Phố quen hay lạ
Phố quen hay phố lạ Mà ṿng vo muôn nơi Con đường nào có đợi Sao nghe nhiều xa xôi Trời có buồn không nhỉ? Khắp nẻo đường giăng mây Ta nhớ ai đến thế Ḷng sóng sánh dâng đầy Những hiên nhà lá rụng Bên cửa khép quạnh hiu Đâu ngôi nhà anh ở Để gởi nhớ nhung nhiều Ngỡ ḿnh như lữ khách Vừa theo tàu rời ga Sầu vương theo bóng nắng Hay bóng ai nhạt nḥa Phố quen hay phố lạ Chiều lẻ bước không anh Ḷng như sông biếng chảy Cho nỗi buồn loanh quanh.. 23.3.09 |
Ngày vỡ vụn đọng niềm đau
Thời gian vỡ gọi nỗi sầu lên ngôi Tim em vụn vỡ lâu rồi Từ khi ḿnh hóa ra người không quen C̣n thơ? Nỗi nhớ chất chen Sáng nay cũng vỡ bên thềm Chao ôi! 24.3.09 |
Điện thoại nửa đêm
Tặng Đ. Bạn gọi điện nửa đêm Bớt lạnh giấc chưa về Bạn ở nơi xa đó Cũng sợ đêm lê thê Căn pḥng tôi vắng vẻ Bạn chắc cũng một ḿnh Trở trăn về khó ngủ Đem ḷng gởi qua phôn Bạn, tôi chưa gặp mặt Sao gần gũi như quen Hay là khi cô quạnh Người ta gần nhau hơn? Đêm một canh ngắn bớt Theo điện thọai miên man Chiêm bao về lẩn khuất Trong giấc ngủ muộn màng Mai một ngày sẽ mới Vẫn ơn bạn đêm này Đôi lời qua điện thoại Đưa nỗi niềm xa bay... 25.3.09 |
Ngồi nghe anh hát
Chiều ngồi nghe anh hát Những điệu buồn xa xăm Ngỡ như là ngày tháng Đang về đây trăm năm Anh t́nh đầu có phải Hơn mười năm chưa quên Cũng điệu buồn như thế Gọi ngày xưa không tên? Những cung đàn kỷ niệm Lạc bàn tay lâu rồi Chiều nay ngồi nghe lại Từng nốt từng nốt khơi Anh hát nhẹ như gió Anh hát trầm như mưa Vây ḷng muôn băo tố Về theo t́nh xa xưa Chiều ngồi nghe anh hát Những điệu buồn xa xăm Anh có là t́nh cuối Khóa ḷng ta trăm năm? 25.3.09 |
Thôi
Thôi đem trả gió cho mây Trả hoa cho nắng, trả cây cho trời T́nh kia đem trả cho người Để dửng dưng, dửng dưng cười... những khi Thôi về một lối riêng đi Đem thơ phủ mặt, ngăn mi lệ tràn Con tim, khờ quá vội vàng Nhịp cầu riêng bắc...rồi sang một ḿnh Về thôi phong kín khối t́nh Chôn vào đáy dạ bóng h́nh người dưng Đem buồn giấu tận góc tâm Nh́n nhau như thể chưa lần gọi tên... 26.3.09 |
Ngủ muộn Tôi thức cùng tôi, đợi giấc về Đêm dài lặng lẽ chảy lê thê Đèn chong hiu hắt tường in bóng Quạnh quẽ chao ôi, lạnh tứ bề Người phía bên kia chắc ngủ rồi Chiêm bao biết có bóng h́nh tôi Người xa xăm lắm hay gần gũi Nỗi nhớ lăn ḥai chẳng tới nơi...? Đêm này đêm nữa mấy đêm thâu Thắc thỏm thạch sùng tiếng gọi nhau Ôm gối vào ḷng không đủ ấm Vai ai có rộng, mượn kê đầu? Đă tự khi nào hóa thói quen Quẩn quanh pḥng vắng mỗi khi đêm Hay từ dạo đó ḷng hay nhớ Giấc ngủ ghen hờn tránh mặt...nên... 26.3.09 |
Say...
