con đường cũ Sợ nghe quen một chiều Sao nhìn đâu cũng thấy Ngọn sóng tình phiêu diêu Người xa xăm đến thế Nực cười cho ta thôi Ích gì câu nói nhớ Thôi mím lòng vào môi... Mà chắc gì phương ấy Ngọn gió còn lưu hương Ta làm chi chiếc lá Rụng bơ vơ bên đường? Ta tránh con đường cũ Tránh cả mình đa đoan Tình toan nhen thành lửa Đã manh nha ngày tàn... PL 22.5.11 Em tránh con đường cũ Bởi đánh mất niềm tin Biết anh đang trộm nhìn Sợ sóng tình trổi dậy. Em nhìn đâu cũng thấy Màu ảm đạm thê lương Bởi lòng còn vấn vương Dư âm của tiếng vọng. Dù chỉ yêu trong mộng Sao cứ mãi ngại ngần Sợ vết đỗ chùng chân Suốt đời sầu lẻ bóng. Hãy tựa nương vui sống Quên hết chuyện đã qua Đừng nhắc đến xót xa Dù yêu nhau trong mộng… Mặc Nhân Sơn |
Anh ở đâu? Anh ở đâu? Sài Gòn sáng nay mưa tầm tã Sợi rơi dài như nỗi nhớ em đan Tay lạnh lẽo, mà tay anh xa vắng Biết ủ vào đâu cho hờn tủi đừng tràn Ngày chợt vắng, hay là ngày chưa tới Anh nơi nào? Da diết quá mưa ơi Trời cắc cớ giăng màu mây trắng xóa Để cho ai... ngàn mong nhớ nghẹn lời Ngồi đợi anh bên thời gian lủi thủi Giữa mưa vầy, lạc lõng tiếng cười lăn Phôn lặng ngắt, chắc người không nhớ tới Có một người đợi bên cửa đăm đăm... PL 25.5.11 |
Con còng nhỏ Em thấy mình như một con còng nhỏ Tha hạt cát tình đi tới đi lui Đặt vào tay anh, anh lắc đầu không nhận Con còng nhỏ buồn, ngồi khóc lui cui Con còng nhỏ ơi... nản lòng chưa vậy? Biển đã thưa người, lần lữa đợi ai? Tha đã mỏi hạt cát nào vô vọng Vẫn trân mình trưa sáng chạy loai ngoai Anh chẳng tội cho con còng gầy guộc Quay lưng về phía biển... mãi xa xôi Trăm năm nữa thì con còng vẫn vậy Hạt cát tình này im ngậm trên môi... Con còng nhỏ đa mang, ừ có lẽ... Tự ru mình cất giữ một niềm riêng Chung thủy với bóng hình nào xa vắng Ôm mối tình đợi giây phút linh thiêng... PL 25.5.11 |
Tạm biệt anh Lời chia tay viết sẵn Rồi có lúc chia lìa anh nhỉ? Như lá vàng khi hết mùa xanh Con nhện dệt tơ buồn vô vọng Rỗng rênh thân sẽ chết bên mành... Ngồi nghĩ ngợi phút giây ly tán Đã nghe buồn, nghe nhói, nghe đau Nghe thánh thót lòng mình nước mắt Nghe bơ vơ muôn nẻo đường sầu Bao kỷ niệm giờ đầy tay nắm Lỡ mai này thôi giỡn thôi trêu (Vô thường thế làm sao lường được) Em và anh ai ngỡ ngàng nhiều? Cũng có thể em nhiều hão mộng Chỉ riêng mình thương tiếc mà thôi Anh ruổi rong một đời hoa nguyệt Có chi đâu mà phải ngậm ngùi... ... Em viết trước bài thơ tạm biệt Để mai này khi vẫy chia xa Dù im lặng một người sẽ hiểu Nỗi lòng nào thổ lộ hôm qua... PL 25.5.11 |
