Quote:
Nhưng lầu cao quá sợ ḿnh đau Thôi thôi kệ kệ không thèm giận Sa Thạch hổng man sống chắc lâu |
Quote:
Vơ là một lẽ...nhưng có phải là ḿnh như thế hay ko mới chuyện đáng "lói" ha cô cưng... Đôi khi cũng phải nhắc mềnh đề pḥng đừng như thế chứ? ko th́ cô Pha lê chữi kinh lém... Toàn bằng văn với thơ...là tiêu đời em luôn....:swimming::swimming::swimming: |
Quote:
Hôm nay tỷ đang thèm món Vịt nấu chao của cô PL lém nè... |
Phải gió.
Nhân gian phải gió có nghèo giàu Bởi thế con người chà đạp nhau Tráo đậu cho nhanh mua xế mới Lường cân để chóng tậu nhà lầu Nh́n ngang phải ráng qua anh trước Ngó ngược đành cam bỏ chị sau Theo bóng vinh hoa t́nh nghĩa tuyệt Nhân gian phải gió có nghèo giàu! @ Dạ tỷ Phale, xưa em cũng một thời mảnh mai xin đẹp, thời gian bôi xóa giờ mới tàn tạ như bây giờ, so với ngày ấy em bị phù thêm có 25kg thoi!:matlac: |
Quote:
Phù thêm có 25kg thôi nên trông vẫn c̣n phong độ lắm, chưa sao đâu 3H... |
...
Im lặng... giữ nỗi buồn không trào ra... ừ cũng hay... bỗng dưng thấy ḿnh giàu... như có tiền rủng rỉnh trong túi mà không tiêu... Có lẽ ḿnh không hợp với nụ cười lắm... Có lẽ bạn bè không nói thôi chứ chắc ḿnh cười có khi giống khỉ nhăn răng.. Tự dưng bật cười với ư nghĩ này... người ta đâu phải cứ nhoẻn miệng ra là vui đâu nhỉ? .... |
Tỷ đi VT về rồi nh́u tâm trạng nhỉ:infatuated:
|
Quote:
|
Quote:
Ngày hôm qua thấy cô ở khách sạn tiêu thụ khiếp á... |
Quote:
Quote:
|
Nét cọ cuối cùng
Bây giờ th́ bức tranh trước mặt đă quá rơ ràng... Mảng màu cuối cùng đă được tự tay người ta tô lên sắc sảo đến kinh sợ... Tôi không t́m được lời giải thích nào khả dĩ hợp lư để dỗ dành chính tôi... để ít ra tôi c̣n giữ lại được chút t́nh cảm mỏng manh sau cuối. Tự dưng thấy buồn. Tại sao người ta cứ phải đi đến tận cùng của mọi thứ mới chịu. Tại sao cứ phải như thế mới được. Tôi chỉ thấy sự tàn nhẫn lồ lộ đang bày biện trước mặt. Ly sữa tưởng ngọt bỗng đắng hơn cà phê không đường. Nhắm mắt nuốt th́ cũng được... nhưng đắng quá... Tự dưng thấy mọi thứ giả tạo, vô nghĩa, rỗng rênh. Thế mới biết trái tim con người khi nhe răng th́ c̣n sắc nhọn hơn răng loài cá mập. Muốn từ chối con người! PL 1.8.11 |
Thư t́nh đọc trộm
Hà Nội bây giờ mưa nắng đôi khi. H́nh như đất trời đang mùa tương tư. Cũng như anh vậy. Tương tư một người đă xa khỏi tầm tay… Em bây giờ ra sao? Nơi đó mùa này mưa nhiều. Thương em một ḿnh lẻ loi đi về trên con đường gập ghềnh ấy. Giá mà anh có thể ở gần em hơn để có thể nghiêng vai xuống cho em tựa, để có thể đưa em đi hết quăng đường trần này… Những cái giá như ấy tưởng chừng đă có lúc chạm tay đến được nhưng cuộc đời không như ḿnh mong ước, để giờ đây anh và em đi trên hai con đường song song miên viễn… đau đáu nghĩ về nhau… Chắc em không biết, anh đă có hàng trăm đêm mất ngủ nằm nhớ ánh mắt, nụ cười của một người. Và cũng đă có hàng trăm đêm anh mộng mị một giấc mơ duy nhất: Anh khoác