Nguyệt Viên

Nguyệt Viên (http://nguyetvien.net/index.php)
-   Thơ Trữ T́nh (http://nguyetvien.net/forumdisplay.php?f=17)
-   -   Góc nhỏ Phale (http://nguyetvien.net/showthread.php?t=17)

kehotro 30-07-10 11:28 AM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 13203)
Lần đầu tiên muội thấy sư huynh buồn...
Cho sư huynh mượn ...bờ vai muội nhé...:nguong:
Muội học được câu này "Trái tim người ta chật lắm, chỉ chứa được 1 mà thôi, thêm 1 nữa sẽ thành Zero..."...cho nên đồng ư với huynh 2 tay luôn là "T́nh yêu không thể chia đôi..."

Ngày thường th́ huynh cơng muội không á. Kakaka

Buồn th́ làm thơ thất t́nh cho nó có cảm giác chứ huynh vẫn là người lạc quan kể cả khi gặp những hoàn cảnh dở khóc dở cười.

Được và mất. Lợi và hại luôn bù đắp lẫn nhau và " Chuyện Tái Ông mất ngựa" luôn là điều mà huynh tâm đắc. Có lẽ, huynh cũng nếm nhiều quả đắng cuộc đời rồi nên giờ được bù đắp. Không nói hay mà chỉ nói ḿnh may mắn.

Những cánh buồm ra khơi
Lướt trên triền ngọn sóng
Bến bờ nào khát vọng
Để con thuyền măi neo


hahaha 30-07-10 01:48 PM

Hôm nay lá đổ sắc vàng ,
Giờ anh cứ nhớ nét Hằng hôm qua!
Môi thơm, má thắm, tay ngà,
Chân mềm tha thướt như là quanh đây.

Chừ em vẫn với tầm tay,
Mà sao cách biệt bạt mây, gió ngàn...
Trùng dương sóng vỗ miên man
Lấp đấy nỗi nhớ, gọi hồn vất vơ !

Em đi , c̣n đó kẻ chờ
Khắc trên bia đá bao lời nghiệt oan.
Thu đi rồi lại Thu sang
Thông xanh muôn thuở oán than cung trầm!

Giờ tâm giá buốt căm căm
Cung tơ đứt đoạn, biệt tăm kiếm t́m.
Gió se sắt lạnh ru êm
Bao nhiêu tương khúc đến miền xa xăm.

Em đi, có vướng ǵ chăng?
Đá kia muôn tuổi âm thầm tuế sương!
Hoang vu, tĩnh mịch đêm trường
Nguyệt tà chếch bóng, tiêu tương u hoài...

@Sao mà buồn quá em vô làm thêm phát cho 2 hồn sát lại nhau:matlac::matlac::matlac:

Đông Dung 30-07-10 02:20 PM

Sao em buồn vô cớ
Để mắt lệ ngắn dài
Đợi...có kịp ngày mai
Nên hôm nay..gắng sống

Cuộc đời hoài biến động
Níu măi có được không??
Biển vẫn hoài mênh mông
Em vẫn hoài bé bỏng

Em không là ngọn sóng
Nên không níu trông mong
Nên nhắn nhủ với ḷng
Để quên nên gắng nhớ...


ps..: heo đọc cả topic, thơ thẩn theo mấy ḍng, mong cô đừng la..^^

kehotro 30-07-10 05:32 PM

Muội và huynh gặp nhau là đùa giỡn như trẻ con. Đâu phải ai cũng dám làm như vậy. Ai nói ǵ nghĩ ǵ. Mặc. Ta cứ hồn nhiên.

Huynh vừa sang công viên ngắm mọi người. Thấy lũ trẻ con thích thật!

Ta nh́n lũ trẻ say sưa
Ngu ngơ nhặt lại tuổi thơ hôm nào
Nụ cười tươi tắn ngọt ngào
Xua đi những thoáng lao đao cuộc đời

phale 02-08-10 02:56 PM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 13227)


Ngày thường th́ huynh cơng muội không á. Kakaka

Buồn th́ làm thơ thất t́nh cho nó có cảm giác chứ huynh vẫn là người lạc quan kể cả khi gặp những hoàn cảnh dở khóc dở cười.

Được và mất. Lợi và hại luôn bù đắp lẫn nhau và " Chuyện Tái Ông mất ngựa" luôn là điều mà huynh tâm đắc. Có lẽ, huynh cũng nếm nhiều quả đắng cuộc đời rồi nên giờ được bù đắp. Không nói hay mà chỉ nói ḿnh may mắn.

Những cánh buồm ra khơi
Lướt trên triền ngọn sóng
Bến bờ nào khát vọng
Để con thuyền măi neo


Hèn chi thấy huynh ngày càng trẻ, đi ngược với thời gian... nhớ dẫn muội theo nha...

Huynh cơng muội ngược thời gian trẻ lại
Gịn giă tiếng cười quên tóc khói sương pha
Không đếm nữa tuổi ḿnh... quên ngày tới
Ngược lối trần gian... non trẻ gót ngà...

Thế ha huynh...

1100i 02-08-10 03:23 PM

Vào chào chị một câu...


Vào chào chị một câu
Mà sao nặng nỗi sầu
Thơ đưa buồn lên mắt
Em chẳng đọc nữa đâu.

phale 02-08-10 04:32 PM

Quote:

Nguyên văn bởi 1100i (Gửi 13554)
Vào chào chị một câu...