Nếu anh có về góc nhỏ đọc thơ... Nếu anh có về góc nhỏ đọc thơ Xin hãy vô tình như nhiều khách lạ Dấu gót qua thềm rồi mai phủ lá Kệ em một mình với nhớ và thương Kệ em miệt mài nhen lửa lò hương Nắn nót ghi lòng những đêm khó ngủ Kệ vần thơ em tên người trú ngụ Cạn rượu khô trà cứ thản nhiên đi... Em dẫu có buồn, đừng xót làm chi (Phật bảo trần gian vốn là bể khổ) May cũng có thơ nhiều khi thổ lộ Góc nhỏ ru mình khi sớm khi trưa Nếu anh có về những buổi trời mưa (Bây giờ tháng năm, mưa nhiều quá đỗi) Thấy thơ bên song nằm buồn, đừng tội Ai chẳng nghe lòng ướt át mùa ngâu... Thơ dẫu có buồn không trách gì nhau... Nếu anh có về... hãy như ngọn gió... PL 25.5.11 |
Mai tớ đi tu cậu ạ Mai tớ đi tu cậu ạ Tụng kinh niệm phật nam phô Đem lòng nhốt vào câu kệ Trái tim chôn dưới bệ thờ Mai tớ đi tu cậu ạ Ái tình đã lắm mỏi mê Sợ mong, sợ chờ, sợ đợi Sợ chưa yêu đã lỗi thề Mai tớ đi tu cậu ạ Lên chùa làm bạn với trăng Với cỏ cây và hoa lá Tập lần tràng hạt lăm răm Mai tớ đi tu cậu ạ... Có can gì tớ hay không? Cà sa khoác vào, xuống tóc Là thôi, rẽ đoạn đường cùng... Ngày sau nếu mà Phật chứng Tớ thành Bồ Tát trên cao Sẽ cho cậu nên giấc mộng Chùa kia gõ cửa tìm vào... Tớ tu, cậu tu đi nhỉ? Cho đời bớt khổ đi ha (Hay vào làm thơ trêu vãi Chắc là vãi theo đến nhà...) Mai tớ đi tu cậu ạ Hỏi cậu lần nữa can không? Haizz, cậu dửng dưng như thế Thôi tu chắc chắn... thiệt lòng... PL 25.5.11 |
Mưa đêm Đêm nằm nghe mưa đổ Từng giọt buồn tênh tênh Hạt rơi đều đặn quá Lòng xiêu theo bồng bềnh Có điều chi quay quắt Chen mưa về quanh đây Có điều chi lẩn thẩn Vén rèm đậu vào tay Mưa gõ vào cửa sổ Có quen gì ta không Mưa miệt mài dưới phố Chờ đợi gì bên song? Đêm nằm nghe mưa đổ Trở trăn hoài không thôi Úp mặt vào chăn gối Nghe mình trôi trôi trôi... PL 26.5.11 |
Tôi thấy Buồn chưa tôi thấy một người Đêm qua thức đợi nụ cười... miên man Một người đắc ý huênh hoang Một người mê mỏi lật trang tình lòng Ba người ai cũng long đong Và thêm tôi nữa đèn chong... cùng sầu Nản... đời sao cứ đâu đâu Bày chi cái cảnh nhìn nhau không đành Ước chi (ước với lòng thành) Nguyệt đừng se rối chỉ mành khổ ai Phần tôi...rồi cũng nguôi ngoai Phần người e tiếng thở dài còn xa... Ghét đời hay nổi phong ba... PL 26.5.11 |
Thăm nhau Em khỏe không? Anh khỏe không? Tin nhắn ngập ngừng hai đầu xa cách Phố chẳng chung đường, nhà không chung vách Vời vợi mắt nhìn... vời vợi chiêm bao... Mà anh bây chừ buồn vui ra sao? Có vẫn một mình đêm dài đốt thuốc Nghe Ngọc Lan ca... nỗi lòng lướt thướt Qua nửa đời người một bóng cô đơn... Đừng hỏi thăm em, em có gì hơn Nhặt nhạnh niềm vui bên đường làm bạn Xa xót mơ hồ từng giây lảng vảng Tự dỗ dành lòng những lúc chung chiêng Em biết tim người chan chứa niềm riêng Tiếc bàn tay em nắm không tròn được Nào ai có thể theo thời gian ngược Tạ nghĩa tình người đã hỏi thăm nhau... PL 26.5.11 |