tay em đi dọc bờ biển đầy gió… nghe mùi hương tóc em len vào tim ấm áp… Nhưng giấc mơ vẫn chỉ măi là giấc mơ. Giờ đây giữa anh và em là một khoảng cách vời vợi không cách chi vượt qua được dù anh vẫn luôn gởi về phía em ánh mắt yêu thương và lo lắng. Âu cũng là định mệnh. Em nhỉ? Định mệnh đưa chúng ta lại gần nhau rồi định mệnh chia cắt đôi ta. Ngưu Lang Chức Nữ c̣n có mùa ngâu để gặp gỡ. Anh và em biết đến mùa nào sánh bước bên nhau đây? Ly cà phê cuối cùng chúng ta uống với nhau c̣n đắng măi trên môi anh. Bóng em đă khuất cuối con đường mà anh c̣n dơi theo khắc khoải… Anh cầu mong cho con đường em đang đi và sẽ đi đừng chông gai giông băo nữa. Anh mong bến bờ em sắp tới là bến bờ b́nh yên như em mong đợi. Đi b́nh yên em nhé! |
Mưa tháng 7 Mùa mưa SG thường bắt đầu từ tháng 4, nhưng mưa nhiều và dai dẳng nhất là vào tháng 7. Có khi trời đang nắng chang chang bỗng dưng mây đen ùn ùn tụ về rồi hạt dài hạt vắn đan trắng xóa những con đường... Không ít lần tôi ướt lướt thướt giữa con phố lênh láng mưa rơi... da diết nhớ quê nhà và một thời xa xưa đă khuất tầm tay với.. Quê tôi, hay đúng hơn là nơi tôi sinh ra và lớn lên là một miền cao nguyên lộng gió và bụi... Mưa cũng rả rích và tầm tă hơn... Thời tôi sống, thị xă nhỏ với những con đường tráng nhựa đơn sơ chạy giữa hai vệ đường đất đỏ. Mỗi lần mưa xuống là những ḍng nước đỏ quạch thi nhau len lỏi qua những con phố bắn lên người đi đường khi có xe chạy ẩu ngang qua... Tôi rất thích ngắm mưa hoặc nghe tiếng mưa gơ lộp độp trên mái tôn. Âm thanh này không hiểu sao khiến ḷng tôi như lạc vào cơi b́nh yên lặng lẽ nào đó của riêng ḿnh. Người ta bảo những kỷ niệm tuổi thơ luôn là những kỷ niệm sâu sắc nhất, v́ tâm hồn trẻ thơ như trang giấy trắng, mà nét bút đầu tiên ghi lên đó sẽ khó phai mờ nhất. Tôi cũng vậy. Thời gian tôi sống ở thành phố này đă dài hơn thời gian tôi sống ở quê nhà nhưng bây giờ, bảo tôi kể những kỷ niệm đáng nhớ nhất th́ đó chỉ là những ngày mưa mấy chị em tôi ngồi quanh bếp lửa chờ mẹ rang bắp. Dường như là thói quen, mỗi chiều trời mưa, mẹ tôi lại bắc chảo cát lên rang bắp, một phần cũng do nhà sẵn bắp-đặc sản tháng 7 của quê tôi. Những trái bắp hổi đó ngọt lịm, dẻo dính răng mà bao nhiêu năm xa quê, tôi chưa từng gặp được ở đâu hương vị bắp tương tự. Nên mỗi lần thèm nếm lại vị xưa, tôi lại phải nhờ chị gái gói ghém gởi vào cho… Trời mưa, ngồi quây quần bên ba mẹ, vừa nhai những hạt bắp tới lửa vàng ươm gịn rụm vừa nghe ba kể chuyện đời xửa đời xưa luôn là những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong ḷng tôi… Để bây giờ mỗi lần trời ui ui chuẩn bị mưa, tôi cũng háo hức chạy ra chợ, mua bắp về rang. Nhà thành phố, bếp ga, chảo không dính, làm sao rang ra được hạt bắp gịn tan như mẹ tôi rang… nhưng dù hạt bắp cứng c̣ng “nhai găy răng” như lời con gái, tôi cũng cảm thấy một chút ấm áp xưa quay về… Mưa tháng 7 c̣n nhắc nhớ tôi dáng dấp một người… Tôi không làm sao quên được h́nh ảnh một người tóc ướt mưa, gọi cửa nhà tôi một chiều muộn, giúi vào tay tôi chiếc lồng đèn nhỏ xíu làm bằng tay… Món quà đầu tiên tôi nhận được từ bạn khác phái theo tôi đến bây giờ… V́ những lẽ đó, ai ghét mưa tôi không biết, riêng tôi thích mưa… nhất là mưa tháng 7… PL 3.8.11 |
