Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Tùy Bút (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=77)
-   -   Phút bình yên (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=3846)

hoabeodai 29-06-12 08:21 AM

"Minh Mẫn lên ván cúi xuống cho Út"
Mình dõng dạc ra lệnh,con bé xị mặt ra nhưng không dám cãi lời,nó nằm ịch lên ván như một cách phản ứng càng khiến mình tức giận.Nhịp cây roi keo lên cái mông to tướng của nó mình nghiêm giọng tra hỏi,sự bực tức khiến cho cái giọng của mình nặng trình trịch và cái giọng của nó mềm như nước mắt.Mẹ mình ngồi trên võng lắng nghe,cả nhà lắng nghe tội trạng của nó,tất cả lặng thinh,chỉ có mình là quan tòa sang sảng kể tội và nó là phạm nhân thút thít xỉ mũi(ai biết được thực sự điều gì đang diễn ra trong đầu của phạm nhân?)
Cho nó thời gian suy nghĩ một ngày để có câu trả lời rõ ràng với mình sau khi tự vấn tội trạng...cá nhân.Mình gắt :"đi rửa tay chân mặt mũi ngay",nó líu ríu làm theo rồi nhanh chóng lẩn ngay ra ngoài mé hiên nhà ngồi khóc.Mình cảm thấy khó chịu và buồn bực về tất cả,mẹ mình bảo :"con bé này phải nghiêm khắc vậy mới được",chị nói :"cứ hỏi rõ ràng xem ý nó bây giờ thế nào?muốn sao thì cứ trình bày,mới tí tuổi đầu mà đã có suy nghĩ như vậy thì lớn chút nữa chắc không coi ai ra gì"...Mình thầm trách chị đã không gần gũi thật sự để dạy bảo con giá trị gia đình,để nó cảm nhận tình yêu thương và thấu hiểu sự cần thiết của tình máu mủ.Không thể chấp nhận cái từ "họ" mà nó dùng để gọi người thân của mình trong khi nhắn tin cho bạn,mình hiểu rằng nó không thật sự yêu quý gia đình ngoại mà chỉ xem gia đình ngoại như một nơi nó tạm dừng chân,nó tạm thay đổi không khí bên cạnh những ngừơi mà nó gọi là bà,là mẹ ba,mẹ Lan...Một con bé 12 tuổi đầu,lại có những suy nghĩ lệch lạc trước tiên là do lỗi ở người lớn.
Mình hỏi thằng bé :"con nói gì với chị Minh Mẫn vậy?",thằng bé trầm ngâm như ông cụ " con tâm sự với chị,an ủi chị cho chị đỡ buồn chứ có gì đâu".Í trời! một thằng bé 7 tuổi "tâm sự an ủi" một con bé 12 tuổi ư? mình tò mò thật :"con nói cho cả nhà nghe xem nãy giờ hai chị em tâm sự những gì nhé con ngoan".Ông cụ non trịnh trọng "con nói chị đừng buồn nữa,đừng khóc nữa,khóc nhiều bị đau mắt rồi mẹ chị phải tốn tiền đi chữa mắt cho chị đấy,có em chơi với chị nè,chị buồn chị cứ nói em nghe”,mình tò mò hỏi tiếp:” vậy rồi chị nói sao ?”,”chị nói sao mà chị khổ quá,không ai thương chị.”,”chị đừng nói vậy,cả nhà thương chị,Út thương chị thì mới dạy chị chứ,thương cho roi cho vọt,ghét cho ngọt cho bùi mà,chị xòe hai bàn tay nè,thí dụ tay phải là nhà nội mình,tay trái là nhà ngoại mình,hai bàn tay giống nhau không?giống,hai ngón tay cái như là bà ngoại và bà nội mình,nếu mà chị chỉ thương nhà nội mà không thương nhà ngoại thì giống như chị chặt đứt một bàn tay,vậy thì chỉ còn có một bàn tay mình thành người tật nguyền rồi đâu có làm gì được?mình có hai bàn tay như hai nhà nội ngoại thì mình mới mạnh mẽ làm cái gì cũng được…”
Giật mình,trời?một thằng bé 7 tuổi sao lại nói được những lời lẽ đầy nhiệt tình và chí lí như vậy?tự dưng mình thấy xấu hổ với bản thân mình,ngoài những lời luận tội,mình không đưa ra được những lời động viên hay giải thích chân tình cho con bé thấu hiểu,còn thằng bé thì ngược lại,nó thu phục đứa chị bằng một ví dụ thực tế và sẵn sàng bên cạnh chia sẻ với chị nó,chao ôi!lớn đầu như mình mà giáo dục chưa thông…