Sợ Thôi anh đừng ở trong lòng của em nữa Em sợ nhớ người biếng ngủ lười ăn Mà ánh mắt quen nhìn đâu cũng thấy Thêm diết da em trái mộng lỡ cầm Thôi anh đừng hiện về chiêm bao nữa Đêm thì dài, em lại cô đơn Nằm giục mãi trời không chịu sáng Ngó quẩn, ngó quanh lại thấy lệ hờn Nếu có thể, hãy cứ là xa lạ Em dẫu buồn, nhưng sẽ hết, nhanh thôi Nhớ nhung ấy thắt lòng em đau quá Em cố, em cam, sắp kiệt sức rồi Em sợ mai tìm anh không thấy nữa Chỉ còn mình ngơ ngác giữa bơ vơ ...... Không muốn nghĩ những điều xa xót đó Vẫn thấy chia ly như thòng lọng chờ... PL 27.5.11 |
Trái tim thỏ Mình có trái tim thỏ. Chắc vậy Con thỏ hiền lành lặng lẽ giấu buồn vui Cô đơn gặm cà rốt Xanh xao nhớ một người Con thỏ nhỏ rụt rè yêu, rụt rè đợi Dẫu biết bóng tùng trước mặt chỉ hư vơ Rụt rè thương, rụt rè nhớ Một dòng sông nhiều bờ... Trái tim thỏ nhút nhát Đem lòng giấu đó đây Đêm về soi bóng Nguyệt Khắc tên ai vào ngày... Mình có trái tim thỏ. Buồn chưa Khắc khoải âm thầm... ai biết? Buồn. Gặm những vần thơ da diết Thấy muôn sầu thỏ ơi... PL 27.5.11 |
Bóng Tặng bạn mình Anh chập chờn trước mặt Em mê mải đi theo Ngỡ bàn tay gần chạm Chẳng ngại khó khăn trèo Không đếm được bao núi Không đếm được bao sông Ngày dài và đêm thẳm Đường quanh và lối vòng Bỗng một ngày thảng thốt Anh chỉ bóng mà thôi Tỉnh giữa cơn mê mị Thấy tình như ma trơi Anh không hình, chỉ bóng Thêm nhọc nhằn đời nhau Em gom dòng nước mắt Rửa âm thầm tim đau... PL 27.5.11 |
Con đường hoa muồng Con đường hoa muồng sáng nay vàng nở Như nắng mặt trời rải sắc lên cây Trong vòm lá cặp chim sâu làm tổ Mỗi sáng bên nhau ríu rít đầu ngày Ta thường một mình ngắm hoa bên cửa Ngắm sắc vàng lấp lánh đến nôn nao Hoa muồng nở, hoa muồng tàn lặng lẽ Cánh rụng rưng rưng... mục nát nơi nào... Con đường ấy bóng người qua thưa vắng Hoa vẫn miệt mài khoe sắc vô tư Thi thoảng mưa, thi thoảng dăm cơn gió Lạc bước đưa chân đứng lại ngần ngừ... Ai đó cũng một đời như hoa vậy Khẽ nở tàn đau đáu mộng tình yêu Không mong đợi những vập vồ tay hái Tự rụng vào tim lúc xót xa nhiều... PL 27.5.11 |
Nghe mưa ngoài trời Sao những lúc ta buồn trời lại hay mưa Hay tiếng đàn trần gian ủi an mình đừng khóc? Tiếng gió qua thềm gõ bàn chân lóc cóc Mưa muốn nói gì vẽ dấu lên gương... Chợt thương mưa cũng một kiếp tha hương Đời ngắn ngủi, rơi rồi tan vào đất Hối hả theo mùa đến rồi đi tất bật Gởi tâm sự gì, rả rích nhiều khi... Sao những lúc ta buồn, mưa cứ hát lâm ly Lời nhớ nhung của lá-cây, mây- nắng Có khác gì đâu tiếng lệ rơi cõi lòng ta im ắng Ướt cả buổi chiều vừa mới sang chơi... Thôi đừng da diết nữa mưa ơi... Đôi mắt một người đã hoen dăm giọt lạc Sợi ngắn, sợi dài hãy xiêu về phương khác Ta ắp nỗi niềm, đang đợi nắng về hong... PL 27.5.11 |