Tṛ chuyện với con
Ba: - Này con trai, nếu sau này con làm một người quản lư, th́ phải biết phân công công việc cho những người xung quanh nhé! Con trai (Học lớp 3) - Con biết mà, nhưng con phân công công việc theo tính cách nữa... Ba ngỡ ngàng: - Ai dạy con vậy? Con trai: - Con tự biết, từ lớp 2 con đă biết Mẹ: - Ví dụ? Con trai: - Như đội bóng của con (Con trai đang học đá bóng), Ai siêng năng, con sẽ bố trí tiền đạo Ai hiền, con sẽ bố trí tiền vệ, chứ nếu dữ, lỡ thua, sẽ đánh nhau với đội kia Ai cẩn thận, con sẽ bố trí hậu vệ Ai nhanh nhẹn, con sẽ bố trí thủ môn ... Con trai suy nghĩ mọi chuyện rất mạch lạc, điều này Mẹ biết... Nhưng suy nghĩ chín chắn như vầy th́ lần đầu tiên mẹ thấy. Hy vọng, với tính cách này của con, con sẽ thành công trong tương lai... Không ǵ hạnh phúc hơn khi nh́n thấy con cái chúng ta lớn khôn mỗi ngày... |
Nghĩ về một người... ḷng không cảm giác. Không buồn, không vui, cũng không ghét bỏ ǵ... Nhưng chắc nếu gặp nhau bây giờ, có lẽ cũng không c̣n chuyện ǵ để nói...
Đôi khi tự hỏi, ḿnh có nghiệt ngă với họ lắm không? Có lẽ không, chỉ đơn giản là không muốn ngồi cạnh nữa, không muốn tṛ chuyện nữa và ... không muốn mở ḷng ra nữa... V́ sao ư? Ḿnh cũng không biết nữa... Người ấy bây giờ trôi dạt theo một ḍng chảy khác... buồn vui với một khung trời khác...chắc cũng như ḿnh... không buồn, không vui khi nhớ đến một người... xa xăm... Thôi th́... hăy cứ sống b́nh an... thế cũng vui ḷng nhau rồi... |
Thoi gian van cu troi,duong doi van phai buoc...chi mong rang ky niem hay de mai mai la ky niem Co nhe!!'
|
Quote:
PL là người hay cất giữ kỷ niệm. Chẳng có ǵ có thể phai được trong ḷng ḿnh cả... Đôi khi rảnh rỗi lại lôi kỷ niệm ra ngắm nghía... và kư ức như cuộn phim quay về thôi LH. |
Ngồi nán lại công ty sau giờ tan sở cũng có cái thú vị.
Văn pḥng vắng vẻ, chỉ c̣n tiếng máy lạnh chạy ŕ ŕ và tiếng gơ phím lách cách của vài người chưa hết việc... Xa xa ngoài cửa sổ, hoàng hôn đang đến, nắng nhạt dần, mây xám dần... trời ui ui... dường như sắp mưa... Dăm ba chiếc lá muồng bay nghiêng nghiêng qua tầm mắt. Không biết lá đang buồn hay vui... Khung cảnh âm u buổi chiều khiến ḷng ḿnh cũng nao nao những cảm xúc không gọi thành tên được. Giờ này, bao gia đ́nh đang quây quần bên mâm cơm... Mail đến, đọc, trả lời, rồi lại lọ mọ trên NV. Một ḿnh lướt web. Chẳng hiểu sao ḿnh rất thích cảm giác một ḿnh lướt web này. Một ḿnh giữa mênh mông vắng lặng, từa tựa như cảm giác một ḿnh trước biển, hay một ḿnh ngắm trăng khuya... Chợt nhớ mấy câu thơ của Nguyễn Bỉnh Khiêm: Ta dại ta t́m nơi vắng vẻ Người khôn người đến chốn lao xao... ... Ừ, một ḿnh cũng thú vị... |