Vào chào chị một câu
Mà sao nặng nỗi sầu
Thơ đưa buồn lên mắt
Em chẳng đọc nữa đâu.

Lâu rồi mới gặp nhau
Thơ chị vẫn trĩu sầu
Ừ thôi em đừng đọc
Kẻo lây buồn đâu đâu

p/s: Rất vui gặp lại em 1100i ạ. Càng vui hơn vẫn là 1100i với giọng thơ ngày nào. Chúc 1100i mọi điều an lành nhé!

phale 02-08-10 04:38 PM

Quote:

Nguyên văn bởi hahaha (Gửi 13241)
Hôm nay lá đổ sắc vàng ,
Giờ anh cứ nhớ nét Hằng hôm qua!
Môi thơm, má thắm, tay ngà,
Chân mềm tha thướt như là quanh đây.

Chừ em vẫn với tầm tay,
Mà sao cách biệt bạt mây, gió ngàn...
Trùng dương sóng vỗ miên man
Lấp đấy nỗi nhớ, gọi hồn vất vơ !

Em đi , c̣n đó kẻ chờ
Khắc trên bia đá bao lời nghiệt oan.
Thu đi rồi lại Thu sang
Thông xanh muôn thuở oán than cung trầm!

Giờ tâm giá buốt căm căm
Cung tơ đứt đoạn, biệt tăm kiếm t́m.
Gió se sắt lạnh ru êm
Bao nhiêu tương khúc đến miền xa xăm.

Em đi, có vướng ǵ chăng?
Đá kia muôn tuổi âm thầm tuế sương!
Hoang vu, tĩnh mịch đêm trường
Nguyệt tà chếch bóng, tiêu tương u hoài...

@Sao mà buồn quá em vô làm thêm phát cho 2 hồn sát lại nhau:matlac::matlac::matlac:

Nàng thơ về với HHH rồi phải không?

Thu đi từ đó ai buồn
Lá rơi rơi giữa miên trường lặng bay
Nửa ṿng trái đất xa tay
Lời thơ vẫn gói men say một thời

Mùa này mưa gió ru hời
Đưa chàng lăng tử chơi vơi sóng t́nh...

phale 02-08-10 04:44 PM

Quote:

Nguyên văn bởi o0o_heokon_o0o (Gửi 13248)
Sao em buồn vô cớ
Để mắt lệ ngắn dài
Đợi...có kịp ngày mai
Nên hôm nay..gắng sống

Cuộc đời hoài biến động
Níu măi có được không??
Biển vẫn hoài mênh mông
Em vẫn hoài bé bỏng

Em không là ngọn sóng
Nên không níu trông mong
Nên nhắn nhủ với ḷng
Để quên nên gắng nhớ...


ps..: heo đọc cả topic, thơ thẩn theo mấy ḍng, mong cô đừng la..^^

HC úi ùi...
Những ḍng thơ dễ thương này của HC khiến góc nhỏ lung linh nè. Cảm ơn HC nha...

Thơ không là biển
Sao sóng dâng tràn
Anh không là gió
Sao t́nh thênh thang

Nếu thơ là biển
Và gió là anh
Em nguyện là sóng
Muôn đời loanh quanh...

phale 02-08-10 04:51 PM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 13260)
Muội và huynh gặp nhau là đùa giỡn như trẻ con. Đâu phải ai cũng dám làm như vậy. Ai nói ǵ nghĩ ǵ. Mặc. Ta cứ hồn nhiên.

Huynh vừa sang công viên ngắm mọi người. Thấy lũ trẻ con thích thật!

Ta nh́n lũ trẻ say sưa
Ngu ngơ nhặt lại tuổi thơ hôm nào
Nụ cười tươi tắn ngọt ngào
Xua đi những thoáng lao đao cuộc đời


Huynh nhớ mẩu đối thoại này không:

- Huynh, đùa giỡn vầy có khi người ta tưởng Muội...với Huynh..
- Kệ đi muội... ai nghĩ ǵ th́ nghĩ...miễn ...có... được rồi...:nguong:

Nghịch đến thế này th́ ai qua được huynh nữa nhỉ?
PL cũng thích nh́n trẻ con đùa giỡn..

Cũng một thời ta thế
Như lũ trẻ bây giờ
Cười vang nhà.. nghịch ngợm
Ước... ta hoài ngây thơ...

kehotro 03-08-10 12:08 PM

Quen, lạ?

Có người từ muôn năm cũ
Trăm năm dạo gót nơi này
Gánh thơ oằn trên vai nhỏ
Gieo vần thả chữ say say

Ta cũng người muôn năm cũ
Trăm năm thả bước phiêu bồng
Đọc thơ thấy ḷng ai ngỏ
Ơ này quen lạ ǵ không?

phale 03-08-10 12:52 PM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 13646)
Quen, lạ?

Có người từ muôn năm cũ
Trăm năm dạo gót nơi này
Gánh thơ oằn trên vai nhỏ
Gieo vần thả chữ say say

Ta cũng người muôn năm cũ
Trăm năm thả bước phiêu bồng
Đọc thơ thấy ḷng ai ngỏ
Ơ này quen lạ ǵ không?

Huynh hỏi muội, muội biết hỏi ai giờ đây?

