Bạn
Bạn đă thay đổi nhiều. Không biết bạn có mắc bệnh ngôi sao không khi nh́n đâu cũng thấy vệ tinh xoay quanh ḿnh. Ḿnh liên tưởng đến chuyện những người bị bệnh hoang tưởng, khi họ nghĩ có ai đang ŕnh rập ḿnh, tất sẽ nh́n ai cũng ra kẻ đáng nghi, dù là người ta thậm chí không hề để ư đến đối tượng... Kiểu như: - Người ta quan tâm đến bạn th́ bạn cho là chắc họ đang có ư đồ tán tỉnh.. - Người ta không quan tâm đến bạn th́ bạn cho là chắc họ đang giấu giếm t́nh cảm của họ trong ḷng... Tệ hơn, bạn vẽ sự hoang tưởng của ḿnh treo khắp thiên hạ chẳng biết để làm ǵ? Hay phải hoang tưởng thế bạn mới thấy được bạn giữa muôn người. Có thể bạn đang nghĩ bạn vĩ đại, nhưng ḿnh chỉ thấy bạn đang loi nhoi trèo lên, đang hối hả phất cờ... chỉ có những người tự thấy ḿnh thấp hèn...mới phải cố nhoi lên như thế... Chỉ tiếc bạn đă chọn sai chỗ đứng...càng cố trèo, bạn càng lún xuống vũng bùn dưới chân mà không hay... |
Quote:
Có những người thay đổi cho hợp nhăn người khác với mục đích riêng tư nào đó, khi không đạt được như ư, tất sẽ quay trở lại như ḿnh ban đầu... Cô PL nghĩ, con người ta không thay đổi được bản chất... chỉ có chăng là... trên con đường chúng ta đi, v́ mải say hoa mê bướm mà bàn chân lạc lối... đến một lúc nào đó giật ḿnh quay lại chính là ḿnh... |
Quote:
Điều PL nói hoàn toàn chính xác , chỉ có t́nh yêu thương đích thực mới như thế , và t́nh yêu đó chắc chắn sẽ là vĩnh cửu .Bởi khi ḿnh thực sự yêu thương 1 người là ḿnh chấp nhận được tất cả những đức tính có trong con người đó dù tốt hay xấu . Thế cho nên , cứ sống thật với ḿnh bởi trên đời này không ai là không có người yêu .Chỉ đơn giản là người đó chưa xuất hiện và người đó ở đang chờ ḿnh ở đâu đó thôi Và nếu như đă nhận ra được người thật sự yêu thương ḿnh th́ nên trân trọng , ǵn giữ và tận hưởng những ǵ ḿnh đă có |
Quote:
Đây cũng là món khoái khẩu của 4 đó .Bên đây mỗi lần có khách cũng lôi món này ra .Chẳng biết ḿnh nấu ngon hay không mà tàn cuộc vui chỉ c̣n lại ...xương vịt :luoi: |
Là Vịt cố t́nh lạc đề mừ cô.Lạc đề là xu hướng không thể thiếu khi 8 :snicker:
Phụ nữ nói chung rất bảo thủ:bemused: Từng có một người,hơi tí lại xài bài:Em là vậy đó,anh không vừa ư th́ t́m người khác đi,chán chả thèm nói :khoa: |
Quote:
Không phải là bảo thủ mà là con gái th́ phải ..."Lemon question " chút thôi Vịt .Nếu đó là nàng của Vịt , Vịt thật ḷng yêu th́ cái bài đó ...cũng đáng yêu đấy chứ :luoi::snicker: |
Quote:
|
Quote:
Ḿnh mụ O rồi...mà người này c̣n hơn bà cô mụ O của ḿnh nửa... Pó chiếu....1 Vậy vẫn có người khó chịu, khó tính...khó đủ thứ...hơn ḿnh nửa... Ôi biết được tin này vui nhễ...ḿnh vẫn đứng hạng thứ 2 cơ..... Vui...! Vui...!:matlac::matlac::matlac: |
Quote:
|
Có những người thích gây chú ư... họ muốn ḿnh là tâm điểm của ṿng tṛn...