Quote:
|
Quote:
|
Có lẽ, địa ngục của t́nh yê u là sự ghen tuông... cuộc t́nh nào cũng có sẵn địa ngục này... và có lẽ ai trong chúng ta cũng đă ít nhất một lần đặt chân tới... Chúng ta khổ sở v́ người đó không yêu chúng ta như chúng ta mong đợi. Chúng ta khổ sở v́ họ không yêu một ḿnh ta như ta mong muốn? Ở trong địa ngục đó, chúng ta luôn quay quắt "V́ sao ta yêu họ thế, mà họ không yêu ta như ta yêu họ?" Những câu hỏi đại loại như vậy, giằng xé tâm can chúng ta. Sao ta không nghĩ thử một lần "Ta có ǵ để cho họ nên yêu ta không?" Hoặc "Ta nên làm ǵ để họ thấy ta đáng yêu?"... Ḿnh những lúc sa chân vào hố buồn trên con đường thăm thằm ... thường tự nhủ "Cuộc đời này, đâu phải chỉ có t́nh yêu mới có thể khiến chúng ta hạnh phúc, c̣n có nhiều thứ khác dẫn chúng ta đi đến bến bờ tươi đẹp của cuộc sống. Sao chúng ta lại phiền muộn v́ những người không yêu thương ta?" T́nh yêu vốn là tảng đá vô h́nh mà to lớn che hết tầm mắt, khiến chúng ta tưởng cuộc đời này chỉ có t́nh yêu. Hăy thử đặt t́nh yêu qua một bên, chúng ta sẽ thấy bầu trời xanh kia, bông hoa xinh đep kia, những bàn tay bạn bè chân t́nh đang đợi chúng ta xung quanh... Tôi thi thoảng ví ái t́nh như ma quỷ mang mặt nạ thiên thần, cám dỗ chúng ta, mê hoặc chúng ta sa vào mê cung lẩn quẩn, giày ṿ chúng ta đến tận cùng đau khổ.... Vậy nên, khi đau khổ v́ ái t́nh, hăy rời xa nó ngay... em nhé! Đọc tin em, ngồi nghĩ lan man.... |
Quote:
Lan man khi đọc tin em Địa ngục t́nh yêu là sự ghen tuông Ai trong chúng ta chưa một lần đặt chân tới ? Chúng ta khổ sở v́ người đó không như mong đợi Sao họ không yêu chúng ta nhiều như chúng ta đang yêu ? Giằng xé tâm can ánh chớp rạch trời chiều Rào rào đổ cơn giông câu hỏi: Họ có yêu ta không? Ta nên làm ǵ để họ thấy đáng yêu Những câu hỏi quặn ḷng đau nhói Xô chúng ta sa chân hố thăm thẳm đường buồn Tự nhủ với ḿnh hạnh phúc là được yêu thương Nhưng bến bờ đó đâu phải chỉ riêng một người nam,người nữ Họ không yêu chúng ta... Chúng ta muộn phiền... V́ sao vậy chứ ? Chung quanh đây c̣n bao nhiêu thứ đang đợi chờ ḿnh T́nh yêu vốn một tảng đá vô h́nh Che tầm mắt chúng ta,giam cuộc đời chúng ta trong mụ mị Hăy đặt tảng đá một bên để thấy cuộc đời vẫn c̣n thú vị Bầu trời xanh những bông hoa xinh cùng ṿng tay bè bạn chân t́nh Ái t́nh kia như ma quỷ mang mặt nạ thiên thần Mê hoặc chúng ta trong ṿng luẩn quẩn Dày ṿ chúng ta đến tận cùng túng quẫn Vậy nên khi đau khổ ái t́nh hăy rời xa ngay nó,nghe em |
Cô PL và Vịt hợp đồng tác chiến ha...
Cô PL dịch thơ thành văn VA dịch văn thành thơ ha... |
Hi,hợp đồng này đáng để kí đó cô :hi:
|
Quote:
|
Chay tịnh 1 tháng, thấy ḷng ḿnh yên tĩnh. Một tháng lắng ḷng cảm nhận nhiều hơn sự hỗn độn của thế gian. Quả thế gian là một sân khấu khổng lồ, mà mỗi người là một diễn viên đang tất bật diễn phân cảnh của ḿnh.