úm_bala 29-06-12 02:27 PM

Quote:

Nguyên văn bởi hoabeodai (Gửi 76683)
"Minh Mẫn lên ván cúi xuống cho Út"
Mình dõng dạc ra lệnh,con bé xị mặt ra nhưng không dám cãi lời,nó nằm ịch lên ván như một cách phản ứng càng khiến mình tức giận.Nhịp cây roi keo lên cái mông to tướng của nó mình nghiêm giọng tra hỏi,sự bực tức khiến cho cái giọng của mình nặng trình trịch và cái giọng của nó mềm như nước mắt.Mẹ mình ngồi trên võng lắng nghe,cả nhà lắng nghe tội trạng của nó,tất cả lặng thinh,chỉ có mình là quan tòa sang sảng kể tội và nó là phạm nhân thút thít xỉ mũi(ai biết được thực sự điều gì đang diễn ra trong đầu của phạm nhân?)
Cho nó thời gian suy nghĩ một ngày để có câu trả lời rõ ràng với mình sau khi tự vấn tội trạng...cá nhân.Mình gắt :"đi rửa tay chân mặt mũi ngay",nó líu ríu làm theo rồi nhanh chóng lẩn ngay ra ngoài mé hiên nhà ngồi khóc.Mình cảm thấy khó chịu và buồn bực về tất cả,mẹ mình bảo :"con bé này phải nghiêm khắc vậy mới được",chị nói :"cứ hỏi rõ ràng xem ý nó bây giờ thế nào?muốn sao thì cứ trình bày,mới tí tuổi đầu mà đã có suy nghĩ như vậy thì lớn chút nữa chắc không coi ai ra gì"...Mình thầm trách chị đã không gần gũi thật sự để dạy bảo con giá trị gia đình,để nó cảm nhận tình yêu thương và thấu hiểu sự cần thiết của tình máu mủ.Không thể chấp nhận cái từ "họ" mà nó dùng để gọi người thân của mình trong khi nhắn tin cho bạn,mình hiểu rằng nó không thật sự yêu quý gia đình ngoại mà chỉ xem gia đình ngoại như một nơi nó tạm dừng chân,nó tạm thay đổi không khí bên cạnh những ngừơi mà nó gọi là bà,là mẹ ba,mẹ Lan...Một con bé 12 tuổi đầu,lại có những suy nghĩ lệch lạc trước tiên là do lỗi ở người lớn.
Mình hỏi thằng bé :"con nói gì với chị Minh Mẫn vậy?",thằng bé trầm ngâm như ông cụ " con tâm sự với chị,an ủi chị cho chị đỡ buồn chứ có gì đâu".Í trời! một thằng bé 7 tuổi "tâm sự an ủi" một con bé 12 tuổi ư? mình tò mò thật :"con nói cho cả nhà nghe xem nãy giờ hai chị em tâm sự những gì nhé con ngoan".Ông cụ non trịnh trọng "con nói chị đừng buồn nữa,đừng khóc nữa,khóc nhiều bị đau mắt rồi mẹ chị phải tốn tiền đi chữa mắt cho chị đấy,có em chơi với chị nè,chị buồn chị cứ nói em nghe”,mình tò mò hỏi tiếp:” vậy rồi chị nói sao ?”,”chị nói sao mà chị khổ quá,không ai thương chị.”,”chị đừng nói vậy,cả nhà thương chị,Út thương chị thì mới dạy chị chứ,thương cho roi cho vọt,ghét cho ngọt cho bùi mà,chị xòe hai bàn tay nè,thí dụ tay phải là nhà nội mình,tay trái là nhà ngoại mình,hai bàn tay giống nhau không?giống,hai ngón tay cái như là bà ngoại và bà nội mình,nếu mà chị chỉ thương nhà nội mà không thương nhà ngoại thì giống như chị chặt đứt một bàn tay,vậy thì chỉ còn có một bàn tay mình thành người tật nguyền rồi đâu có làm gì được?mình có hai bàn tay như hai nhà nội ngoại thì mình mới mạnh mẽ làm cái gì cũng được…”
Giật mình,trời?một thằng bé 7 tuổi sao lại nói được những lời lẽ đầy nhiệt tình và chí lí như vậy?tự dưng mình thấy xấu hổ với bản thân mình,ngoài những lời luận tội,mình không đưa ra được những lời động viên hay giải thích chân tình cho con bé thấu hiểu,còn thằng bé thì ngược lại,nó thu phục đứa chị bằng một ví dụ thực tế và sẵn sàng bên cạnh chia sẻ với chị nó,chao ôi!lớn đầu như mình mà giáo dục chưa thông…