Có những người sinh ra đă mang cái nghiệp làm tâm điểm... luôn là người được mong đợi có mặt... Nhưng có những người không được vậy, nên họ ra sức biến ḿnh thành tâm điểm bằng mọi cách... Như: - Trẻ con khóc váng lên khi một ḿnh - Nghệ sĩ tạo x́ căng đan Họ không phải trẻ con, không phải nghệ sĩ... cách thường chọn là khiến ḿnh thành tội nghiệp, biến cuộc đời ḿnh thành bi đát... để lay động ḷng trắc ẩn của người khác... Vô h́nh chung, họ biến ḿnh thành diễn viên trong kịch bản tự họ nghĩ ra... Kịch bản dài hơi, diễn viên hẳn cũng sẽ mỏi mệt... nhưng họ đă lên chuyến xe sân khấu... hồi kết chắc c̣n lâu... Chỉ mong họ đủ sức đi xa như họ muốn, t́m thấy niềm vui như họ chờ đợi, và đủ sức chơi tàn game... |
Quote:
Cho ḿnh 1 vai diễn trong vở kịch này nhé, vai nào cat xê nhiều tí nhé cô Ủa mà ḿnh cũng đang x́ căng giầy để đc nổi tiếng về thu gom lọ nhể |
Cuộc đời được ví như là 1 tấn tuồng và ai ai trong mỗi chúng ta cũng đều phải là nghệ sĩ và có vai diễn trong tấn tuồng ấy
Có điều ta nhập vai chính hay phụ , bi hay hài th́ đều do đạo diễn cuộc đời phân vai cả Có người được làm vai chính cả đời , có người th́ măi măi thủ vai phụ Và mỗi chúng ta dù muốn hay không đều phải đóng cho trọn tấn tuồng ấy |
Quote:
Cho ST vai kéo màn nhá... |
Quote:
|
.....
Bạn vẫn vẽ cho ḿnh những chuyện bạn tự tưởng tượng... Bạn không nghĩ là ḿnh đă biết sự thật rồi ư? Ḿnh băn khoăn, bạn bịa ra những chuyện đó để làm ǵ vậy? Không ai có thể che giấu ḿnh lâu dài được. Bạn đang tự tạo ra bong bóng xung quanh ḿnh, đẹp thật đấy, lung linh thật đấy, nhưng rồi sẽ vỡ tan hết. Bạn có đủ hơi để thổi dài lâu không? Có thể bạn đang muốn khoác lên con người thật của bạn một lớp xiêm y vẽ lại đẹp đẽ thay cho xiêm y xấu xí cũ... Bạn ơi, con người ta ai chẳng có những khiếm khuyết, điều quan trọng là biết ḿnh khiếm khuyết ǵ để tu dưỡng. Hoặc giả, bạn muốn sống như cách bạn muốn, th́ hăy dũng cảm sống... C̣n t́m cách sơn phết ḿnh bằng những gam màu hoang tưởng như bạn đang làm chỉ là cách của những người hèn nhát thiếu ḷng tự trọng mà thôi... .... |
Quote:
Đúng vậy , dù thủ vai chính hay phụ th́ mỗi chúng ta cũng nên vui vẻ đón nhận và cố gắng hoàn thành cho tốt , để tự hài ḷng v́ ḿnh đă làm tốt HP khi ... không phải là công việc bạn đang làm là ǵ mà là kết quả của công việc đó như thế nào |
Dạo này cô PL tâm tư hơi nhiều đấy nhá:nhaymat:
|
Quote:
Chiều cuối tuần rảnh rỗi, nên mở cửa tâm tư xíu xiu V ơi... |
Lượm lặt từ Blog:
