Chúng ta hạn chế Spam trong topic này nhé. Việc cảm nhận, chúng ta có thể mang ra topic trao đổi của bác Tường Thụy. Sinh hoạt vui vẻ nhé cả nhà...
|
Niềm tin
Anh nợ em bài thơ tình chưa kịp viết Đã mấy lần dang dở lại xóa đi Bởi câu chữ dường như còn chật chội Giữa nhớ thương yêu ghét so bì Anh nợ em ngàn vạn lời nhung nhớ Bởi kiêu căng chẳng dám thốt một lần Để bây giờ hai con đường đã ngược Lại thầm mơ nối lại mộng ái ân Nhưng em ạ dẫu anh là con nợ Cả cuộc đời chẳng trả hết tình em Nhưng anh vẫn đi con đường đã trọn Mất niềm tin liệu bao thứ có còn Em đừng trách tình anh mong manh thế Cạn tiếng yêu khi tim vẫn nồng say Đừng bắt anh đi con đường xưa cũ Bởi niềm tin đã khuyết chẳng thể đầy NT 18.3.11 thích nhất khổ này Anh nợ em bài thơ tình chưa kịp viết Đã mấy lần dang dở lại xóa đi Bởi câu chữ dường như còn chật chội Giữa nhớ thương yêu ghét so bì Bởi qua nay mình cũng xóa đi bao nhiều lần rồi ấy nhỉ :cuoi: |
Chẳng lẽ
Chẳng lẽ là anh đã hết yêu em Nên ánh mắt nụ cười xa lạ thế Ôi nửa kiếp người, nửa kiếp người dâu bể Ta khởi đầu và kết thúc y chang Có tiếng vỡ nào trong ký ức râm ran Em cứ ước giá mà ta chưa gặp Ngọn nến tàn mỏi bàn tay em thắp Cháy lập lòe hấp hối lạnh thêm đông Sợi rong buồn úp mặt giữa nghìn sông Trôi lặng lẽ giữa đôi bờ tản mác Gió mong ai bài tình ca mãi hát Em lạc mình bên cạnh một người quen Giữa chúng mình có khoảng lặng nào chen Sâu nhói quá mệt nhoài thời gian lấp Chẳng lẽ là lửa tình yêu đã tắt Ly rượu này từ biệt phải không anh? PL 23.7.11 ---------- Thích bài ni, vì nó là quà tặng cho SHT của cô PL ......iu cô PL nhìu lắm.... :cuoi::cuoi::cuoi: |
Cô Quậy ơi . Gôn viết lại bài ni theo trí nhớ, vì ..... Nếu có chỗ nào không đúng thì cô Quậy đính chính hộ Gôn nha . Gôn thích bài ni của cô Quậy lắm á..........hiiiii....... :cuoi:
Nói với anh Bài thơ này viết tặng chỉ riêng anh... Bằng tất cả chân thành không hoa mĩ... Bởi yêu quá có nhiều khi ích kỉ... Ước được bên nhau cả 24h... Đã 3 ngày cõi lòng cứ ngu ngơ... Vườn trăng bước thẫn thờ nghe bão nổi... Tim cuộn sóng khiến lời yêu cũng vội.. Luống cuống tim hờn dỗi giọt lệ đêm... Trở mình nghe gió lạnh bước qua thềm... Lòng bỗng chợt thương thêm về chốn ấy... Gió đông bắc có làm anh thức dậy... Mảnh chăn đơn đủ ấm hết đêm này... Làm thế nào cho anh trọn vòng tay... Để ôm ấp tâm hồn đầy vết cứa... Và xua được cơn gió đông trước cửa... Nhờ nắng xuân em gửi trái tim hồng... Anh phương nào có nghe thấy gì không... Lời yêu vẫn rộn ràng trong nắng mới... Tầm xuân đã ươm tình xanh diệu vợi... Trọn mơ đời ngày ấy chẳng còn xa... Ôm khát khao những lúc anh vắng nhà... Nhặt con chữ ghép cho đầy nỗi nhớ... Lòng đã hứa sẽ tròn câu duyên nợ... Bữa cơm chiều đơn giản ấm tình em... CM4Q |
HOA HỒNG VÀ CÁI TÁT Em sợ mình rồi sẽ lại thứ tha Kẻ kiêu ngạo vừa tát em đau điếng Sau nứớc mắt, là hoa hồng bào biện Phù phiếm vậy mà đánh cắp được tim em Em biết mình sẽ lại vội vã quên Khi môi mềm tìm chiếc hôn dịu ngọt Như chưa hề chút muộn phiền xa xót Rót chén rượu nồng chuốc lịm hồn phiêu diêu Anh vẫn thế, vẫn chẳng nghĩ ngợi nhiều Yêu phù du Còn em Yêu mù quáng Chợt giật mình Phân vân sao thỏa đáng Hoa hồng này- Cái tát- Có bằng nhau? Ban Mai Xanh |
Nghiêng….