Soi gương Ta soi mình vào chiếc gương cũ kỹ Mặt kính sờn, nhòe nhoẹt bóng ta in Dăm sợi tóc phai, vài nếp nhăn đuôi mắt Hiện rõ sau lưng tuổi tác đuổi mình Gương cũng lạ, hiện làm chi thêm nữa Những nỗi buồn như nấm mọc sau mưa Chợt thấy cả một quãng đời lận đận Ta bây giờ nhìn ta của xa xưa... Đời cũ kỹ, sao lòng chưa cũ kỹ Gương nhắc mình những kỷ niệm chưa phai Đi mấy quãng cũng về trong cô lẻ Sợi đắng, sợi cay lại nối thật dài... Không ngó nữa, sợ nỗi niềm rõ quá Con đường chờ phía trước lại e đi Gương đừng hiện những điều không muốn nhớ Xót xa nào.. đâu ngắm để làm chi... PL 27.5.11 |
Cô ơi, sau cô cứ đẻ thơ ào ào...còn em gậm nhấm nỗi buồn không thể thành thơ!!!:pitiful:
|
Quote:
|
Sợ Thôi anh đừng ở trong lòng của em nữa Em sợ nhớ người biếng ngủ lười ăn Mà ánh mắt quen nhìn đâu cũng thấy Thêm diết da em trái mộng lỡ cầm Thôi anh đừng hiện về chiêm bao nữa Đêm thì dài, em lại cô đơn Nằm giục mãi trời không chịu sáng Ngó quẩn, ngó quanh lại thấy lệ hờn Nếu có thể, hãy cứ là xa lạ Em dẫu buồn, nhưng sẽ hết, nhanh thôi Nhớ nhung ấy thắt lòng em đau quá Em cố, em cam, sắp kiệt sức rồi Em sợ mai tìm anh không thấy nữa Chỉ còn mình ngơ ngác giữa bơ vơ ...... Không muốn nghĩ những điều xa xót đó Vẫn thấy chia ly như thòng lọng chờ... PL 27.5.11 ANH BIẾT… Anh biết mai này sẽ mất nhau Bao nhiêu hy v ọng của hôm nào Giờ đây tan biến theo mây khói Chuyện tình gửi trả lại trăng sao. Anh biết mai này sẽ mất nhau Đoán trước mà sao cứ nghẹn ngào Giấc mộng liêu trai vương vấn mãi Dù là ảo ảnh… khó quên mau. Anh biết mai này sẽ mất nhau Hình bóng trong tim chẳng phai màu Với tay không tới…đành bỏ cuộc Suốt đời day dứt bởi xót đau… Mặc Nhân Sơn |
Quote:
|
Quote:
|
Quote:
Người ta 9 tình, mất của...nên thơ mới tuôn được chứ cô PL nhễ... Còn cô PL là nhà sinh sản đẻ mướn, đẻ hợp đồng, đẻ theo yêu cầu...đều ra thơ được hết.... Trời ơi...cả ngày nay tui cứ kêu gào...vì tiếc của....hic hic... Hổng ai từ thiện cho cái đt gì hết... ĐT cô PL mua đâu nè...hàng mã, hàng hiệu gì cũng đưa đây...tui cầm đỡ tiếc.... |
Quote:
|
Quote:
Nhưng muội hổng dám nói ở đây, có người hăm he kìa Huynh, còn đòi đi tu, hổng chơi với tụi mình nửa á... :khoa::khoa::khoa::khoa: |
Quote:
Quote:
|
Thứ bảy Cái nắng tháng 5 nhường mưa ngày thứ bảy Ta vén rèm, bật máy online Buồn đi vắng, bình yên về dựa cửa Hoan hỉ niềm vui từng nét chữ cài Những hạt mưa sáng nay nhè nhẹ Như sợ làm ướt tóc người qua Lan mấy nhánh trổ hoa khe khẽ Nghe mưa về xòe ngón tay ra... Sáng thứ bảy, lòng không nghĩ ngợi Nhấm cà phê, lướt nét một mình Không nhung nhớ, không chờ, không đợi Bình yên về theo tiếng phong linh... PL 28.5.11 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:49 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.