Rượu dẫn lối, rượu đưa đường Em đi với vạn mù sương giăng đầy Bạn cầm tay, chị cầm tay Lệ rơi xuống vạt áo gầy...lặng câm 30.3.09 |
Nỗi buồn tôi nhiều lắm
Cơi tim riêng cất rồi Bạn cũng vui ǵ mấy Tát bể sầu chưa vơi Thôi nụ cười nhận nhé Che tủi hờn thế gian Tạ người tâm chia sẻ Bớt lẻ loi bên đàng 30.3.09 |
Nhận
Nhận về câu nói yêu thương Một hôm lạc giữa nẻo đường trần gian Nhận về ḥ hẹn vội vàng Một hôm vội vă bắc sang nhịp cầu Nhận về nỗi nhớ niềm đau Một hôm đem gởi...vực sâu ái t́nh Nhận về bóng của riêng ḿnh Nhận về ngăn ngực rỗng rênh hững hờ... C̣n không? Trả để em chờ Em quen với những bơ vơ lâu rồi Tưởng rằng chân thật gọi mời... Bây giờ ngỏanh mặt... Th́ thôi nhận về... 30.3.09 |
Cảm
Tặng VV Cảm tấm ḷng, cảm bàn tay Cảm người vất vả cho vay ân t́nh Cảm ḷng đem nối nhân sinh Cảm ơn dạ kết nghĩa t́nh gần xa Cảm hồn thanh khiết, mượt mà Cảm tim chứa những mặn mà yêu thương Cảm ai chẳng tính chẳng lường Máu hồng xẻ đến muôn phương tận t́nh 30.3.09 |
Cảm ơn tṛ đă "tán" để cô "tỉnh"...mộng...
Rằng em đă lỡ tên ḿnh Nối vào một nẻo đường t́nh xa xăm Biết là vô vọng trăm năm Cũng xin neo lại âm thầm... vậy thôi Dễ t́nh đem thử mà chơi Dễ duyên bắc được tới người không duyên? Dễ ǵ chung một lối riêng Thôi anh đừng nữa... nát tim một người Mộng kia chưa đắp đă vời Ḿnh không có nợ th́ thôi...đừng t́m 30.3.09 |
Lệ rơi, vọng tiếng xót xa
Thôi về khâu lại thật thà con tim Cuộc t́nh không dễ đặt tên Thôi th́ đáy mắt nỗi niềm chôn sâu |
Nhà mới ko dc nói chữ Buồn nha Cô....
:smells::smells::smells::smells: tặng Cô |
Em say, rượu cháy trong ḷng
Em say, rượu đổ ṛng ṛng tràn mi Em say, say giữa yêu v́ Bờ vai người tựa nhu ḿ...nên say 30.3.09 |
Vụng về đôi câu viết
Nơi góc nhỏ nghỉ chân Rời rạc đôi ḍng chữ Xin ai đừng phân vân Thơ giữ giùm tâm sự Làm bạn khi cô đơn Mong nỗi ḷng kẻ lạ Không níu khách tần ngần 30.3.09 |
Rằng say cũng đă nửa đời
Bao giờ tỉnh để nửa đời kia xong Chuyến đ̣ đợi bến hư không Ta c̣n lắm nợ cơi trần... chưa lên... Nợ t́nh nợ nghĩa nơ duyên Nợ người trầu thắm vôi têm hôm nào Nợ kia trả đến khi nào Nên đ̣ vẫn đợi xanh xao cuối đường.. 30.3.09 |
Người cũ và thơ cũ
Lạc buổi ấy thăng trầm Chợt thấy người thấp thóang Trong bóng một người dưng Oh, th́ ra khách lạ Khóac áo gió túi trăng Sao tựa người xưa thế Cho một người băn khoăn 30.3.09 |
Đau
Không ai xé mà ḷng đau đến thế Em vùi em vào bể khổ mất rồi Muốn ngỏanh mặt mà bàn chân đưa tới Sợi vô h́nh mà siết nghẹn quá thôi Đời muôn hoa, và người như ong bướm Cây lỡ lầm một buổi vướng chân nhau Toan nhắm mắt để ḷng thôi khắc khỏai Mà vô cùng da diết trái tim đau 30.3.09 |