Thỉnh thoảng xem một vài phân cảnh, ḷng ḿnh cứ miên man nghĩ ngợi. Nếu ví cuộc đời là một chuyến xe trung chuyển đi đến cơi xa vời nào đó, th́ mỗi người là một hành khách, đang cố giành tấm vé hạng nhất với chỗ ngồi êm ái, bạn đồng hành dễ thương. Để giành lấy tấm vé hạng nhất ấy, người ta lọc lừa nhau cũng có, giẫm đạp lên nhau cũng có. Kẻ được th́ cười hể hả. Người thua th́ cay cú hận thù. Thấy ḿnh nhiều khi lạc lơng. |
Quote:
Bản dịch này bỏ qua hơi nhiều chi tiết cô nà :D http://pictures.vinatro.com/tinh-yeu...aTro.com-1.jpg Những chuyến xe đời Đôi lúc miên man nghĩ ngợi Cuộc đời là chuyến xe Con người là hành khách Lừa lọc nhau,giẫm đạp nhau giành giật Để đạt chỗ ngồi êm ái hơn cùng người bạn đồng hành dễ thương Hệt như băi chiến trường Kẻ được hả hê cười Người thua hận thù cay cú Tôi chỉ là người năm cũ Hành khách lạc loài trên một chuyến xe |
Quote:
|
Cô ơi,xem người ta b́nh thành quả của hợp đồng nà:
Ḿnh thích bài thơ này lắm. Bài thơ có giá trị hiện thực và nhân văn khá cao. Bạn xây dựng được h́nh tượng thơ độc đáo, có t́nh khái quát cao từ một liên tưởng đậm tính tư duy: Cuộc đời là chuyến xe Con người là hành khách Hiện thực được diễn tả khái quát bằng một loạt động từ theo nhịp tăng tiến, trùng điệp diễn tả hành động xấu xa, bản chất xấu xa chỉ v́ ḷng tham, v́ sự ích kỉ: Lừa lọc nhau,giẫm đạp nhau giành giật Để đạt chỗ ngồi êm ái hơn cùng người bạn đồng hành dễ thương Cuộc chiến tranh giành có kẻ thắng người thua là hiện thực đáng để con người suy nghĩ nhất, được cụ thể hóa qua lối so sánh và tương phản, thể hiện nội tâm rất tốt về một không gian xă hội tưởng như rộng lớn mà sao vô cùng chật hẹp: Hệt như băi chiến trường Kẻ được hả hê cười Người thua hận thù cay cú Hai câu kết bài thơ, bạn gợi lên h́nh tượng tác giả, h́nh tượng nhân vật trữ t́nh, là người trong cuộc . Một con người buộc phải đi trên chuyến xe cuộc đời ấy nhưng trong sâu xa của ḷng ḿnh, bạn không chấp nhận sự xấu xa ấy. Bạn muốn hướng tới sự tốt đẹp nhưng không được v́ thực tại như vậy đă khiến bạn phải buồn đau. Ḷng cảm thông và thương yêu của bạn đă giành cho "...những người bạn đồng hành dễ thương". Tuy không nói ra nhưng tiếng nói của lương tri đă được bạn gửi vào trong thơ một cách kín đáo mà sâu sắc: Tôi chỉ là người năm cũ Hành khách lạc loài trên một chuyến xe Tự gọi ḿnh là người năm cũ,là hành khách lạc loài, bạn thật đáng yêu, đáng nể về tính cách khiêm tốn nhưng cũng rất đáng ngưỡng mộ về một vẻ đẹp nhân cách, tâm hồn trước ḍng đời đen bạc. Giọng điệu thơ trầm lắng có sức truyền cảm lớn, thấm sâu trong tâm hồn người đọc, chạm đến nơi trắc ẩn nhất của ḷng người... Bài thơ ngắn,lời ít mà ư nhiều. Trong thế giới nghệ thuật xinh đẹp của bài thơ có một thế giới tâm hồn đẹp đẽ đang rộng mở, đang hướng vào sâu thẳm những vấn đề giá trị có tính thời đại thật đáng quan tâm. Tôi không ngờ "Thơ của một con vịt " mà lại hay và sâu sắc thế. Bạn có tài, có tâm hồn đấy. Xin trân trọng và ngưỡng mộ! Tre Xanh Đạo tùy bút của cô PL lại được khen,ngại gớm :snicker: |
Quote:
|
Hi,vụ này phát sinh,chưa ghi trong hợp đồng nà :D
|
Buông xả..