Khuya không ngủ, nghe thời gian chậm quá Đèn chao nghiêng... soi bóng chiếc nghiêng nghiêng Em cô độc, đắm chìm trong nỗi nhớ Hồn cũng nghiêng theo đêm vắng không màu. Mảnh trăng nghiêng... lờ lửng giữa đêm nhàu Sắc vàng vọt như mắt người héo hắt Em hờ hửng, nhặt buồn về chan chứa... Đẫm một đời ... không oán trách gì ai. Tiếng khẻ khàng theo một thời vụng dại Lá rơi nghiêng trên một khoảng vườn nghiêng Em lơ lửng, cuộn mình trong miền nhớ Có chút gì... đau lắm, ... chút niềm riêng. Vai em trần nghiêng gánh mảnh đời nghiêng... Liêu xiêu buồn em khóc suốt miền nghiêng... XR' Tequila |
Rinh 2 bài ni về ngắm ......... :luoi::luoi::luoi:
BIỂN VÀ ANH Tình biển |
Rinh thêm bài ni về nữa ..... :telephone:
Lối em đi Lối đi nào rồi cũng rẽ phải không em Anh biết thế nhưng sao lòng tê tái Phía em đi vẫn hoang đầy cỏ dại Không có anh, lúc hẫng bước ai nâng Lối em đi sương ướt đẫm bàn chân Cỏ gai xước đôi gót hồng ứa lệ Từng bước mỏi trên đường đời lặng lẽ Phía không anh gió tao tác cuồng phong Lối em đi anh đứng lại buồn trông Em đã chọn, anh dằn lòng xa xót Yêu thương kia không đơm ra trái ngọt Để bây giờ em rẽ bước sang ngang Lối em đi mong em hãy vững vàng Không nghiêng ngả mỗi khi trời trở gió Đừng ngần ngại, khi buồn em hãy gọi Để cho anh được chia sẻ cùng em NT - 15.2.11 |
Căn phòng không có gương soi
Chẳng có một tấm gương… Để em muốn soi mình trong đó.. Em đã dần quên đi cái đặc ân bé nhỏ… Mà thượng đế dành trao… Cũng chẳng biết mình đã thay đổi ra sao.. Em quên mất … Mình thế nào rồi đấy… Những tấm gương vẫn im lìm như vậy … Dẫu muôn đời chỉ thấy bóng người soi… Em đã quên… Quên mất bóng em rồi… Quên mất em của cuộc đời xưa ấy… Quên một thời… Quên yêu thương bỏng cháy… Quên buồn đau… Quên cả những ngày vui … Em quên rồi… Những kí ức xa xôi… Không soi lại một thời em từng nhớ… Không nghĩ nữa…. Dù là duyên hay nợ… Cũng chẳng buồn, chẳng sợ tháng ngày trôi… Năm tháng qua…tất cả cũng qua rồi… Em soi mình trong vô hồn … Câm nín … Bức tường xanh, cánh cửa nâu nhẫn nhịn… Em im lìm… Như một kẻ vô tri … Thoáng soi mình trong bóng tối vụt đi… Chẳng còn gì … Khi trời xa đầy bão… Chẳng còn cười… Với phù du hư ảo… Trong gương… 22.09.11 HTG |
TÌM EM
Nâng lên một chén tương tư tửu Khẽ nhấp cho hồn lãng đãng say Người ơi có biết từ dạo ấy Một sắc hoàng hôn phủ kiếp này Gió chẳng nói, ngẩn ngơ bên hàng lá Mây chẳng bay, mây thoang thoảng hương buồn Trời tháng chín ngỡ đông về qua ngõ Lá nghiêng mình nhè nhẹ giọt sầu buông Vì sao nhỉ đôi ta giờ hai lối Hai phương trời nặng một mối tình si Anh cô lẻ trên đường đời bước vội Nắng trên vai bạc phếch mảnh tình đời Anh giữ mãi bóng hình em thuở ấy Ở phía này trong ngực trái anh đây Nó vẫn đập là em luôn sống mãi Dẫu trăm năm ai cũng có một ngày Em đã là...là em của người ta Thái Bình Dương tạo đôi bờ khoảng cách Con dã Tràng chiều nay đang tọc tạch Làm điều dại khờ ...trên biển vắng ...để tìm em. KHT PS: một bài thơ hay, tuy mình không thích hai câu kết lắm :) |
Cô đơn