Em muốn là người đàn bà cuối cùng Vậy là cũng một năm rồi anh nhỉ, kể từ buổi sáng mùa đông đầy nắng ấy. Nơi ta hẹn lần đầu- café Đắng. Ly café anh thấm đẫm trái tim em, ngọt ngào rồi đắng chát, chưa từng phai nhạt. Sống ở trên đời gặp gỡ đă là duyên. Duyên đến rồi duyên đi,lẽ thường vẫn vậy. Anh đến rồi anh đi,mang theo bao niềm tin,t́nh yêu, nụ cười , nước mắt của em. Em đau đớn vật vă khôn cùng trong những tháng ngày tối tăm ấy. Em lang thang nơi ảo ảnh, kiếm t́m anh, kiếm t́m dấu vết của anh, để rồi đau đớn phũ phàng…Và nhớ anh điên dại. Ngày….. Em đi qua nơi đây, trong một đêm cuối đông hoang hoải...Dừng chân nơi gợi lên bao kư ức về anh. Em cười. Em nói.Em chao chat .Em cay nghiệt Em chống chọi, vật lộn, không muốn trượt bước vào cơi nhớ. Em đi t́m quên lăng…Nhưng không thể. Em thả trôi nỗi nhớ theo những đêm dài hoang vắng…Trôi măi…Trôi măi. Trái tim em thôi không c̣n dậy sóng. Nơi đây em dừng chân t́m quên anh. Nơi đây, em trải nghiệm nhân t́nh thế thái. Và nơi đây,duyên phận lại cho em cơ hội đi t́m hạnh phúc. Em gặp người ấy cũng trong một ngày Hà Nội đầy nắng. Không có tiếng sét như lần đầu gặp anh. Sự đồng cảm của hai người cùng cảnh ,sự kính trọng dành cho người đàn ông lớn tuổi va vấp,từng trải, t́nh thương con vô bờ bến…Em cho trái tim ḿnh một cơ hội. Quá khứ đi qua để lại con người ḿnh hiện tại. Em của ngày hôm nay khác em của ngày đầu gặp anh. Nhiều lắm. Em nghi ngờ tất cả những ǵ đến với ḿnh. Em cảnh giác , ḍ xét. Em sợ vô cùng cảm giác đau đớn của sự lọc lừa, bội bạc. Sâu thẳm trong em, vẫn khát khao mănh liệt, khát khao yêu - được yêu. Em e dè đón nhận yêu thương.Khi quá khứ của anh ấy, biết bao nhiêu người đàn bà đă đi qua. Ai chẳng có quá khứ anh nhỉ. Như em đă từng có anh. Và bây giờ, em sẽ đi bên anh ấy. Em sẽ luôn được xiết chặt tay trước mặt bạn bè, người thân, tự tin sánh bước bên bên nhau vào rạp chiếu phim. Những lúc lang thang ngoài đường, em không phải ngại ngần khi nép vào lưng anh ấy trốn lạnh. Bởi đơn giản, với anh ấy, em không phải là người thứ ba. - Ḿnh yêu nhau em nhé? Em im lặng, hẹn một ngày trả lời. V́ em trân trọng mối quan hệ này. V́ em muốn khi lời yêu thương cất lên, là lúc trái tim em trọn vẹn cho người em yêu dấu. Hành tŕnh đến và đi với những người đàn bà của anh vẫn chưa kết thúc…. Anh ấy cũng vẫn rong ruổi theo hành tŕnh kiếm t́m người đàn bà cuối cùng cho cuộc đời ḿnh. Em muốn ḿnh là người đàn bà cuối cùng....Bên người đàn ông em yêu và yêu em. 05.12.2010 Nỗi buồn của người con gái trong tùy bút này thật quá, gần gũi quá. Ḿnh đọc đi, đọc lại mấy lần vẫn c̣n muốn đọc thêm... Cầu mong cho người con gái ấy hạnh phúc với những ǵ đang có măi măi... |
Tâm sự này sao cũng gần giống như ḿnh quá đi .Mong sao cô gái trong tùy bút này là người đàn bà cuối cùng của anh ấy , cũng như ḿnh mong sẽ được là người đàn bà cuối cùng của người ḿnh yêu:nguong:
|
Quote:
Thử biến tùy bút thành thơ xem :snicker: Em muốn là người đàn bà cuối cùng Sống trên đời gặp gỡ là duyên Anh đă đến...Rồi anh đi măi Bao niềm tin,bao nước mắt,bao nụ cười,...Em nhớ anh điên dại Đau đớn,phũ phàng lang thang trong ảo ảnh kiếm t́m dấu vết của anh Vậy mà đă một năm...Thời gian ngẫm cũng thật nhanh Ngày em đi qua đây mùa đông hoang hoải Nơi ta hẹn lần đầu,ly cafe đắng một ḿnh em nếm lại Vị đắng một thời ly cafe anh rót giữa ḷng em Và em gặp một người,người ấy không giúp em quên Người ấy cho em sự tự tin khi đứng trước bạn bè,tự tin sánh bước bên nhau vào rạp chiếu phim,khi đi ngoài đường không ngại ngần lúc phải nép vào lưng người ta trốn lạnh Người ấy không để em một ḿnh trong đêm hiu quạnh V́ đơn giản thôi,em không phải người thứ ba Anh rong ruổi hành tŕnh t́m về những miền xa Đi qua những người đàn bà như em...và hành tŕnh ấy chưa hề kết thúc Em đă hiểu thế nào là hạnh phúc Hạnh phúc là làm người đàn bà cuối cùng bên người em yêu và người ta cũng yêu em Em của ngày hôm nay khác với em của ngày hôm qua Trái tim ấy thôi không c̣n dậy sóng Trái tim ấy chưa đánh rơi khát vọng Em sẽ là người đàn bà cuối cùng bên người em yêu và người ta cũng yêu em |
Quote:
Vịt giờ vẩy bút cái thành thơ nhỉ? Giờ Vịt thử biến thành thơ 5 chữ thôi xem sao... |
Cái này cũng tựa như dịch thơ mà cô :D
Để Vịt thử chuyển sang thơ 5 chữ xem được không |
Em muốn làm người đàn bà cuối cùng
Duyên đến rồi duyên đi Lẽ đời thường vẫn vậy Anh đến rồi anh đi Sáng mùa đông hôm ấy Nơi ta hẹn lần đầu Ly cà phê đắng chát Thấm đấm trái tim em Chưa từng thôi phai nhạt Em đi qua nơi đây Đêm cuối đông hoang hoải Ảo ảnh xưa rơi đầy Từng nhớ anh điên dại Em đă cười đă nói Đă cay nghiệt,chát chao Miền nhớ như buộc trói Vùng vẫy lại lún vào Thời gian trôi măi trôi Tim thôi không dậy sóng Những thế thái nhân t́nh Có ai ngờ duyên phận Vẫn là đông ngập nắng Ngày em gặp một người Không,không hề tiếng sét Là đồng cảm...vậy thôi Người ấy đến bên em Người đàn ông lớn tuổi Người giúp em ấm ḷng Em cho tim cơ hội E dè nhận yêu thương Cả niềm tin cũng khác Sợ đau đớn,dối lừa Nhưng hết đâu khao khát Ai chẳng có quá khứ Như em từng có anh Như ai cũng từng có Những âu yếm dỗ dành Em đi bên người ấy Khác rất nhiều rất nhiều Không ngại ngần lén lút Như chúng ḿnh từng yêu Có những chuyện đơn giản Lúc xưa chẳng nhận ra Chiều trái tim thỏa măn Đành làm người thứ ba Người ấy nói yêu em Em lặng im không nói Em muốn nhiều,nhiều thêm Khi t́nh yêu vẫy gọi Hành tŕnh đến và đi Với anh chưa kết thúc Anh t́m ǵ,đợi ǵ Đă bao người thầm khóc Người ấy cũng đi t́m T́m người đàn bà cuối Để trao trọn trái tim Và người ta vẫn đợi Nơi ta hẹn lần đầu Đêm nay em t́m lại Mong hiểu rơ ḷng ḿnh Một lần và măi măi Người đàn bà cuối cùng Không lo âu sợ hăi Để yêu và được yêu Một lần cho măi măi |
Thấy nhạt th́ VA thử cho thêm đường muối xem nào...
|
Quote:
|
Quote:
|
Hôm nay bắt đầu thi Đại Học đợt 1.