Phục em bé 7 tuổi này quá ! Nhận thức sắc sảo hơn tuổi rất nhiều. Bé này thì chị Bèo khỏe rùi, ko cần cầm roi nữa. :ok:

Lan Hương 02-07-12 11:37 PM

Vậy là bèo mắc tội bạo hành trẻ em đó
Dạy CD mà ko biết luật về quyền trẻ em và công ước BVQTE sao

phale 03-07-12 05:31 AM

Đứa bé 7 tuổi thật tuyệt Bèo à. Mà cô bé 12 tuổi chắc đang tự khẳng địng mình. Bé con nhà PL lúc 10-12 tuổi đã đem quyền trẻ em và quyền công dân nói chuyện với mẹ khi mẹ kiểm soát gắt gao bạn bè của con. Lúc đó trong mắt bé chỉ bạn bè là number one. Nhưng 2 năm sau bé bắt đầu nhận thức được sự quan trọng của gia đình và các mối quan hệ họ hàng.

Bèo ui, PL nghĩ là do tâm lý trẻ con theo từng giai đoạn thôi. Cất roi đi Bèo ha và ngồi xuống nghe bé tâm sự sẽ hiểu bé nhiều hơn. Bé giờ như chiếc tàu cần hoa tiêu dẫn đường... để đừng đi lạc vào nơi gai góc.

hoabeodai 03-07-12 07:04 AM

@LH:công ước của LHQ về QTE bèo nhớ rõ,bèo cũng nhớ ông bà mình bảo"thương cho roi cho vọt,ghét cho ngọt cho bùi" á :rang:
@cô ơi:trong một vài tình huống đôi khi mình không kềm chế được cô, bèo ít khi sử dụng ngón đòn,nhưng hành động đó cũng đã chứng tỏ sự yếu đuối và bất lực của bản thân nên bèo thấy mắc cở khi nghe lời giáo dục của thằng bé :mad:

Lan Hương 03-07-12 09:01 PM

Ông bà mình cũng bảo 'nói dzậy mà hổng phải dzậy'

Lan Hương 08-07-12 05:33 PM

Cây con vườn nhà
(tặng Út Đậu nha)

Vú sữa Lò Rèn có ngọt không
Sầu riêng mấy độ hỏi ai trồng
Cherri chín mọng thèm vô nếm
Mangost no tròn muốn tới trông
Chỉ sợ nuôi heo thì lỗ vốn
Còn lo hái đậu phải ra đồng
Năm Roi tính thử mà đâu dám
Cú vọ khi nào ngủ với Công

hoabeodai 09-07-12 01:00 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Lan Hương (Gửi 77454)
Cây con vườn nhà
(tặng Út Đậu nha)

Vú sữa Lò Rèn có ngọt không
Sầu riêng mấy độ hỏi ai trồng
Cherri chín mọng thèm vô nếm
Mangost no tròn muốn tới trông
Chỉ sợ nuôi heo thì lỗ vốn
Còn lo hái đậu phải ra đồng
Năm Roi tính thử mà đâu dám
Cú vọ khi nào ngủ với Công


KHÔNG QUẠ CHẢ BIẾT CÔNG..

Nực cười so tớ với thi nhân
Ôi trời!trời chẳng ở cho cân
Tớ xinh như thế mười mươi cả
Ấy xấu nhường này mấy mấy phân?
Nụ hoa e ấp hương dè dặt
Răng vẩu che trời mím khó khăn :luoi:
Ấy ngồi bên tớ như Công -Quạ
Đều họ nhà chim liệu có cần...???:nguong::nguong:

Thơ LH rất hay,bèo cảm ơn H nhìu nhìu nhìu....!!!
Chỉ duy nhất một người gọi bèo là Út Đậu,H là người thứ hai,hơi bị...choáng đó nghe :cuoi: khiến bèo giật mình đấy.
Nhân đây nhờ H chỉnh sửa giùm bèo bài thơ cho đúng luật luôn ha,bèo mới ...bò lên lớp 2 nên ...híc,coi bộ viết tùm lum tà la dễ hơn theo luật :matlac:

Theo đúng quy định của NV,chưa tốt nghiệp thì không được làm thơ đăng thơ đường luật ở bất kỳ trang nào,H nhanh nhanh "cứu bồ",không thì bài của bèo bị...vứt sọt rác,(quý thầy cô cho em xin lần này ạ!đừng zụt tội nghiệp em...)bắt chước H làm thể loại "đường" tháo hết mồ hôi hột ... đường mà hông thấy ngọt giề cả,chẳng biết sao mừ mấy thầy cô,mấy anh chị ho ra thơ thở ra văn giỏi thế nhỉ???:bemused::bemused::bemused:

Huyền Minh 09-07-12 01:27 AM

Quote:

Nguyên văn bởi hoabeodai (Gửi 77493)
KHÔNG QUẠ CHẢ BIẾT CÔNG..