Lần học thư pháp. Bài tốt nghiệp của ḿnh là chữ này. Ḿnh thích chữ này, thích ư nghĩa của nó. Chúng ta hay có thói quen tích trữ mọi thứ trong ḷng, tích trữ cảm xúc, níu giữ những thứ không thuộc về ḿnh... Đọc trong triết lư đạo Phật, một trong những nguyên nhân của KHỔ cũng từ chỗ chúng ta không thể BUÔNG XẢ. Cầm tờ giấy trong tay, dù tờ giấy nhẹ, nhưng cứ cầm hết ngày này sang ngày khác, cũng đến lúc chúng ta cảm thấy tờ giấy nặng tựa đá tảng. Huống hồ, chúng ta cứ măi đeo vào ḿnh những thứ c̣n nặng nề hơn... Nếu lỡ sa chân vào vũng lầy nào đó, nếu chúng ta không t́m cách trèo ra khỏi th́ trước sau ǵ chúng ta cũng bị ch́m vào vũng lầy ấy măi măi... Khi bị vướng mắc, hăy trút bỏ những thứ đang khiến chúng ta vướng víu, ắt hẳn chúng ta sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Nếu bị vướng víu mà càng quay cuồng vùng vẫy th́ chúng ta càng bị dây dợ cắt vào thịt da đau đớn hơn. Buông xả là một cách tự cứu lấy ḿnh! |
Quote:
|
Quote:
Bài này dịch khó quá,hông sát được :( http://tin180.com/wp-content/blogs.d...80.com_001.jpg Buông xả Sống ở đời ai cũng có thói quen Những cảm xúc vén vào ḷng tích trữ Thứ không thuộc về mỏi ṃn níu giữ Chữ Khổ ở đời từ đấy mà ra Một tờ giấy trong tay chúng ta Hết tháng sang ngày cũng dần nặng trĩu Huống hồ cứ đeo tảng đá nặng nề,vướng víu Khắc ch́m giữa hố lầy nếu chẳng cố trèo ra Hăy trút bỏ hết đi những thứ vướng víu chúng ta Để cơi ḷng nhẹ nhàng hơn biết mấy Càng vướng víu,càng cuồng quay vùng vẫy Dây dợ cắt vào da thịt đau hơn Cứ mỗi khi thấy nặng trĩu tâm hồn Tôi lại cố dặn ḷng:buông xả Hihi,giờ chỉ để đây thôi,hông đem nơi khác nữa cô nà,hông lại được một phen mắc cỡ :D |
Vườn cảnh sân thượng nhà ḿnh sum suê lắm rồi.
Gị lan rừng sáng nay vừa nở bung trắng muốt, nh́n thất mát mắt. Cội lộc vừng bé xíu cũng bon chen tḥ mấy dây hoa dài chạm nền sân. Định mang máy h́nh lên chụp lộc vừng cho bé Gôn xem, mà cơn mưa dai dẳng đêm qua đă làm rụng hết những đóa hoa đỏ thắm, chỉ c̣n trơ lại dây hoa gầy guộc. Chắc phải đợi đến mùa thu năm sau. Ḿnh ít có thời gian lên sân thượng, nhưng mỗi lần lên là quyến luyến không rồi. Ngoài hoa này hoa kia ra, sân thượng c̣n có giàn bầu bí, lâu lâu cho trái, chậu hành xanh mướt, khay cải con con... Ở thành thị này, kiếm được một mảnh đất vườn trồng cây không dễ, nhất là những ngôi nhà phố, nên cây cỏ chỉ có thể trồng trên lan can hay sân thượng... Ngắm cây cỏ sau những giờ phút tất bật với cơm áo gạo tiền thấy ḷng thanh thản. Ừ, giá người ta cũng vô ưu như cây cỏ nhỉ? Lặng thầm xanh... mà vẫn xanh rất miệt mài... |
Quote:
Mà công nhận VA tài thiệt đó... chuyển thể ngọt ghê nơi... |
Quote:
Giá được như cây Ít có thời gian lên sân thượng ngắm hoa Vườn cảnh nhà ḿnh giờ sum suê lắm Giỏ lan rừng nở bung bông trắng Cội lộc vừng tḥ mấy dây hoa Tại cơn mưa dai dẳng đêm qua Không kịp chụp h́nh cho bé Gôn xem được Chỉ c̣n trơ những dây hoa gầy guộc Chắc đợi mùa thu năm sau... Ngắm cỏ cây sau những lo toan cơm áo ngập đầu Thấy ḷng ḿnh chợt thanh thản lạ Muốn được vô ưu như cỏ cây kia quá Lặng thầm xanh...mà xanh rất miệt mài |
Quote:
"lặng thầm xanh...mà xanh rất miệt mài" (cảm ơn cả cô Pha Lê nữa chứ nhỉ :)) |
Quote:
|
VA giỏi thiệt đó, lời cô PL mà không có VA chắp cánh th́ sao bay tới ban mai xanh được nhỉ? Cảm ơn Vịt nhiều nha Vịt, hôm nào có dịp cô PL sẽ đăi Vịt món Vịt quay nhé!
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:33 AM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.