Nợ duyên
Những nợ nần biết làm sao trả được Em vay người, và người lại vay em Cạn ly rượu muốn say quên chốc lát Mà tỉnh ra, lệ đẫm gối chăn mềm Em một lối và anh riêng một lối Lối em đi cũng khác lối người ta Đi quanh quẩn, và nh́n nhau khó nói Cứ quẩn quanh...chưa thấy lối về nhà Giá có thể trái tim thêm ngăn nữa Em chẳng hẹp ḥi để khổ kẻ yêu thương Anh hiểu nhé dẫu t́nh em vô vọng Mút máu ḿnh để nuôi giấc mộng thường Duyên th́ có mà nợ phần không có Đành đuổi nhau dẫu cạn sức đành cam Em đă vẽ một ṿng tṛn quanh chỗ Và mộ kia đang đợi phút hơi tàn... Anh cứ khóc bàn tay em lau lệ Bờ vai nghiêng anh dựa tạm...rồi đi Sợi tơ duyên lăo Nguyệt se chỉ vậy Th́ xin anh đừng trách cứ em ǵ... 30.3.09 |
Ly biệt
Em trút nốt hơi tàn rồi ly biệt Đem trái tim chôn vào cơi hư vô Tằm đă chết phút tơ ḷng cạn kiệt Nếu mai đây ai có ghé, đừng chờ... 30.3.09 |
Sang trang
Ảo vời một giấc liêu trai Cam ḷng cởi bỏ gót hài đang mang Chờ chi...nhật kư sang trang T́nh kia đem gởi gió ngàn bay đi 31.3.09 |
Nhiều khi
Nhiều khi muốn lăng quên Mà ṿng vo nỗi nhớ Nhiều khi sợ dang dở Lại miên man t́nh côi Nhiều khi rộn ră cười Mà ôm đêm thức trắng Em giờ mong tĩnh lặng Để đi hết cuộc đời 31.3.09 |
Đôi khi..
Đôi khi tránh chạm mắt nhau Để cho nỗi nhớ im sâu trong ḷng Đôi khi vờ chẳng đợi mong Yahoo không gởi, phôn nằm yên phôn Đôi khi giấu lại dỗi hờn Miệng cười che những nỗi buồn miên man Đôi khi ngày cũ muốn sang Thuở t́nh chưa cột vội vàng anh-tôi Để ḷng không thấy chơi vơi Những khi người ấy cợt cười cùng hoa... 1.4.09 |
Hạnh phúc nơi nào, hạnh phúc ở đâu?
Hạnh phúc nơi nào, hạnh phúc ở đâu? Vết dằm cũ cào tim em nhức nhối Nỗi đau vô t́nh, nỗi buồn vồi vội Đi qua ḷng rạch vết xước vô tâm Em lâu rồi quen sống với trầm ngâm Trốn vào thơ gởi nỗi niềm chưa lặng Khóc với riêng ḿnh ngày mưa ngày nắng Những đêm dài…thức cùng bóng loanh quanh Mối nợ t́nh làm sao trả cho anh Trong ngăn ngực trái tim hờn hóa đá Ngày cũ tro tàn làm sao em trả Anh đợi được không tới kiếp luân hồi? Em có lẽ như một cánh chim trời Trong lồng nhỏ nhớ mây buồn ủ rủ Anh có lẽ, thương em mà giận dữ Ghét cả những ǵ em gởi mộng, cho nên… Có những điều em dẫu muốn mau quên Vẫn cứ đọng, gọi ḥai niềm đau tới Em đâu phải đá, dẫm lên anh không tội Những vết thương măi tàn nhẫn rạch chồng? Em kiệt sức đành thôi vậy, nửa chừng Lối chưa rẽ cam ḷng tay vẫy tiễn Nợ kiếp trước nên kiếp này t́m đến Gây nợ rồi…mai nữa trả nhau thôi Chỉ tiếc rằng, trầu ấy sớm nhạt vôi Bể khổ thẳm đẩy nhau vào nghiệt ngă Chung một quăng đă hóa thành xa lạ Những hận hờn thành dao nhọn cắt nhau Em c̣n ǵ ng̣ai một trái tim đau Chuyện ngày cũ mỗi ngày theo tin đến Xé nốt những ǵ đă không trọn vẹn Để nỗi buồn theo lệ đổ thành sông ... Chim lẻ bạn bốn mùa cũng như đông Hồn giá lạnh hoài mơ ngọn lửa thắp Mà quanh quẩn chỉ ta và ta gặp Hạnh phúc cần người nữa để lên hương.... 1.4.09 |