Quen? Lạ? về trong tiền kiếp
Lục xem ḿnh vốn là ai
Có khi muội là chiếc lá
C̣n huynh-dải nắng thu dài

Lá không xanh hoài miên viễn
Nhiều khi bỏ nắng về nguồn
Cũng trong càn khôn quanh quẩn
Quen? Lạ? lời đáp vô ưu...

phale 03-08-10 12:56 PM


Khẽ hỏi...

Đóa ly hồng hây hây màu rượu ủ
Những lá xanh ôm cánh mỏng khẽ khàng
Phút trao-nhận trái tim thầm th́ hỏi
Thuyền hoa này có chuyên chở ǵ sang?

PL 3.8.10

kehotro 03-08-10 01:11 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 13655)
Huynh hỏi muội, muội biết hỏi ai giờ đây?

Quen? Lạ? về trong tiền kiếp
Lục xem ḿnh vốn là ai
Có khi muội là chiếc lá
C̣n huynh-dải nắng thu dài

Lá không xanh hoài miên viễn
Nhiều khi bỏ nắng về nguồn
Cũng trong càn khôn quanh quẩn
Quen? Lạ? lời đáp vô ưu...

Chạnh hỏi này đương mùa hạ
Bao giờ chuyển tiếp sang thu
Để nắng hồng ươm trên lá
Qua đông lá lại xanh chừ

Buồn vui này cơn gió thoảng
Lạ quen ai biết đâu nà
Miễn chung chiêng vầng nhật nguyệt
Gặp rồi huynh muội hát ca

phale 03-08-10 02:35 PM

http://j.imagehost.org/0017/bienvang.jpg

Về với Biển

Em về biển một ngày mưa cuối hạ
Nghe tiếng sóng buồn xô băi vắng lao xao
Hàng dương đứng phơi lá vàng trầm mặc
Gió thổi sau lưng...trước mặt...cồn cào..

Biển hoang lạnh, dấu chân không người sánh
Mảnh ṣ con chờ tay nhặt mỏi nằm
Ghềnh đá xám cọ thời gian nhẵn nhụi
Ngỡ như đời cô quạnh đă trăm năm

Em về biển nh́n mưa rơi xót cát
Đêm chập chờn tiếng sóng thở xa xôi
Nghe độc mộc chở buồn trong tiềm thức
Thả vào mưa... mưa cúi xuống ngậm ngùi

Ừ có lẽ biển khóc ngh́n năm trước
Lệ chứa chan mặn măi đến bây giờ
Trong cô độc vẫn trải ḿnh độ lượng
Gợn sóng t́nh thương băi vắng ru đưa

Em về biển... ước ǵ anh là biển
Ḷng gối ḷng trên sóng thức mênh mang
Nghe biển hát - điệu du trầm mộng mị
Nhắm mắt tan ra... về phía địa đàng...

PL 3.8.10

phale 03-08-10 02:49 PM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 13658)


Chạnh hỏi này đương mùa hạ
Bao giờ chuyển tiếp sang thu
Để nắng hồng ươm trên lá
Qua đông lá lại xanh chừ

Buồn vui này cơn gió thoảng
Lạ quen ai biết đâu nà
Miễn chung chiêng vầng nhật nguyệt
Gặp rồi huynh muội hát ca


Lạ quen, nh́n nhau tận mặt
Mới biết ḿnh có là ai...
Xác thân này từ tro bụi
Nhốt ta một kiếp thật dài

Nửa đời đi qua ngoảnh lại
Hành trang một gánh tuổi đầy
Đường c̣n thênh thang vạn dặm
Song hành huynh-muội cũng hay...

Huynh nhỉ?

phale 03-08-10 05:04 PM

http://a.imagehost.org/0646/Chim11.jpg

Những cuộc phôn không ngủ...

Có những cuộc phôn không ngủ
Nối đêm khắc khoải với ngày
Nối em và anh gần lại
Tay cầm phím bấm..ngỡ tay...

Cuộc phôn về từ nguồn cội
Theo người đi gọi trăm năm
Giọng em, giọng anh quấn quưt
Rời phôn đêm đă gần tàn

Khoảng cách vô h́nh hóa ngắn
Tay vun nỗi nhớ thành cầu
Và anh trong phôn hiện hữu
Đêm về ấm mấy canh thâu...

Cuộc phôn quên giờ... thong thả
Giấu đi trời đất quanh ḿnh...
Giọng anh trên phôn êm ả
Chở giùm em hết điêu linh...

PL 3.8.10

hoanggiao 03-08-10 05:19 PM

Quote:

Nguyên văn bởi phale (Gửi 41)
Không c̣n ai nữa...

Không c̣n ai nhắn tin cho em nữa
Nhắc nhở giờ cơm ba buổi mỗi ngày
Không c̣n ai gọi điện cho em nữa
Một ḿnh em, giữa buồn tủi quấn vây

Vừa gần gũi sao trở thành xa quá
Vừa mới bên người đă hóa ...lẻ loi
Hạnh phúc khổ đau, mỏng manh ranh giới
Chớp mắt hẫng tay, lạc mất anh rồi

Ngày không anh dài hơn em tưởng
Viết mấy ḍng thơ, thấy lệ đổ vào
Anh chắc cũng buồn như em vậy
Cuộc t́nh này...ai kẻ cầm dao?