.........................................
Đều họ nhà chim liệu có cần...???:nguong::nguong:

Câu này sao khó hiểu quá bèo :(

hoabeodai 09-07-12 01:40 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Huyền Minh (Gửi 77495)
Câu này sao khó hiểu quá bèo :(


hì hì... Phải để hết "một gánh tâm tư tình củm" vào thì mí hỉu được cí chuyện "họ nhà chim" chứ ạ (ẹ chưa!!!) :luoi:

Huyền Minh 09-07-12 01:43 AM

Nghĩa là Công hay Quạ đều là... chim, miễn sao có chút "tình củm" là OK rùi, đúng kg bèo? :D

úm_bala 09-07-12 02:38 AM

Em ko bít Công Quạ đổ một gánh tâm tư tình cảm vào đâu hết. Biết vui vì chị Bèo có LH chia sẻ thơ văn ngày ngày thui. Thật đáng quý lắm á ! :ok:

Lan Hương 09-07-12 04:59 PM

Quote:

Nguyên văn bởi hoabeodai (Gửi 77493)

Chỉ duy nhất một người gọi bèo là Út Đậu, H là người thứ hai,hơi bị...choáng đó nghe , khiến bèo giật mình đấy.

H biết bèo từng được gọi như vậy nên mới có thơ là: Chỉ sợ nuôi heo thì lỗ vốn Còn lo hái đậu phải ra đồng, hihi
Câu sau thì chắc đúng rồi còn câu trước ko biết đúng ko
Bèo cứ làm thơ tự nhiên như vậy cũng được cần chi phải chỉnh sửa cho nhiều
Ở xứ GC thì chắc chắn là Công rồi. "Là họ nhà chim phải có cần", dễ hiểu vậy mà anh HM còn thắc mắc ha
Thui H dzọt lẹ kẻo ăn bưởi 5 roi

hoabeodai 09-07-12 07:44 PM

Giờ người ta nuôi heo siêu nạc không à bạn ơi, heo nhà quê...chậm lớn cho nên "chia tay em chia tay hoàng hôn..."
Đậu này là đậu rồng "dây ở trên mây là trái đậu rồng ",có phải đậu tương đậu que đậu bún giề đâu mờ phải lặn lội ra đồng hái trời?bởi zị nên phải "xách cây dù đi xuống đi lên"mờ chỉ hái được mí cái bông cỏ :cuoi: Thầy bói bỏ quên mu rùa roài :hi:
Chài ai chỉnh sửa thí lầy thì...tui bắt được tui bẻ giò á...:fierce:

hoabeodai 12-07-12 03:54 AM

Chen chân đến chốn chợ tình
Đem duyên đổi lấy...cô mình xem sao!?
Tóc xanh má điểm hoa đào
Xinh tươi khoe nụ môi ngào mật hoa
Anh về lối cũ thêm xa
Cậy nhờ thầy mẹ sang nhà hỏi han
Cau tươi sắm độ đôi ngàn
Vôi hồng đôi thúng,trầu vàng vài mâm
Lại đem giấu chút hương thầm
Lẫn trầu cau để...ngấm ngầm tặng em... :ok:

Lan Hương 12-07-12 10:32 AM

Em ơi đừng nói thêm sầu
Làm sao có được trầu cau mấy ngàn
Hương thầm cũng muốn gởi sang
Mẹ cha chẳng chứng cho bàn tay không
Trầu xanh têm với vôi hồng
Bạc vàng còn thiếu mặn nồng làm sao
Bấy lâu nghe tiếng má đào
Mắt xanh chưa để ai vào phải chăng
Thương mình quán gió lều trăng
Biết đâu hồng diệp xích thằng là đâu
Em ơi đừng nói thêm sầu

Bèo dạo này cũng học các cô chú, anh chị ở NV, nửa đêm thức dậy làm thơ à

phale 12-07-12 01:48 PM

LH nói mới thấy, NV hay có thói quen làm thơ nửa đêm nhỉ? Trong đó có mình nữa...