Cô cháu gái con của anh Hai cũng từ DakLak về thi. Điểm thi đợt 1 của cháu gần nhà ḿnh nên ḿnh nhất quyết bảo 2 cha con về nhà ḿnh ở thay v́ ở khách sạn như ư anh Hai "đỡ phiền hà các em". Cái tính cách "sợ phiền hà người khác" h́nh như là gen di truyền của gia đ́nh, mấy anh chị em ai cũng có tính này, ít khi nào muốn nhờ vả ai khi chưa tận sức. Nhưng nói ǵ th́ nói, làm sao có chuyện điểm thi gần nhà mà để anh Hai và cháu ra ở khách sạn được. Cho nên, mặc nhiên ḿnh "bưng" 2 cha con về. Cũng may, nhà cũng không đến nỗi chật. Dặn ḍ các con: - Đừng quấy rầy chị, để chị nghỉ ngơi đi thi nhé.. Các con chắc cũng chưa hiểu hết tầm qua trọng của việc "thi đại học" nhưng thấy mẹ dặn ḍ ra chiều quan trọng cũng đi đứng rón rén, đi ngủ đúng giờ "để cho chị ngủ, mai chị dậy sớm", không mè nheo thức khuya xem ti vi như mọi lần... mặc dù các con rất thích chị và mong chị xuống chơi măi… Nh́n cháu tay xách nách mang đi thi bỗng nhớ ḿnh ngày nào... Ngày nào đó có một cô bé líu ríu theo ba về Sài Thành hoa lệ “thi đại học”. Lúc đó cụm từ này đủ làm những người ở quê quanh năm lẩn quẩn với luống rau vồng đậu ngưỡng mộ, huống hồ là trước cô bé đă có 2 anh và 1 chị đă thi đậu và đang học… Trước ngày thi, cô bé được cả nhà chăm chút miếng ăn giấc ngủ… v́ “tương lai một đời người sẽ được quyết định vào bài thi ngày mai”, ba cô bé nói thế. - Hôm nay con nghỉ ngơi đi, không học ǵ nữa, v́ học 12 năm rồi… - Mai cứ cố gắng làm bài, được hay không được cũng không sao… Cho đến bây giờ, cô bé vẫn luôn thầm cảm ơn trời đă cho cô bé một người cha tâm lư đến thế. Không phải là ba không kỳ vọng vào con cái… vi ba không kỳ vọng sao được khi chính ba đă tất tả mời thầy về nhà dạy cho con từ những năm lớp 10 dù kinh tế gia đ́nh không khá giả ǵ. Hồi đó ba thường bảo: - Ba không giàu có để để lại cho con cái đất đai tài sản, ba chỉ có thể t́m chữ cho con thôi, nên các con ráng học, tốn bao nhiêu tiền ba cũng không ngại… Nhưng tất cả những kỳ vọng ba đều giấu kín trong ḷng, không muốn tạo áp lực lên con… Cũng may các con học cũng không đến nỗi tệ… coi như đă đền đáp phần nào công sức ba mẹ đă dành cho ḿnh… Hiếm có ai có thể tâm lư được như ba, hoặc do cuộc sống bây giờ cạnh tranh dữ dội quá, nên các anh kỳ vọng rất nhiều vào con… khiến cô cháu gái căng thẳng thấy rơ… Sáng nay đưa cháu đi, nhớ cách ba ngày nào dặn ḍ cháu măi: - Con cứ b́nh tĩnh làm bài nhé. Không cần lo lắng nhiều đâu… Nếu lỡ như không làm bài được th́ cũng đừng thất vọng quá, v́ c̣n có rất nhiều cơ hội khác nữa… Sáng nay đi sớm hơn mọi ngày, sáng nay đường Sài G̣n đông hơn mọi ngày… Đa phần là những chiếc xe có người cha hoặc anh dáng lam lũ chở đứa con rụt rè đằng sau… Uhm, đang mùa hái hy vọng tương lai… cầu chúc cho các con sẽ hái được trái ngọt đầu đời dâng lên cha mẹ ḿnh nhé! PL 4.7.11 |