PL 11.5.09

Không nhắn tin là người đă đi lối khác
Lối của con đường không nhớ không quên
Im lặng chi ?Đừng chuốc lấy tủi hờn
V́ người ta không c̣n như xưa nữa
Sự lặng im là tiếng của con tim không c̣n là một nửa
Em ơi hăy trở về với hoa cỏ tự do

Tĩnh Nguyệt 03-08-10 11:29 PM

Trong các phạm trù triết học, tôi cứ hay nghĩ lan man nghĩ về ngẫu nhiên và tất nhiên. Gặp gỡ hay lướt qua một ai đó trong biển người mênh mông. Để rồi thân quen hay xa lạ. Đó là do số phận hay ḷng người nhỉ? Cũng không hiểu sâu sắc về Duyên khởi để thấu triệt Thập nhị nhân duyên nhưng thực sự có một người trong Nguệt viên đă để lại trong ḷng tôi những xuyến xao kể từ lúc người đó ghé qua Văn đàn của TTV. Chưa bao giờ gặp mặt, nhưng trong ḷng cứ tưởng tượng ra một Pha Lê đằm thắm, dịu dàng và bao dung. Bạn đến rồi đi khỏi Văn đàn, để lại những dư ba cho một người lăng tử. Rồi t́nh cờ lạc bước vào chốn của các tao nhân thưởng trăng, thấy lại h́nh bóng ngày nào bèn mừng rỡ viết vội mấy câu vụng về nhắn hỏi. Chỉ tiếc h́nh như ḿnh không được đón chào, bài bị xóa. Tiên trách kỷ, có lẽ là do ḿnh đường đột hoặc làm sao đó. Thôi đành vậy, lại quay bước lang thang, dù trong ḷng có hơi mất mát v́ đă ít nhiều nhạt phai ấn tượng về cố nhân….Một vài lời thô vụng nữa xin gửi lại.

T́m đến Nguyệt Viên hỏi cố nhân
Vài câu thơ nhỏ nói xa gần
Mượn tên người cũ đùa đôi chút
Dùng cảnh phố xưa tỏ một phân
Kế cận vô duyên thành chẳng gặp
Xa xôi bạc phận khó nên thân
Giao lưu không được thêm bằng hữu
Ư cạn thơ xuông nhạt mấy phần

P/s. Cảm ơn Tĩnh Nguyệt đă cho ḿnh mượn nick để post đôi lời tản mạn này nhé.

kehotro 04-08-10 01:18 AM

Ta vô cùng nhỏ bé
Gói gọn hừ trăm năm
Giận đời luôn cô lẻ
Măi mê bước độc hành

Huynh có những điều may mắn mà không phải ai cũng có cơ duyên. Đó là t́nh yêu. Một điều mà hầu như toàn thể nhân loại cứ măi đi t́m. Do vậy mà chẳng bao giờ huynh viết thơ t́nh đọc nghe mà thổn thức, đọc nghe mà chua xót với trần ai! Huynh cảm nhận cuộc đời, nh́n nhận cuộc đời với góc nh́n của một người ngoại đạo. Nhưng từ sâu thẳm tâm hồn huynh cảm nhận được cái xót xa, đau được với nỗi đau người khác.

Có đôi lúc, nước mắt cứ bỗng dưng trào. Có đôi lúc, cảm thấy ḿnh như : Chẳng c̣n là ḿnh nữa!

Người lính. Vâng huynh đă là người lính. Và vẫn măi là người lính. Trải qua ải sinh tử, nếm cay đắng cuộc đời. Rồi một chiều bỗng nhận ra: Ḿnh vẫn c̣n nguyên vẹn.

Cái nguyên vẹn của một hạt cát, cái nguyên vẹn của một tế bào, một mầm sống trong vũ trụ bao la.Và nếu như ngày mai, con tim ḿnh sẽ ngừng nhịp đập. Chẳng có điều chi nuối tiếc. Ta vẫn là ḿnh cho dù chẳng là chi.

phale 04-08-10 10:56 AM

Quote:

Nguyên văn bởi hoanggiao (Gửi 13676)
Không nhắn tin là người đă đi lối khác
Lối của con đường không nhớ không quên
Im lặng chi ?Đừng chuốc lấy tủi hờn
V́ người ta không c̣n như xưa nữa
Sự lặng im là tiếng của con tim không c̣n là một nửa
Em ơi hăy trở về với hoa cỏ tự do

Cảm ơn chị Hoàng Giao ghé thăm nhà PL nhé.
Đọc quote, lại thấy ḿnh của tháng 5 năm nào...:nguong:

Cứ ngỡ tàn tro thôi ủ lửa
Gió vô t́nh tung tóe bỏng rộp tay
Trái sầu rụng... bao lần chưa dứt nhựa
Thôi ngủ đi thơ...
khép lại những ngày...

phale 04-08-10 03:17 PM

Quote:

Nguyên văn bởi Tĩnh Nguyệt (Gửi 13704)
Trong các phạm trù triết học, tôi cứ hay nghĩ lan man nghĩ về ngẫu nhiên và tất nhiên. Gặp gỡ hay lướt qua một ai đó trong biển người mênh mông. Để rồi thân quen hay xa lạ. Đó là do số phận hay ḷng người nhỉ? Cũng không hiểu sâu sắc về Duyên khởi để thấu triệt Thập nhị nhân duyên nhưng thực sự có một người trong Nguệt viên đă để lại trong ḷng tôi những xuyến xao kể từ lúc người đó ghé qua Văn đàn của TTV. Chưa bao giờ gặp mặt, nhưng trong ḷng cứ tưởng tượng ra một Pha Lê đằm thắm, dịu dàng và bao dung. Bạn đến rồi đi khỏi Văn đàn, để lại những dư ba cho một người lăng tử. Rồi t́nh cờ lạc bước vào chốn của các tao nhân thưởng trăng, thấy lại h́nh bóng ngày nào bèn mừng rỡ viết vội mấy câu vụng về nhắn hỏi. Chỉ tiếc h́nh như ḿnh không được đón chào, bài bị xóa. Tiên trách kỷ, có lẽ là do ḿnh đường đột hoặc làm sao đó. Thôi đành vậy, lại quay bước lang thang, dù trong ḷng có hơi mất mát v́ đă ít nhiều nhạt phai ấn tượng về cố nhân….Một vài lời thô vụng nữa xin gửi lại.