Tiếng gió qua đêm nửa ngậm ngùi
Nửa như óan thán giữa buồn rơi Trở ḿnh mấy bận không thành giấc Cố nuốt niềm đau...xót nghẹn lời 7.4.09 |
Ừ thôi em gói lại Chuyện của ḿnh xa xăm Đời buồn như gió tối Em buồn từ trăm năm Những vết đau chưa dứt Lại chồng vết đau lên Lời yêu nhuộm màu máu Chữ hận này thêu lên Những nụ cười méo mó Nở từ tim xác xơ Dây tḥng lọng đang thắt Phút điểm chuông đang chờ ..... Anh đừng về nhặt mảnh Em xé ḿnh tan ra Bàn tay anh bạc bẽo E mảnh buồn xót xa... 7.4.09 |
Bận ḷng tri kỷ biết làm sao
Nhắm mắt ḍng châu khóe hạnh trào Chiếc áo t́nh yêu em khóac vụng Hóa thành lưới nọ sắc như dao |
Làm sao bây chừ
Tặng anh, xin đừng giận PL Biết trách ai đây, ḿnh cách mặt Vô tư phím gơ chẳng suy ǵ Đâu hay nhạy cảm trong ḷng sẵn Níck lặng âm thầm, kẻ bước đi Lọ phải xa xăm mà hóa vậy? Nghe buồn thảng thốt trái tim non Làm sao về lại hôm qua được Chưa giận hờn ǵ t́nh vẫn son Anh giận em rồi...buồn ghé sang Tưởng rằng thân thế...hay vội vàng? Ḷng em anh hiểu..hay không hiểu? Thơ trải đôi ḍng nặng tâm can... 7.4.09 |
Cho em xin tàn nhẫn
Hững hờ chuyện hôm qua Cắt sợi t́nh lận đận Đi một lối riêng xa Cho em xin bạc bẽo Nỗi buồn không là chi Ḷng nhẹ như mây gió Chẳng t́nh nào khắc ghi Em muốn xin vô t́nh Để ḷng không biết đau Thờ ơ nh́n nước mắt Rơi thầm xuống chân nhau... 7.4.09 |
Không đề...
Lặng lẽ qua ngày với mộng du Nghe ḷng hỗn độn nỗi buồn dư Chập chờn cánh bướm trong mê ảo Đời phủ giăng sương quá mịt mù Mịt mù muôn nẻo gót hài đưa Lăo Nguyệt ganh chi, lối khổ chừa Đem cột duyên vào nơi vướng víu Siết ḷng rát bỏng những dây dưa Dây dưa kiếp nọ đến nơi này Phải nợ đời nào chịu trả vay Trách kẻ vô t́nh...xa xót quá Dây t́nh nối thử...đứt trên tay Trên tay mộng vỡ, trái sầu rơi Ngập dạ ưu tư, đắng nghẹn lời Ngỏanh mặt quay đi ḷng hối tiếc Tự ḿnh đào lấy bể sầu thôi... 8.4.09 |
Mai ra Hà Nội
Mai ra Hà Nội Người xưa c̣n không H́nh như xa vắng Đă lâu...muôn trùng Lối quen đi lại Riêng ḿnh riêng ta Ḷng c̣n băo nổi Cuồng xô nuột nà? 8.4.09 |
Nhận
Em sẽ thăm giùm anh phố cũ Sẽ nhặt giùm chiếc lá mùa phai Sẽ t́m về lối ngày xưa ấy Trao cho ai, nỗi nhớ phương này Em sẽ gói mang về sương lạnh Cho một người đang nẻo tha hương Em sẽ giữ trọn lời đă hứa Để hai đầu trọn mối yêu thương 8.4.09 |
Nói với anh...