Rượu nhấp rồi sao còn nín tiếng khà Cay đắng lắm cớ gì môi ngậm chặt Hảo hán xưa học đòi rơi nước mắt Tắt lửa tình buồn nhuộm trắng đêm đen Tan cuộc chơi thất thểu mảnh tình hèn Nhớ da diết bước chân ai khệnh khạng Tranh với mây điều xưa nay lãng đãng Nguyện dã tràng đau xót lắm thay Ghê gớm vậy sao hai tiếng chia tay Người người khóc,ai cười cùng tôi nữa ? bài này của anh Vịt cũng hay , em rất thích :) |
Tự bao giờ... Tự bao giờ anh thấp thoáng như sương Chợt qua thềm, rồi chợt đi lặng lẽ Vần thơ vội treo lên tường khe khẽ Rồi kệ mưa kệ nắng gội hoen phai... Tự bao giờ ngõ thưa dấu chân ai Trên lối cũ chỉ còn dăm vết sót Ly rượu hứa nhạt rồi vui-thú-ngọt? Có nụ cười lắng xuống giữa trầm ngâm Tự bao giờ thơ tự dỗ bâng khuâng Khu vườn lạ chắc nhiều hoa trái mới Miền cũ kỹ thêm dài năm tháng đợi... Phía sau người những chiếc lá thầm bay Ở nơi này kỷ niệm vẫn thơ ngây Im lặng đón, im lặng đưa gót khách Tự bao giờ giữa lòng nhau khoảng cách Để tay này ngần ngại nhớ tay kia...? PL 28.9.11 |
Về đi em
Mưa chiều nay Cho lá buồn hiu hắt Em đi rồi chợt vắng cả trời hoang Nụ hôn đâu sao ngơ ngác bàng hoàng Tay hứng mãi bong bóng sầu vụn vỡ Má em thẹn thì thầm trong hơi thở Để hồn anh chao sóng cả mênh mông Như trẻ thơ nhìn tuyết lúc trời Đông Và gục mặt hỏi tình sao đến muộn Dăm chiếc lá vội vàng theo gió cuốn Tường thành Rome vẫn đứng đó lạnh lùng Khi nữ hoàng buông vội bức rèm nhung Mặc dũng tướng say tình trên bến vắng Trăng về đâu ôm lạnh lùng vắng lặng Hay trăng hờn vì mây chắn đầu non Ngọn đèn khuya soi bóng đã hao mòn Giòng dư lệ thôi đừng rơi trên má Về đi em tiếc chi vùng xa lạ Bườm căng rồi hãy trở bước đi thôi Về đi em cho thắm lại vành môi Đã khô héo sau mấy mùa giông bảo NH so sweet and so romantic, love it :infatuated: |
Không là cổ tích
Khép lại rồi, truyện cổ tích viển vông Không bạch mã, không lâu đài, hoàng tử Ta chỉ là khách cô hành lữ thứ Lạc bước vào một xứ sở thần tiên Khép lại rồi, những ngày tháng hồn nhiên Ta đã đi hết một miền ảo mộng Con dốc nhỏ, giữa lưng chừng gió lộng Nghe vọng hoài tiếng gọi của thời gian Khép lại rồi, câu chuyện cũ dở dang Ta chẳng trách hoàng tử sao thất hẹn Tự nhủ lòng, ừ, thôi, không trọn vẹn Nên mãi chỉ là truyện cổ tích trẻ thơ Trang sách cuối, tay ngần ngại khép hờ Khép lại cả những giấc mơ màu tím Ta nhận ra ta, mụ đàn bà phù phiếm Toan tính, hão huyền mang dáng vẻ trẻ con Ban Mai Xanh |
Hèn
Tôi đã hèn khi em chẳng yêu tôi Tôi càng hèn khi không quên em được Tim tôi lắm nhiêu khê và mắt tôi nhiều nước Những vần hèn ướt đẫm trang thơ Tôi coi em là một giấc mơ Giấc hèn trăm năm chưa một lần thức dậy Em là thật,lạnh lùng đứng đấy Thằng hèn tôi đành sống kiếp mộng du Một thằng hèn sợ lắm mùa thu Em từ chối tôi một ngày vàng nắng Ngun ngút gió thổi lòng tôi hanh đắng Từ đấy con tim chối từ mùa đẹp nhất trong năm Ước gì em đâu đó xa xăm Ngày ngày đừng gặp tôi,đừng nói cười như chưa từng xảy ra gì cả Tôi đứng đó đôi bàn chân hoá đá Suốt cả đời lụy mối tình hèn Vịt Anh * Là một trong những bài thơ chị Úm thích của tác giả Vịt Anh. Thơ VA gai góc và có phần cay nghiệt nhưng phong phú về cảm xúc . Rất cảm ơn tác giả . |
TIẾNG XƯA