T́m đến Nguyệt Viên hỏi cố nhân
Vài câu thơ nhỏ nói xa gần
Mượn tên người cũ đùa đôi chút
Dùng cảnh phố xưa tỏ một phân
Kế cận vô duyên thành chẳng gặp
Xa xôi bạc phận khó nên thân
Giao lưu không được thêm bằng hữu
Ư cạn thơ xuông nhạt mấy phần

P/s. Cảm ơn Tĩnh Nguyệt đă cho ḿnh mượn nick để post đôi lời tản mạn này nhé.


Thật bất ngờ khi đọc những ḍng cm này bạn mà nếu như bạn không nói ra đây, th́ dù đă có chút băn khoăn, PL cũng không dám nghĩ rằng nick Tĩnh Nguyệt này đang chuyển giùm tâm tư của ai khác. Thật xin lỗi bạn về sự vô t́nh ngoài ư muốn này.

Nghe bạn nhắc TTV gợi lại cho PL một khoảng thời gian lạc nhà sang đó... Một khoảng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng cũng để lại trong ḷng PL h́nh ảnh một văn đàn ấm áp t́nh thân. PL thật ḷng cảm ơn bạn và các bạn ở văn đàn TTV đă dành cho người khách lỡ độ đường là PL những t́nh cảm chân thành từ bấy nay.

Tĩnh Nguyệt vốn là môn sinh đang theo học đường luật trên Nguyệt Viên mà theo môn quy là trong quá tŕnh học th́ không được phép đăng thơ đường luật trên các diễn đàn, nên các bài đường luật mang tên TN v́ thế mà được cất đi. Điều này PL cũng có PM cho bạn. PL đâu ngờ là có cố nhân âm thầm đằng sau xiêm áo ấy...

Có duyên quen biết sẽ có duyên tao ngộ, PL mong bạn đừng tự trách ḿnh, trách người. Bạn đă đến đây rồi, sao c̣n e dè ǵ mà ngập ngừng chưa khai tên... vậy th́ sự xa lạ này chẳng phải là do ḷng người sao?

PL xin họa với bạn đôi ḍng thay cho lời tạ lỗi nhé!:

Ngỡ ngàng giây phút ngộ tao nhân
Chốn cũ đường xưa bỗng hiện gần
Bạn giấu h́nh dung toan ư giỡn
Tôi ngờ chữ nghĩa khó câu phân
Tưởng là nhi nữ nhầm nghiên bút
Không biết anh tài giả xác thân
Tri ngộ tương phùng đâu mấy có
Vừa quen đă lạ tiếc thêm phần...

PL 3.8.10

phale 04-08-10 03:54 PM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 13707)
Ta vô cùng nhỏ bé
Gói gọn hừ trăm năm
Giận đời luôn cô lẻ
Măi mê bước độc hành

Huynh có những điều may mắn mà không phải ai cũng có cơ duyên. Đó là t́nh yêu. Một điều mà hầu như toàn thể nhân loại cứ măi đi t́m. Do vậy mà chẳng bao giờ huynh viết thơ t́nh đọc nghe mà thổn thức, đọc nghe mà chua xót với trần ai! Huynh cảm nhận cuộc đời, nh́n nhận cuộc đời với góc nh́n của một người ngoại đạo. Nhưng từ sâu thẳm tâm hồn huynh cảm nhận được cái xót xa, đau được với nỗi đau người khác.

Có đôi lúc, nước mắt cứ bỗng dưng trào. Có đôi lúc, cảm thấy ḿnh như : Chẳng c̣n là ḿnh nữa!

Người lính. Vâng huynh đă là người lính. Và vẫn măi là người lính. Trải qua ải sinh tử, nếm cay đắng cuộc đời. Rồi một chiều bỗng nhận ra: Ḿnh vẫn c̣n nguyên vẹn.

Cái nguyên vẹn của một hạt cát, cái nguyên vẹn của một tế bào, một mầm sống trong vũ trụ bao la.Và nếu như ngày mai, con tim ḿnh sẽ ngừng nhịp đập. Chẳng có điều chi nuối tiếc. Ta vẫn là ḿnh cho dù chẳng là chi.

Huynh ơi, 1 trong những điều hạnh phúc nhất đời người là có bằng hữu... mà huynh lại có cả tri kỷ như vầy hèn chi huynh trẻ măi với thời gian...
Sống trong hạnh phúc mà huynh biết cảm thông sâu sắc với nỗi đau của thiên hạ, thật đáng cảm kích.
Giọt nước mắt "bỗng dưng", "đôi khi" của huynh hẳn là mặn lắm!