Đọc thơ Lục bát của Bèo và LH rất thích... cứ như 2 nửa của một...:smells:

hoabeodai 12-07-12 09:52 PM

Quote:

Nguyên văn bởi Lan Hương (Gửi 77767)
Em ơi đừng nói thêm sầu
Làm sao có được trầu cau mấy ngàn
Hương thầm cũng muốn gởi sang
Mẹ cha chẳng chứng cho bàn tay không
Trầu xanh têm với vôi hồng
Bạc vàng còn thiếu mặn nồng làm sao
Bấy lâu nghe tiếng má đào
Mắt xanh chưa để ai vào phải chăng
Thương mình quán gió lều trăng
Biết đâu hồng diệp xích thằng là đâu
Em ơi đừng nói thêm sầu

Bèo dạo này cũng học các cô chú, anh chị ở NV, nửa đêm thức dậy làm thơ à




Công cha nghĩa mẹ bạc đầu còn mang
Một đời không ngớt lo toan
Việc lớn việc bé mẹ cha gánh gồng
Có bao giờ lại kể công
Non Sơn biển Thái vẫn mong con khờ
Chỉ điều lá thắm duyên tơ
Đồng tâm Mai - Trúc cuộc cờ vui chung
Khuyên ai kia chớ ngại ngùng
Tấm lòng cha mẹ bao dung sẵn bày
Tâm tình chất phát thẳng ngay
Là ai đã trả ơn dày mẹ cha
Bạc tiền - ấy chớ lo xa...:smells:

Lâu lâu bị mất ngủ thui chớ bèo không có thói quen thức khuya :no:
@cô : hai nữa của cái bánh hả cô? hì hì bèo đang nghĩ đến cái bánh bò hấp chấm nước dừa...chẹp chẹp...sao mình có tâm hồn ăn uống quá ta oai :simper:

phale 12-07-12 10:31 PM

Đúng là Bèo có tâm hồn ăn uống ghê đi...Chẹp chẹp... Mình cũng...

Cá chuồn 12-07-12 11:11 PM

Đôi khi thật thèm có 1 phút bình yên mà cũng kg có nổi. Bèo thật may mắn khi đã có rất nhiều phút bình yên.

hoabeodai 13-07-12 11:46 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Cá chuồn (Gửi 77862)
Đôi khi thật thèm có 1 phút bình yên mà cũng kg có nổi. Bèo thật may mắn khi đã có rất nhiều phút bình yên.

Hãy nhìn về phía trước
Đừng ngoái lại phía sau
Vững tâm ta tiến bước
Ngắm trời xanh muôn màu...

Cá chuồn 13-07-12 12:24 PM

Quote:

Nguyên văn bởi hoabeodai (Gửi 77900)
Hãy nhìn về phía trước
Đừng ngoái lại phía sau
Vững tâm ta tiến bước
Ngắm trời xanh muôn màu...

Giữa lý thuyết và thực tế, giữa suy nghĩ và hành động là 1 quãng đường rất dài đó Bèo

hoabeodai 13-07-12 08:57 PM

Quote:

Nguyên văn bởi Cá chuồn (Gửi 77904)
Giữa lý thuyết và thực tế, giữa suy nghĩ và hành động là 1 quãng đường rất dài đó Bèo

Đúng vậy,mình như hòn sỏi nhỏ mà muộn phiền như những đợt sóng va mãi vào nên có bao giờ sỏi được nằm yên lắng nghe tiếng gió? bèo nghĩ cố gắng cân bằng bản thân thì sẽ tìm được bình yên,dù chỉ là một phút.

hahaha 13-07-12 09:14 PM

Bỏ xứ kím ăn như 3h đây mà oan gia nghiệp báo còn bám đây nài!
Anh Cá ráng bơi nhé!:dining:

Lan Hương 13-07-12 10:54 PM

Quote:

Nguyên văn bởi hoabeodai (Gửi 77847)
Công cha nghĩa mẹ bạc đầu còn mang
Một đời không ngớt lo toan
Việc lớn việc bé mẹ cha gánh gồng
Có bao giờ lại kể công
Non Sơn biển Thái vẫn mong con khờ
Chỉ điều lá thắm duyên tơ
Đồng tâm Mai - Trúc cuộc cờ vui chung
Khuyên ai kia chớ ngại ngùng
Tấm lòng cha mẹ bao dung sẵn bày
Tâm tình chất phát thẳng ngay
Là ai đã trả ơn dày mẹ cha
Bạc tiền - ấy chớ lo xa...