Cái lạnh về theo những lối ṃn Áo dày, chăn ấm vẫn như không Cũng may c̣n có bao bè bạn Đỡ thấy cô đơn ở xứ người Anh dẫu xa xăm cũng tựa gần Dơi theo lặng lẽ những bước chân Mai anh về nhé...em mong đợi Đốt lại giùm em ngọn lửa ḷng Ly rượu chân t́nh nghiêng ngả say Cho em gởi gắm nỗi buồn này Bờ vai anh rộng em nhờ nhé Để quăng đường kia bớt lắt lay... 15.4.09 |
Chông chênh
Nỗi nhớ nhiều lắm anh Gói làm sao cho hết Mỗi đêm về loanh quanh Siết ḷng em da diết Đôi bàn tay vừa nắm Đă rời xa mất rồi Em về trong góc nhỏ Tự ôm lấy ḿnh thôi T́nh yêu không lời hứa Sao nghe nhiều chông chênh Đường t́nh muôn lối rẽ Anh có hoài ở bên? Bờ vai anh em mượn T́nh yêu anh em vay Thời gian trôi chậm nhé Sợ bơ vơ mai này... 15.4.09 |
Ngồi nghĩ bâng quơ
Một ngày đă hết, một ngày trôi Thêm một ngày xa, vợi cuối trời Ngắm bóng ḿnh buồn nghiêng trước gió Nghe trời dội măi tiếng mưa rơi Lần giở thơ xưa đọc một ḿnh Nghe về trong chữ, những rưng rưng X̣e tay bấm đốt...ngày nhanh quá Đă nửa đời rồi cơi ba sinh Ngày đứng chờ đêm trước cửa nhà Mà đêm nấn ná chẳng đi qua Mai anh có đến như thề ước Em thức canh tàn đuổi đêm ra? 15.4.09 |
Người ấy ơi...
Người ấy buồn không nhỉ? Trên con đường lẻ loi Cầm trái tim hóa đá Đă bao ngày săm soi? Người ấy chắc không khóc Lệ nuốt vào tâm sâu Quay mặt đi thầm lặng Trả về ai nhịp cầu Em trả người chiếc áo Vừa khóac hờ đây thôi Chiếc áo không vừa vặn Nhịp cầu duyên chia rời Người ấy ơi lau lệ Cho em nhẹ chân đi Đừng thở dài như thế Làm sao đành chia ly... 15.4.09 |
Tâm sự
Bạn hỏi đôi câu nặng trĩu ḷng Nghe ngàn sương khói phủ mông lung Lặng lờ trong dạ niềm u uẩn Bạn hỏi tôi rồi hiểu tôi không Biết nói làm sao để giải bày Muôn vàn trăn trở đến giăng vây Lối quen bạn cũ, vần thơ thiết Chẳng dễ quên đi một chốc này Tôi biết tôi xa bạn hữu buồn Ḷng tôi chắc cũng lệ sầu tuôn Đưa tay vuốt mặt mong trao trả Một nẻo ân t́nh lỡ nợ vương 15.4.09 |
Đọc thơ anh thảng thốt
Nghe trong ḷng mưa rơi Nỗi buồn anh trĩu thế Nặng ḷng em mất rồi Một nhịp cầu bè bạn Nối bấy lâu không thành Em vụng về quá đỗi Dẫn anh đường loanh quanh Những câu thơ từ tạ Lẫn vào trong trách hờn Bao lỗi lầm em chịu Mong anh nhẹ ḷng hơn... 16.4.09 |
Cảm ơn ai...
Cảm ơn ai lặng thầm em không biết Dơi gót hài lo lắng bấy lâu nay Nhưng gánh nặng đặt lên người mới tới Trĩu hành trang thêm xa xót dạ này Em cảm ơn, anh đợi nơi nẻo cuối Làm cây tùng khi liễu chẳng nơi leo Anh cũng có những con đường phải chọn Th́ cớ chi lại đợi ở chân đèo Em cảm ơn, cảm ơn anh nhiều lắm Nhưng chọn rồi th́ dẫu lắm chông gai Em cũng sẽ tự ḿnh băng vết xước Tự ḿnh đi không một tiếng thở dài 16.4.09 |
Ḿnh buồn hay vui
Ḿnh buồn hay vui? Ta níu ta hỏi măi Giữa khúc hoan ca có nốt lặng nằm chờ Con đường ḿnh đi ai người dẫn dắt Mà đôi lần chợt thấy bơ vơ Những nụ cười long lanh màu nước mắt Niềm vui vay mượn chắc khó bền lâu Ta nợ kẻ nợ người câu xin lỗi Đem giấc mơ này vùi đáy bể sâu Ḿnh buồn hay vui? Cơn mưa chiều đổ vội Những hạt rơi lặng lẽ cuối đường chiều Chợt thấy ḿnh như bóng đổ liêu xiêu Trước màn mưa mờ mịt không thấy hướng... 18.4.09 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:38 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.