Đọc câu "Ta vẫn là ḿnh cho dù chẳng là chi." muội chợt nhớ đến bài thơ của Emily đọc được trong nhà anh Lăm Hà... Muội chép về tặng huynh nhé!
KHÔNG AI

Tôi là không ai cả!
C̣n anh, anh là ai?
Anh cũng là không ai chứ?
Chúng ta thành đôi
Và cùng nhau sánh bước
Trong cuộc lưu đầy

Đáng sợ phải là ai đó
Phơi mặt giữa đời
Như là chú ếch xưng tên tuổi
Trước một ao đầm bái phục ngươi!

Emily
Chúc huynh luôn là huynh như bây giờ...có trái tim ấm nóng, bao dung, độ lượng với thân phận con người...
Yêu người khác bằng t́nh yêu con người sâu sắc mà không mảy may gợn chút vẩn đục nào...

Sa Thạch 04-08-10 11:11 PM

Mấy ngày hôm nay lòng nó đang bão giông...
Hôm nay lặng yên 01 tí, mò vào thăm bè bạn...cợt đùa chốc lát...
Thế mà sao nhiều cm tâm sự thế...
Rồi vô tình đọc lại cm 03 ngày trước của nó...

Quote:

Cuộc đời này, có ai sẽ ko bao giờ nghĩ mình sẽ ko nuối tiếc ngày hôm qua...!? Cụm từ "giá_mà, giá_như"...như thậm thược hắt hiu trong từng hơi thở...Gía_mà ...cuộc đời này ...nó chưa từng được sinh ra...
Cái ngăn tủ chứa tình người trong nó, như dần cô đặc lại bởi những sự chia ly quá dày....
Nhưng có lẽ nó còn 01 chút may mắn là khi sinh ra, nó ko cất tiếng khóc mà lại nở nụ cười, nụ cười nó được gắn do 01 robốt chuyển động, hể cứ chuyển động là kéo theo nụ cười của nó, dù có méo mó khổ đau nhưng căn bản vẫn là cười...
Cuộc sống, tình người...dạy nó phải biết nhìn...nhìn để cười....nhìn để biết đau....
Và cuộc sống vốn chẳng bao giờ rạch ròi...giữa tốt và xấu...dzì thế nụ cười của nó cũng ko rạch ròi giữa hạnh phúc và nỗi đau là thế...
......
Ôi sao nó và bạn bè như mãi lạc vào những bất hạnh thường nhật hằng ngày ko thôi...

phale 05-08-10 01:11 AM

Quote:

Nguyên văn bởi Sa Thạch (Gửi 13848)
Mấy ngày hôm nay lòng nó đang bão giông...
Hôm nay lặng yên 01 tí, mò vào thăm bè bạn...cợt đùa chốc lát...
Thế mà sao nhiều cm tâm sự thế...
Rồi vô tình đọc lại cm 03 ngày trước của nó...

Ôi sao nó và bạn bè như mãi lạc vào những bất hạnh thường nhật hằng ngày ko thôi...

Sao mà tâm trạng thế cô nương... giá mà có thể chia được cho cô nương hạnh phúc ta đang có...
Sắp hết 1 ngày cũ...ngày mới mọi sự mới nhé...

Những gánh muộn phiền thôi đặt xuống
Niềm vui gom lấy giữ trong tay
Mỗi bước chân đi con đường hiện
Hạnh phúc là hoa nở mỗi ngày...

kehotro 05-08-10 01:17 AM

Mấy hôm trời u ám lạ
Se se gió buổi đêm về
Hôm nay nắng bù lửa hạ
Oi nồng giấc ngủ ban trưa


Mỗi một ngày ta sống
Hăy tươi lên nụ cười
Mỗi giây c̣n hơi thở
Khơi nào những niềm vui

phale 05-08-10 02:34 PM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 13862)
Mấy hôm trời u ám lạ
Se se gió buổi đêm về
Hôm nay nắng bù lửa hạ
Oi nồng giấc ngủ ban trưa


Mỗi một ngày ta sống
Hăy tươi lên nụ cười
Mỗi giây c̣n hơi thở
Khơi nào những niềm vui


Lại thấy hoa nở trong ḷng huynh rồi...
Mưa tạnh rồi huynh nhỉ?

Hạt mưa thua trận rồi
Nhường cho nắng sang chơi
Anh vui như đứa trẻ
Chạy tung tăng rồi cười

Chẳng bù hôm giông băo
Ly rượu buồn trên tay
Nụ cười không tṛn trịa
Rơi lửng lơ giữa ngày...

kehotro 08-08-10 01:35 PM

V́ sao


Ê! Này nhỏ, huynh về rồi muội nhé
Bước dạo hữu t́nh ghé góc nhỏ thân quen
Đâu rồi thơ để huynh đọc tḥm thèm
Đâu ḍng chảy những yêu thương bất tận?
Những câu thơ đọng mắt ai lệ ngấn
Chẳng lăn dài mà đi ngược vào trong
Nỗi khát khao ai trút cả tấm ḷng
Nghe năo nuột tiếng tơ đồng chửa dứt
Nhẹ nhàng như vết thương nằm trong ngực
Khẽ thay mùa là nhoi nhói những niềm đau
Nếu mỗi con người gắn với một v́ sao
Tội cho muội biết thế nào t́m kiếm
Nỗi ưu tư viết nên ḱa hoài niệm
Muội khảm vào thơ tạo bức họa: Khát khao
Mỗi đêm về, ta ngước mặt v́ sao...

