Em viết bài thơ dành cho chị th́ sẽ gửi vào đây, giờ em cũng không đăng thơ cũ nữa, thỉnh thoảng viết vài bài thơ con cóc để duy tŕ cảm xúc thơ. Giờ đọc lại và đọc bổ sung thêm nhiều về thơ và những nơi, những đặc điểm em muốn viết. Cũng cần vài năm đấy ạ. Tâm nguyện này th́ em không bao giờ buông bỏ.
Chị cứ yên tâm! Em vượt qua được, năm 2012 em đọc nhiều về đạo Phật, vẫn dành 15-20% thu nhập trong đồng lương ít ỏi làm công đức, đi chùa hay những nơi linh thiêng em không bao giờ xin phù hộ việc riêng của ḿnh hay gia đ́nh ḿnh, em chỉ cầu xin người người, nhà nhà luôn được b́nh yên. Nhưng trong ḷng chỉ mong đủ duyên để viết một bài tặng một người. Em biết cách thoát khổ v́ có khả năng giác ngộ, nhưng em không buông bỏ v́ em muốn hoàn thành tâm nguyện!
Đường luật th́ em học đầu tiên, năm xưa em từng dùng một bài họa lại toàn bộ bài của các bạn thơ trong buổi giao lưu, sau đấy mất bạn, trong khi rơ ràng em viết viết ư mong kết nối và phát triển t́nh bạn. Sau đấy em đọc thơ của các nhà thơ nước ta thế kỷ trước, hầu hết chỉ có vài năm đầu khi viết thơ là viết đường luật, sau đều chuyển sang tự do hoặc lục bát, song thất lục bát... Em rất hiểu lư do, nhưng em toàn chùn tay phút cuối thôi. Em thích đọc, đọc thơ khắp thế giới này, đọc rất nhiều, nhiều triệu bài rồi, ít khi nhớ trong đầu nội dung bài, chỉ nhớ những cảm xúc em trải qua khi đọc bài thơ. Thơ của Chị thế giới này rất ít người có khả năng đạt được. Em yêu người nên mới yêu thơ người. V́ người nhân hậu đến mức nào mới viết được thơ như vậy!
Tôi không muốn sống như loài hoa thắm
Nở hết ḿnh căng thẳng lúc phôi phai
Tôi chỉ xin chết như loài chim nhỏ
Hót cho ḿnh tuyệt khúc lúc qua đời.
Tuyệt khúc chỉ dành tặng riêng một người!
Sống không đem được hạnh phúc cho nhau, lại gây thêm đau khổ, chết không chung được một mộ, hy vọng đủ duyên viết được một bài thơ xứng đáng với Chị của em! Trước đây hỏi Thầy Nhím thêm mấy thể thơ khi em học xong lớp thơ tự do, v́ muốn dùng toàn bộ thể thơ trên thế giới viết một bài tặng người véo tai em.
Lần gặp nhau ở Hà Nội em chưa nhận ra chị đâu, chỉ thấy có chút ǵ rất quen thuộc, gần gũi như trong tiềm thức nhiều kiếp rất gần nhau rồi. Năm 2014 - 2018 em không dám đọc thơ chị nữa, sợ em lại khóc. Sau này trước khi em ốm mấy năm ở nhà một chút, xem tấm h́nh chị chụp bên chùa Một Cột th́ em biết đúng là người năm xưa. Vận Đông em viết có 70% sự thật trong những rung động đầu đời của em, nhưng thực sự không phải t́nh yêu em t́m kiếm và tôn thờ suốt đời. Bút danh Nhạn th́ chị biết ư nghĩa rồi, có vài mật khẩu quan trọng em hay đặt 177312, bút danh Đoạn Trường Nhân th́ nếu đủ Duyên em sẽ kể.
Năm xưa về lúc bé về quê, có người mua cóc, mua sim cho em ăn, véo tai em và mắng: Chị chỉ thích văn học, không thích mấy chuyện đánh đấm khi em hào hứng kể chuyện Kim Dung, gần 40 năm rồi, hơn nửa đời người. Em hoc làm thơ ngày ấy đến giờ mà viết chưa được bài nào xứng đáng với Chị của em. Em sẽ cố gắng viết được một bài, hy vọng đủ sức khỏe và đủ Duyên
Ơi cuộc đời!
Đầy chông gai trắc trở
Ngựa hoang mỏi vó
Ốc đảo phía xa mờ
Cơn khát nào đă cháy thành thơ
Ḱa! Có ai đang đứng dậy
Phía chân trời ấy
Rạng rỡ niềm tin
Xé rách không gian ánh mắt nh́n
Người lữ hành không mỏi!