Vẩn vơ
Khi người ta trẻ, người ta ít hoài niệm, ít nghĩ ngợi, ít chiêm nghiệm về cái gọi là "số, mệnh", ít băn khoăn về "được mất"... Như ḿnh ngày xưa... khi lối đi c̣n thênh thang... khi sức lực c̣n dư dả... Dấn thân chẳng ngại ngùng ǵ... Giờ như cánh chim bay qua nửa đoạn đường... thân xác bị băo giông làm cho tơi tả, trái tim bị thói đời làm cho nhọc nhằn...bỗng dưng ủ rủ, không c̣n muốn bay thêm nữa, muốn ngừng nghỉ, muốn buông xuôi... Là cái muốn chỉ riêng ḿnh biết, chỉ trỗi dậy khi xung quanh vắng người, khi vạn vật im hơi... như diễn viên khóc cười thấm thía trên sân khấu... im tràng vỗ tay... chỉ c̣n ḿnh đằng sau cánh gà vắng lặng... bỗng thấy cô đơn, hiu quạnh.. tự hỏi "Vai diễn này c̣n diễn đến bao giờ đây?"... Uhm, người ta cứ khoác lên, đặt xuống cái gánh đời nặng trĩu đi dần về cuối bến... càng đi, thứ bỏ ra th́ ít, thứ nhặt vào th́ nhiều... giờ th́ trong hành trang ấy nhiều thứ quá... nhiều vui buồn kỷ niệm, nhiều nghĩ ngợi lo toan... không nỡ đặt xuống, không nỡ để lại...cứ thế ta đi... miệt mài... PL 4.7.11 |
Con gái sắp xếp tập vở để bắt đầu đi học hè..
Con tỉ mẩn lôi ra hết tờ giấy này đến tờ giấy khác đọc rồi xếp xếp: - Mẹ c̣n nhớ em lớp 6 con kể mẹ nghe không? - Uhm, sao rồi con gái? - Mẹ muốn đọc thư em ấy viết cho con không? - Uhm, cho mẹ xem xem nào... Con ngập ngừng măi, đưa rồi rụt... rụt rồi đưa... Chuyện em lớp 6, con kể mẹ nghe hồi trong năm học, bảo em ấy viết cho con mấy lá thư bằng tiếng anh và cả tiếng Việt, nhưng con bảo, "con không thích", rồi kể chuyện trốn tránh em ấy thế nào.. nên mẹ cũng yên tâm không hỏi kỹ.. Lúc đấy chỉ nghĩ, trẻ con bây giờ thích nhau sớm quá, nhắc chừng con tập trung vào việc học: - Việc học là việc chính, c̣n các việc khác là phụ. Nếu con chuyển phụ thành chính th́ con sẽ chẳng đi đến đâu cả... Câu "Học là chính" , ḿnh đánh máy, dán ở bàn học của con, mà có lần con bảo: - Mẹ sến quá đi... Không "sến" sao được khi xung quanh các con bây giờ có bao nhiêu thứ cám dỗ... chỉ cần lơ là, đi chệch hướng là sa chân ngay xuống hố... Con cứ giấu giấu măi lá thư rồi bắt