hahaha 08-08-10 06:47 PM

Gặp gỡ

Giá mà đừng lỡ gặp nhau
Giữ nguyên như thuở ban đầu
Xa xa mờ mờ ảo ảo
Th́ hai tim chẳng nhói đau

Chiều buồn lắc rắc mưa ngâu
T́nh theo con nước qua cầu
Quay lưng xa mà chẳng biệt
Thương này c̣n biết bao lâu

Ta nào có lỗi chi đâu
Cao xanh gieo nỗi thảm sầu
Ch́a vôi khó so cánh Hạc
Thôi đành giữ vết thương sâu........ :luoi::luoi:

@đổi tông làm 6 chữ không đụng hàng!:fierce:

phale 08-08-10 06:56 PM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 14017)
V́ sao


Ê! Này nhỏ, huynh về rồi muội nhé
Bước dạo hữu t́nh ghé góc nhỏ thân quen
Đâu rồi thơ để huynh đọc tḥm thèm
Đâu ḍng chảy những yêu thương bất tận?
Những câu thơ đọng mắt ai lệ ngấn
Chẳng lăn dài mà đi ngược vào trong
Nỗi khát khao ai trút cả tấm ḷng
Nghe năo nuột tiếng tơ đồng chửa dứt
Nhẹ nhàng như vết thương nằm trong ngực
Khẽ thay mùa là nhoi nhói những niềm đau
Nếu mỗi con người gắn với một v́ sao
Tội cho muội biết thế nào t́m kiếm
Nỗi ưu tư viết nên ḱa hoài niệm
Muội khảm vào thơ tạo bức họa: Khát khao
Mỗi đêm về, ta ngước mặt v́ sao...


Bài thơ này của huynh đang khiến muội liên tưởng đến ánh mắt dịu dàng cảm thông huynh đang dành cho muội... Biết ơn huynh nhiều lắm nè...
Ủa mà huynh đi đâu mới về hơ... hèn chi hôm bữa sinh nhật LH không có huynh... phạt huynh nha.

Góc nhỏ rộn ràng bàn chân huynh ghé
Có túi me nào, huynh hái dọc đường không...
Quên tuổi nọ ta thành hai đứa trẻ
Biến cả trần gian thành cơi thật hồng

Thơ muội viết, cất nỗi niềm thinh lặng
Mỗi đêm về tự sự với gió trăng
Huynh đến đọc... gởi dịu dàng ánh mắt
Đủ thắp vào đêm một ánh nguyệt rằm

Chợt thấy ḿnh như thuở nào nhỏ bé
Trước cuộc đời chưa hiểu hết nông sâu
Lối gập ghềnh cứ chọn hoài...vấp ngă
May c̣n có huynh... tay nắm ngơ hầu...
....

Chúc huynh chủ nhật thật yên b́nh nhé!

kehotro 09-08-10 01:42 AM

Đời người trăm năm chẳng trọn
Nợ duyên một kiếp trông chờ
Tự ngẫm ḿnh ngôi sao lạc
Tim nồng ứa lệ thành thơ


Cái này là muội chứ không phải huynh đâu nha! Nhưng mà gặp nhau, cả nhà đều thấy tụi ḿnh quậy mà vui là được rồi muội hén.

VỀ MIỀN TRUNG 09-08-10 07:35 AM

Hai huynh muội mỗi ngày thêm tươi trẻ
Như đôi câu chập chững mới ra ràng
Có phải thu về, gió trở mùa sang
Trong tiếng lá có ḷng ai đang réo....

phale 09-08-10 08:39 AM

Quote:

Nguyên văn bởi kehotro (Gửi 14044)
Đời người trăm năm chẳng trọn
Nợ duyên một kiếp trông chờ
Tự ngẫm ḿnh ngôi sao lạc
Tim nồng ứa lệ thành thơ


Cái này là muội chứ không phải huynh đâu nha! Nhưng mà gặp nhau, cả nhà đều thấy tụi ḿnh quậy mà vui là được rồi muội hén.

Ư huynh là muội không khóc nhè khi bị huynh trêu í hả?

Nợ duyên chừ thôi không nghĩ
Ôm buồn cũng thấy vui vui
Một ḿnh như cây đơn lẻ
Mà vẫn xanh biếc giữa trời...

Một tuần mới nhiều niềm vui nhé huynh!

phale 09-08-10 08:43 AM

Quote:

Nguyên văn bởi VỀ MIỀN TRUNG (Gửi 14050)
Hai huynh muội mỗi ngày thêm tươi trẻ
Như đôi câu chập chững mới ra ràng
Có phải thu về, gió trở mùa sang
Trong tiếng lá có ḷng ai đang réo....


Cái h́nh ảnh "đôi câu chập chững ra ràng" mà 23 vẽ ra ở đây thật dễ thương tŕu mến...

Ước ǵ như đôi câu nhỉ?
Dịu dàng đôi cánh yêu thương
Nhẩn nha giữa đời tấp nập
B́nh yên màu nắng thu hường

Chúc 23 tuần mới an lành nhé!

phale 09-08-10 01:01 PM

http://a.imagehost.org/0324/flowerandgirl28rz.jpg

Gởi gió

Gió đến chơi nhà em
một hôm...
Hát khúc ca yêu thương nồng nàn
Bàn tay gió say sưa
Tiếng đàn ngân trong mưa

Gió đến chơi nhà em
một chiều
Để ngoài hiên lời thơ mỹ miều
Bàn chân gió nôn nao
Tiếng ḷng em xôn xao

Gió đến chơi nhà em
rộn ràng
Nắng ngoài song nhuộm vàng
Cung phím nồng đang so
Gió len vào nên thơ...