Bạc tiền tớ chẳng lo xa
Chỉ lo gặp phải Phạm Ngà thì toi
Biết thân nghèo khổ bất tài
Khoản kia cũng kém hỏi ai mà cần
Mặc người mưa Sở gió Tần
Những mình nào có biết xuân là gì
Trai Tây trai Nhật ê hề
Thân mình trai Việt mơ chi má hồng
Quạ nào dám đậu Gò Công

http://nguyetvien.net/showthread.php?t=4337

hoabeodai 17-07-12 01:02 AM

Bâng khuâng cầm một chén trà
Mời ai?mời bóng!hay là mời nhau?
Biết rằng cau vẫn là cau
Chẳng hay trầu có là trầu như xưa?
Hay là thoáng chút bụi mưa
Hay là một mẩu duyên thừa cho nhau?...

úm_bala 17-07-12 01:18 AM

Quote:

Nguyên văn bởi hoabeodai (Gửi 78229)
Bâng khuâng cầm một chén trà
Mời ai?mời bóng!hay là mời nhau?
Biết rằng cau vẫn là cau
Chẳng hay trầu có là trầu như xưa?
Hay là thoáng chút bụi mưa
Hay là một mẩu duyên thừa cho nhau?...

Nửa đêm trăn trở mộng trầu - cau. Chị Bèo làm thơ ngày càng tha thiết hơn, nhưng lại buồn hơn :no:

Lan Hương 17-07-12 03:50 PM

Nửa đêm trăn trở trầu cau
Câu thơ da diết nỗi đau âm thầm
Chén trà tay vẫn còn cầm
Bóng người đã lạc xa xăm nơi nào
Biết rằng cau chẳng gặp trầu
thì thôi chuốc não mua sầu làm chi
Đầu xanh đã tội tình gì
Má hồng đền quá nửa thì chưa thôi
Đã đành phận hẩm duyên ôi
Cau già trầu héo thêm vôi chẳng nồng

Lan Hương 30-07-12 11:35 PM

Tặng hoa bèo dại bài thơ Đường thất luật nha

Một chuyến hành hương lâu quá lâu
Người đi để lại khách ôm sầu
Hoa cười hớn hở mừng duyên nắng
Cỏ lụn âm thầm đếm giọt châu
Lạnh ngón tay chờ gieo xuống phím
Mòn con mắt đợi ngóng theo tàu
Ru lòng trở gót vườn trăng cũ
Tìm phút yên bình trong đêm thâu

hoabeodai 05-08-12 12:05 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Lan Hương (Gửi 79396)
Tặng hoa bèo dại bài thơ Đường thất luật nha

Một chuyến hành hương lâu quá lâu
Người đi để lại khách ôm sầu
Hoa cười hớn hở mừng duyên nắng
Cỏ lụn âm thầm đếm giọt châu
Lạnh ngón tay chờ gieo xuống phím
Mòn con mắt đợi ngóng theo tàu
Ru lòng trở gót vườn trăng cũ
Tìm phút yên bình trong đêm thâu

Beo cam on LH nhe.hi hi tui di vang co may hom mu co nguoi nho tui nen lam tho tang ne,chac la k co nguoi cai nhau nen buon phai dzi hong?cho tui may hom nua tui dap le nha nha nha...e hem,tho that luat thi goi dung ten no la tho that ngon bat cu,k goi la tho Duong that luat nha