mẹ hứa: - Mẹ chỉ xem thôi nhé, không nói ǵ nhé... - Uhm, mẹ hứa... - Nhưng mà thư ghê lắm... - Uhm, không sao... Như thu hết can đảm, con giúi lá thư cho Mẹ, rồi chạy biến đi... Bức thư có chữ viết khá đẹp, hành văn cũng găy gọn... nhưng nội dung th́ người lớn thật... Các con gọi cảm xúc của ḿnh là "t́nh yêu" nhưng có lẽ các con chưa hiểu "t́nh yêu là ǵ" đâu nhỉ? Mẹ đọc và không nói ǵ v́ biết con gái đă hiểu, chuyện cũng đă qua... - Em ấy giờ không c̣n theo con nữa... Hiểu con gái đang chập chững trên con đường vào đời... Khi cần cứ nắm lấy tay mẹ con nhé! PL 11.7.11 |
Bạn gọi ḿnh là bạn, bạn bảo quư ḿnh lắm, yêu ḿnh lắm… ḿnh cũng tưởng thế thật…
cho đến một ngày, bạn đùng đùng bỏ nhà ra đi, đốt sạch kỷ niệm, trả lại kỷ vật chỉ v́… Ḿnh buồn và giận bạn… Lẩn thẩn ḿnh ngồi so sánh: - Hắn làm bạn đau ><Ḿnh th́ không - Hắn rời xa bạn ngay khi bạn yêu thương hắn >< Ḿnh yêu thương bạn ngay khi bạn bỏ ḿnh - Hắn không giữ lời hứa với bạn>< Ḿnh không hứa nhưng luôn sẵn ḷng ở cạnh bạn khi bạn cần - Hắn làm bạn khóc><Ḿnh th́ luôn muốn làm bạn cười - Hắn im lặng khi bạn đốt bỏ kỷ niệm><Ḿnh đang cố nhặt nhạnh tàn tro bạn để lại… Vậy mà bạn vừa gạt ḿnh qua một bên… chỉ v́… Ḿnh vào nhà bạn, căn nhà ḿnh thường vào ra giờ đây chỉ c̣n bàn ghế ngổn ngang, rượu trà nguội lạnh chỉ v́…. Bạn phủi bàn tay ḿnh ch́a ra chỉ v́… Bạn hắt hủi ḿnh... chỉ v́… Ḿnh ngồi lại bên đường nh́n theo bạn …tủi thân… Hóa ra ḿnh không bằng hắn… Ḿnh hiểu rồi, ḿnh không có chỗ trong trái tim bạn… Bạn đang làm đau những người yêu thương bạn …chỉ v́… Chẳng lẽ hắn quan trọng với bạn hơn tất cả bạn bè cộng lại hay sao? Buồn! PL 11.7.11 p/s: Nếu ai có nhă ư cm th́ xin đừng... |
Lâu lắm mới một ḿnh lọ mọ ở văn pḥng thế này...
Một ḿnh cũng có nhiều cái hay... Yên tĩnh, vắng vẻ, thấy b́nh yên chi lạ.... Ờ th́ ra, con người ta bị co kéo bởi nhiều sợi dây ràng buộc xung quanh nên ḷng luôn xao động... chẳng trách những người tu hành, muốn đắc đạo phải đến nơi yên tĩnh mới may ra... Một ḿnh với công việc, quên rằng ngoài kia gió lạnh, mưa giăng... quên những hệ lụy bế tắc đâu đó đang chờ ḿnh...Lại ước vẩn vơ, giá cứ một ḿnh như thế này măi th́ hay quá.. Chợt nhớ cuộc phôn hồi chiều: - Em có chỗ nào cho anh trú ẩn với.. - Em có chỉ sợ anh không trú được lâu thôi... - Không sao, miễn ở đó có em.. Anh ngỏ lời muộn rồi... Em đang muốn một ḿnh... |
Ở SG, đi trên đường nếu để ư, bạn sẽ thấy có những người mưu sinh thật vất vả...