PL 9.8.10

phale 09-08-10 02:23 PM


Cuối hạ

Mưa cuối hạ... bần thần như tiếc nuối
Những hạt dài, hạt ngắn lẫn vào nhau
Nơi góc phố, phượng âm thầm khép nụ
Gói mùa đi trong những cánh phai màu

Hạ lặng lẽ bao điều c̣n chưa nói
Giữ riêng ḿnh một góc nhớ xanh xao
Dường chất ngất nên mưa nhiều đến thế
Có hạt vu vơ đậu măi bên rào

Mai hạ vắng...tiếng mưa này cũng vắng
Lá sẽ vàng trong muôn nỗi nhớ nhung
Ta ở lại nơi mùa không c̣n nữa
Chẳng nhớ thương ai mà cháy bỏng ḷng...

PL 9.8.10

phale 09-08-10 02:43 PM


Có những ngày...

Có những ngày ta như chiếc lá khô co ḿnh lại
Nh́n màu mây giăng xám cuối chân trời
Mây xám quá...
bàn tay nào sơ sẩy
Chiếc cọ buồn tô những nét chơi vơi...

Có những ngày... ngồi nghe xe qua phố
Chở mùa đi... bỏ lại tháng năm chờ
Con phố lạ mọc nhiều thêm nhánh rẽ
Chợt thấy ḿnh hơ hải bước bơ vơ...

Có những ngày... không nhớ ḿnh tên? tuổi?
Nghe nỗi buồn chạy ra phố rong chơi
Bàn tay xót ngậm ngùi bong bóng vỡ
Ngỡ trần gian không c̣n nữa giọng người...

PL 9.8.10

phale 10-08-10 03:10 PM


Hoa Ngọc Lan

Gặp trên trang nhà anh
Đóa Ngọc Lan trắng muốt
Đóa Ngọc Lan nơn nuột
Những ngón dài thon thon

Đóa Ngọc Lan nhắc em một thời xa xăm
Nhặt hoa rụng vu vơ nơi khoảnh sân kư túc xá
Mùi hoa thơm đến lạ
Loang măi đến bây giờ

Anh tin không? Có những sự t́nh cờ
Để thành cội nguồn của cổ tích
Hơn hai mươi năm... tưởng mùi hương cũ không c̣n đâu dấu vết
Chợt sáng nay về
đậu khẽ vào tim...

Hương Ngọc Lan ngan ngát bay lên
Từ bàn tay anh gơ phím
Kết thành chiếc vương miện
Cho em về nâng niu...

PL 10.8.10

phale 10-08-10 04:14 PM


Mai về cố đô

Mai gặp nhé cố đô
Nơi cất giữ em - giọt máu hồng chảy trong mạch huyết
Để từ sinh ra tha hương biền biệt
Vẫn nghe náo nức t́m về

Có phải tự căn duyên nuôi nấng một cuộc chờ
Mai anh cũng cùng em đi thăm Huế
Những ngẫu hẹn lần đầu gặp nhau vô lẽ
Đủ biết nhiệm màu hiển hiện giữa trần gian

Mai em về ngắm lại dáng Hương Giang
Nghe thông reo núi Ngự B́nh trăn trở
Huế ngàn năm vẫn vẹn nguyên hơi thở
Trầm mặc riêng ḿnh che chở kẻ t́m nhau

Mai em về nghe Khánh Ly hát Trịnh Công Sơn
Câu hát chở ân t́nh một đời người ấp ủ
Dịu dàng như cánh hoa Ch́u* vỗ về đồi rú
Băng qua tầm thường sáng măi một v́ sao

Mai em về...
anh cũng về...
Nôn nao!
Huế sẽ dẫn ta đi giữa thân quen gần gũi
Như ḍng sông Hương uốn ḿnh quanh bóng Núi
Em nắm tay người đi lại tháng năm

Huế sẽ hiền ḥa đêm giữa mùa trăng
Lấp lánh sao trời gặp nhau thề nguyện
Em đến từ hôm qua, anh về từ tiền kiếp
Chạm Huế rồi... đôi dấu gót song song...

PL 10.8.10

phale 11-08-10 12:08 PM

http://i.imagehost.org/0809/yeu.gif

Thức muộn

Thức cùng anh
quên ngày đang đến
Tiếng mưa rơi chở nhớ qua - về
Anh ngồi lặng cùng mưa phía đó
Em bên này cũng cuốn rèm nghe

Đêm tĩnh mịch mưa dài rỉ rả
Giấc ngủ chờ ngoan ngoăn bên song
Chuông đồng hồ gơ mười hai tiếng
Ngày vô tâm không biết đi ṿng

- Em ngủ nhé
- Ừ em ngủ nhé
Giọng anh hiền ấm gối chăn đơn
Giấc mơ về đậu trên mi khép
Đem b́nh yên dỗ giấc b́nh thường

Anh lặng lẽ bao ngày một bóng
Đợi chờ ai quá nửa đời người
Đêm đă muộn ngủ đi anh nhé
Mai sẽ là ngày mới xanh tươi...

PL 11.8.10


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 01:50 PM


© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.