hoabeodai 29-08-12 12:57 PM

"Mây vương nắng nhạt,chiều nay thu về..."
Câu hát vang lên làm cho tôi thêm nhớ về ba, mẹ.Mùa thu về,mẹ ơi mùa Vu Lan,lòng con buồn nao nao...
Mùa thu,mùa Vu Lan,mùa hiếu hạnh của những người con,mùa báo ân sinh thành dưỡng dục của ba mẹ .Nhưng công ơn mẹ cha hơn trời hơn biển,chúng con làm sao báo đáp cho tròn được mẹ cha ơi!chúng con chỉ thành tâm chấp tay nguyện cầu Phật Tổ thùy từ gia hộ cho cha mẹ được an lành...
Trước không khí thiêng liêng của ngày Hiếu Hạnh,con tâm thành tri ân cha mẹ của con.
Hương trầm ngào ngạt lan tỏa như những áng mây nhẹ quyện tròn giữa không gian,màu hoa hồng rực thắm,con ngỡ như nụ cười ngọt ngào dịu hiền của mẹ cha.Trước Đấng Đại Hiếu Thích Ca Mâu Ni Phật,lòng con thổn thức theo từng lời trong bài sám Vu Lan:
"Noi gương Đức Mục Kiền Liên
Nguyện làm con thảo
Lòng càng áo não
Nhớ nghĩa thân sinh
Con đến trưởng thành
Mẹ dày gian khổ..."
Âm thanh trầm lắng vời vợi hòa cùng tiếng lá hoa rì rào tạo thành một bản "HIếu Đạo Ca" rung động lòng người.Đó mới chính là âm thanh vĩnh cửu.
Con nhớ mẹ,ba...
Con biết,con đã bao lần bất hiếu nghịch bội,khiến lòng ba mẹ đau xót.Con cúi đầu sám hối trước mẹ,ba.Hai đấng Từ Phụ,Từ Mẫu của con,biết rằng ba mẹ luôn sẵn lòng tha thứ,con vẫn thấy bùi ngùi rơi lệ vì mình...
Hiếu Hạnh là Phật Hạnh,tự mỗi người con hãy dũng cảm tinh tấn trên đường học đạo,mà đạo làm con là cái đạo đầu tiên nên trau dồi ngõ hầu đem lợi ích từ giới hạnh của bản thân mình hồi hướng về cho cha mẹ được lợi lạc,an vui.Chúng ta hãy thành tâm cầu nguyện cho anh linh mẹ cha quá vãng được sớm về bờ giác,lại nguyện cho cha mẹ hiện tiền tâm bồ đề tăng trưởng,sáu thời luôn được bình an.
Nhân ngày lễ Vu Lan,con thành tâm cầu nguyện cho tất cả mọi người được an lạc,sống cuộc đời thuận thảo nhân ái.
Vinh Danh Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát!!!
Vu Lan Thắng Hội 2012

phale 29-08-12 02:24 PM

Tặng Bèo một đóa sen trắng nhé. Chúc chốn bình yên của Bèo luôn bình yên...


hoabeodai 29-08-12 07:10 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 80984)
Tặng Bèo một đóa sen trắng nhé. Chúc chốn bình yên của Bèo luôn bình yên...


Bèo cảm ơn cô nhiều nhé!
Trong những ngày này,hòa vào không khí mùa Vu Lan báo hiếu,bèo vẫn nghĩ " hoa là mẹ,mẹ là hoa,đóa hoa vô giá của cuộc đời".
Nhận đóa sen trắng tinh khôi từ bè bạn,con xin dâng tặng lên mẹ yêu thương!Cầu chúc mẹ luôn bình yên,an lạc....

hoabeodai 11-09-12 03:45 PM

Mình xung phong đưa tiễn 2 chú cá lóc về trời,vì mẹ kiêng sát sinh trong tháng Vu Lan.
Tự nhiên mất hết hứng thú khi nhìn nồi cháo sôi sùng sục,dù đã dùng hết xà phòng đến lá quế để rửa tay mấy lần nhưng vẫn tanh tao mùi máu cá.Ây da!muốn được ăn,nhưng mà....
Ngồi xem lại mấy tấm ảnh chụp chung với thầy Thích Thiện trung trong chuyến đi từ thiện (19/7) vừa qua,mình nghe có điều hối hận nhẹ nhàng len vào lòng khiến dạ bâng khuâng,nhớ lại bát cháo chay mà thầy đã ân cần mời cả đoàn...hôm nay cũng ăn cháo,nhưng là cháo cá lóc mập ú ụ mới mua của anh hàng xóm,tự nhiên thấy có lỗi với thầy và các em nhỏ còn quá nhiều thiếu thốn ở đó.Rồi đám người nữa tỉnh nữa điên nơi sư cô Thủy nữa,khi mình bước chân lên xe một chú bé chỉ còn tỉnh 70% gọi với theo hỏi "có gì cho con ăn không?".Mình đem hết chục gói xôi định mang theo cho đoàn ăn lót dạ đưa hết cho những con người đáng thương ở đó,đứng nhìn họ ăn ngấu nghiến và đổ tháo rơi vãi xung quanh chổ ngồi mà xót xa,tự hỏi sinh ra làm một kiếp người mà chi,sao phải nhiều khổ lụy thế này!? nghiệp báo ư?
Nếu không mở máy xem lại mấy tấm ảnh chắc mình không mang cảm giác nặng nề thế này,chắc rằng bữa cháo cá rau đắng sẽ ngon toàn vẹn...

phale 11-09-12 04:34 PM

Bèo, PL cũng thường hay trăn trở như Bèo khi nhìn những cảnh khổ quanh mình. Thôi thì tin vào triết lý nhà Phật rằng có quả báo luân hồi để giải thích cho những u u minh minh này Bèo ạ. Và từ đó cố gắng sống tốt để kiếp sau của mình đừng sa vào những hoàn cảnh đó!

hoabeodai 14-09-12 08:43 PM

Cho Q!!!!