Tôi lại thèm ... nghe tiếng vợ ngày xưa Những tiếng yêu thương Một thời son trẻ Hai tiếng : "Anh ơi !" Như sương rơi - rất nhẹ Nghe ngọt ngào như mật rót vào tai Vất vả sớm khuya không một chút thở dài Đầy ắp mộng mơ Ngập tràn hạnh phúc ! Xua tan ngay nỗi buồn đau, day dứt Bằng dịu dàng, nũng nịu - khẽ : Em đây ! Trái tim mình sẽ mềm yếu, ngất ngây Từng tiếng êm êm Vợ hiền thánh thót Ôi, thời gian ! Thời gian trôi ... Khao khát : Nuốt từng lời tiếng vợ gọi ... ngày xưa ! Viết tặng vợ nhân ngày 8 - 3 Tuấn Phong |
Hoài cố nhân Ôi vó ngựa về đâu rong ruổi mãi Áo phong trần mê mỏi gánh mưa sương Thêm lặng lẽ những vần thơ để lại Tựa mây xa nghe gió hú lên đường Khi chén rượu rót thầm bên nguyệt mọc Khi dăm trường bỗng mỏi cánh thiên di Người có thấy vương cẩm bào hương cũ Tiếng vần thơ đòi giấy bút rù rì Khách qua lại ngậm ngùi then cửa khóa Dấu giày im, cỏ lẫn với rêu tràn Tan vào gió bóng hào hoa lãng tử Có khi nào người về với mây ngang Thơ xa xỉ theo nhọc nhằn cơm áo Chữ nằm yên trong giấy mực buồn co Trời cũng ghét chút niềm vui thơ phú Nổi cuồng phong cho nặng một con đò... PL 26.10.11 |
Ta
Sa Thạch Ta _ che con mắt_ nhìn đời Không thấy_ bức họa cợt_ bời nhân sinh Đeo thêm đôi kính hữu tình Tin rằng đời cũng cái nhìn vị tha Tha ... là trong cõi ta_ bà Nhường chia nữa bước gọi là_ vì nhau Ta_ che những khoảng niềm đau Của Người ban tặng ... nát nhàu _lệ trôi. Ta_ che con mắt dõi đời Phớt lờ im lặng nhìn trò_ hình_ nhân Ta là em_ lá vô phần Để anh là gió ... lãng du_ bạc lòng Ta_ che hoán vị nổi không? Khi Người đẩy sóng... hoen dòng đắng cay.. Kiếp riêng ban bố đọa đày Ta_ Người oan nghiệt, cứ hay mong_chờ. 20.02.12 Em kết bài thơ này. Thx chị Tím :heart: |
Nguyên văn bởi phale
Mẹ và con Con hỏi: "Bà Ngọai, Thương Mẹ nhiều không?" Mẹ cười rớm lệ: Ừ, thương rất nhiều!" "Thế sao Bà Ngọai Bỏ Mẹ đi xa? Nếu thương thì phải Ở chung một nhà!" Lời con ngây thơ Chạm vào mất mát Nỗi đau vẫn mới Như vừa đây thôi Nghe lời con hỏi Nhớ Ngọai thêm nhiều Mười năm có lẻ Cõi trời phiêu diêu "Này con trai ơi Ngọai đâu muốn thế Chỉ vì Thượng Đế Sớm gọi Ngọai về Ngọai dù xa vậy Vẫn thường về thăm Những khi con ngủ Bằng cánh thiên thần" Mắt con trong veo Thóang điều ngẫm nghĩ Ôm Mẹ thủ thỉ Ra điều nghiêm trang “Con yêu Mẹ lắm Không muốn Mẹ xa Làm sao để Mẹ Mãi chung một nhà" Xoa đầu con trẻ Ngấn lệ loang mi Nhìn con bé bỏng Chạnh ngày ra đi Đời người hữu hạn Măng lớn tre già Yêu con nhiều lắm Nhưng rồi phải xa... 27.2.09 Bài thơ chân tình quá!chợt thấy nao lòng... |
Và đây nữa:
Nguyên văn bởi phale Đón con tan học Đón con tan học Mưa hoài kỳ ghê Ướt con ướt mẹ Mưa vẫn dầm dề (Giờ con bé bỏng Đường chung song hành Đi qua mưa gió Nụ cười vây quanh Mai này con lớn Một mình đi thôi Gió mưa giông bão Tay mẹ xa vời...) Nhìn con nhỏ nhắn Ôm mẹ sau lưng Mưa cười khúc khích Chạy theo lưng tưng.. Đón con tan học Mưa sà xuống chơi Giấu con vào áo Thôi đừng mưa ơi... |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:20 PM |
© 2007 - 3.8.7 - BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ bài viết của thành viên.