Người th́ chạy xe đạp, đèo đằng sau một giỏ trái cây theo mùa... Người th́ đạp ba gác chở rau củ quả đến bán trong những con hẻm sâu hun hút... Người th́ ngồi nhẫn nại bên b́nh nén khí bơm xe ở những ngă tư... Người th́ ruổi rong đó đây với những tờ vé số... .... Mỗi khi bắt gặp những h́nh ảnh đó, tôi lại nhớ gia đ́nh tôi xưa... Tôi nhớ Ba tôi, những buổi phơi lưng trên rẫy trồng đậu.. Tôi nhớ Mẹ tôi, những đêm thức giao nước đá đến tận khuya... Tôi nhớ chị tôi nhọc nhằn với thúng bắp nấu ở bến xe... mừng rơn khi có ai đó mua nốt những trái bắp non lửa cứng c̣ng... Và tôi nhớ tôi... tỉ mẩn sau mỗi giờ học nhặt vỏ cà phê ra khỏi những hạt cà phê vụn vằn... kiếm chút tiền mua sách vở... Một thời nhọc nhằn đă qua nhưng kư ức ấy chưa bao giờ cũ cả... để ḷng tôi cứ nhói lên mỗi khi bắt gặp đâu đó trên đường phố Sài G̣n tuổi thơ của ḿnh... Sài G̣n mùa này hay mưa... tôi lại lẩn thẩn lo khi nh́n thấy chiếc xe ba gác c̣n đầy chuối... xấp vé số c̣n dày trên tay người dưng... - Lỡ bán không hết th́ sao? Tối nay họ ăn ǵ? Con cái họ có no bụng khi đi ngủ không? Tôi không biết ông Trời sắp đặt kiểu ǵ mà cuộc đời đủ những gam màu... Thắt ḷng khi nh́n thấy những gam màu xám... Cũng không hẳn là tôi nhiều ḷng trắc ẩn đến thế mà có lẽ là tôi nh́n thấy gia đ́nh tôi trong gam màu ấy và xót ḷng thương gia đ́nh tôi ngày nào... Giá mà Ông Trời có thể sắp đặt đồng đều hơn... PL 11.7.11 |
Quote:
Thân gầy trên xe đạp, một ngày đạp 3 ṿng, Bà Chiểu-An Phú Đông, chở đủ thứ, chỗ này dư, chỗ kia cần, một ngày 90km, thồ vài trăm kư hàng, trời mưa, lắm khi xe, người,hàng do trơn trượt, tuôt xuống mương dưới trời mưa trút nước, hay bánh xe dính nặng bùn, kẹt vào gắp sau đẩy không nổi nữa. Nên giờ, quư trọng từng phận lao động nhỏ nhoi. Ghét bọn ỷ tiền mà phách lối, càng ghét hơn loại trưởng giả học làm sang, đua đ̣i chảnh chọe....ọe, giá thực bao nhiêu? Vài người rất giàu có ở thế gian này, đă may mắn tiếp xúc qua, họ hay lắm! Người ta không thể lựa cửa sinh ra, nhưng có thể lựa cho ḿnh cách sống! |
Quote:
Người giàu chân chính họ rất biết quư trọng đồng tiền và rất biết sẻ chia... Nói thế cũng có nghĩa là có những người giàu không chân chính... Hợm hĩnh PL cũng đă gặp, trịch thượng PL cũng đă gặp... Có lẽ họ muốn nổi lên giữa đám đông nên chọn cách ḥ hét... giẫm đạp lên người khác... Với họ tiền là thước đo giá trị con người họ nên họ phải phô trương như thế. PL nghĩ vậy! |
Quote:
Ấy đâu rùi...mét ấy coi... :swimming::swimming::swimming: |
Quote:
|
Chị Đá giờ cứ đọc ḥ hét,giẫm đạp là lại nhận vơ :D
|
Quote:
|
Quote:
Giàu_nghèo...sướng_khổ phải bằng nhau Nhân_khuôn...muôn vẻ...t́m sạch_bẩn T́nh_tịch...tang_t́nh...ngẫm_ giống man.. (đừng chém e cô nhé..) Mệnh số đều ra từ bao kiếp Sao trách..họa tai...bởi ông Trời. Giao_thoa giữa nợ là vay_trả Trầm_kha... ấy thế ..mới là Đời... 12.07.11 |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:52 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.