Bây giờ mình có nhau chưa?
Để em giở miếng cau xưa têm trầu
Không là tháng bảy mưa ngâu
Lệ mừng thôi lại thấm vào mắt em

Chẳng phải trò chơi trốn tìm
Cõi người chớ để bạc thêm mái đầu
Gánh buồn đổ hết biển sâu
Tóc mây xin nối nhịp cầu đi chung

Duyên xưa có hết não nùng?
Tình xưa có hết nhớ nhung võ vàng?
Mai kia rời khỏi trần gian
Hồi sinh một quả tim vàng tặng nhau...

hoabeodai 15-09-12 05:13 PM

Tay xách cặp tay ôm hộp kim khâu vải vóc,đồng nghiệp trêu "hi BGH tạo cơ hội cho cô T rèn luyện nữ công gia chánh nè", mình cười như mếu:" văn,giáo dục,giờ dạy thêm công nghệ nữa mình thành...bách nghệ luôn rồi đó,mai mốt ai có may áo quần gì cứ mang tới mình nha,bảo đảm quần dài sẽ thành quần đùi hổng đẹp hổng lấy xiền".Vừa vén áo ngồi xuống ghế bảo vệ đã vào gọi "cô T ơi có phụ huynh tìm",mình bước ra phòng khách,một bà cụ tầm ngoài 60 vội vã lên tiếng: " cô,tui đóng tiền học cho thằng P.H cô,cô thông cảm tui mới lấy được tiền bán lúa hồi sáng sớm đó cô.nó về nó khóc nói con thấy bạn đóng tiền học hết rồi,bà nội không vô đóng cho con con không đi học đâu.con sợ cô gọi tên mắc cở lắm bà nội" mình chưa kịp lên tiếng,bà cụ đã nắm lấy tay mình...năn nỉ "cô ơi,hổng ấy cô chế bớt cho tui phần nào nha cô,nói thiệt cô thương chứ ba má nó li dị hùi nó mới học lớp 3,giờ thằng cha nó lấy vợ khác theo về quê vợ nó sống rồi,mẹ nó bỏ đi tới bây giờ có về thăm đâu.tui với ông nội nó nuôi 3 anh em nó hồi đó giờ đó cô.năm nay tiền học mấy đứa nó nhiều quá vợ chồng già kham hổng nổi cô.cô coi có khoản nào chế đựơc thì chế bớt cho tui nha cô,tui biết ơn cô dữ lắm cô".Mình giải thích về các khoản thu cho cụ hiểu,bà cụ móc cái bọc nhựa lần tay lấy cuộn tiền được cuốn tròn gói kỹ trong miếng khăn vuông cũ kỹ tần ngần đếm,ngẫm nghĩ một tí bà lại xin chế bớt phần nào khiến mình bội phần e ngại, bà cụ tính đi tính lại các khoản tiền,riêng tiền bảo hiểm ytế bà cụ quyết định xin thôi.Mình ước gì không phải làm cái việc thu các khoản tiền của học sinh,mình là giáo viên,công việc là giảng dạy chứ nào phải là người đi thu tiền.vô hình chung mình cứ như là kẻ đi buôn,và làm cho khoảng cách thầy trò dài ra bởi đồng tiền,xấu hổ.

phale 16-09-12 07:30 AM

Bèo ơi, đọc PM nhé!

hoabeodai 16-09-12 09:02 AM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 81767)
Bèo ơi, đọc PM nhé!

Ok cô.bèo sẽ tin cho cô sau.từ những duyên lành cô gieo hạt hôm nay.dù cho chỉ mới là ý niệm.bèo tin chắc chắc rằng quả ngọt sẽ là bạn đồng hành của cô mãi mãi về sau.bèo chúc cô luôn luôn cóh thêm nhiều niềm tin yêu của bạn bè nhé:mail:

phale 16-09-12 12:47 PM

Quote:

Nguyên văn bởi hoabeodai (Gửi 81775)
Ok cô.bèo sẽ tin cho cô sau.từ những duyên lành cô gieo hạt hôm nay.dù cho chỉ mới là ý niệm.bèo tin chắc chắc rằng quả ngọt sẽ là bạn đồng hành của cô mãi mãi về sau.bèo chúc cô luôn luôn cóh thêm nhiều niềm tin yêu của bạn bè nhé:mail:

Hy vọng là vậy Bèo ha. Hy vọng quanh mình chỉ toàn hoa thơm trái ngọt cho cuộc đời mãi tươi đẹp...


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:14 PM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.